Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
701019.
"Vậy thì tốt rồi!" bỗng cô ta cảm thấy nhẹ nhàng.
Có rất nhiều xuống xe gần công ty Viễn Hành, cô thoải mái bước xuống xe, cảm thấy hơi thở cũng trở nên trong trẻo hơn!
Mộ Diệu nhìn vào thân hình của anh ta và xuống xe!
Cô ta thật sự tin tưởng cho người khác, thích hay không thích đều là anh ta nói, nhưng cô ta tin tưởng những lời cô ta nói!
Như thế sẽ không bị lỗ vốn nhỉ?
Thân hình to lớn nhìn cô ta bước vào Cảnh Hành, quay người đi ra.
Hôm nay Cảnh Hành sớm đã dẫn theo kỹ thuật viên kiểm tra số liệu đến giờ vẫn chưa hoàn thành, Lê Lê chỉ có thể chờ anh ta ở văn phòng!
Không có chủ tịch nào bận bịu như anh ta!
Lúc cô ta đói bụng lắm thì Cảnh Hành mới quay trở về!
"Em xem mình có ngốc không?" Cảnh Hành trở về nhìn thấy cô ấy nằm dài trên bàn, câu nói đầu tiên chỉ là chửi rủa.
"Em, anh thật không có lương tâm, em chờ anh, anh lại nói em ngốc, thế thì em chờ xem, sau này em sẽ không chờ anh nữa!" cô ta vẫn cứ nằm dài trên bàn, chờ người nào đó đến nỉ non cô!
Cảnh Hành đi qua đó, tay lớn sờ vào chiếc bụng bằng phẳng của cô, "vẫn chưa đói mà!"
Người gì thế!
Cảnh Hành hoàn toàn là một đại ác ma!
"Anh đói là sẽ ăn em đấy!" cô ta giơ vuốt nhe nanh ra nhìn anh ta!
"Á!" cô ta bị nhấc lên không trung.
"Xin lỗi, lúc nãy ngó lơ em! Bây giờ dẫn em đi ăn bữa ngon nè, chiều nay nghỉ, đền bù tí."
"Nhưng mà, em có thể thả em xuống không?" đôi chân cô kẹp vào eo của anh, tư thế này thật ái mị!
Cảnh Hành bế cô ra ngoài, "xấu hổ ư? Cả công ty đều tin đồn về hai chúng ta, mắc cỡ cũng vô dụng!"
"No! cho dù không sợ xấu hổ thì cũng phải để ý đến hình tượng chứ! Em vẫn là một nhân viên mà ở công ty âu yếm với Boss như vậy thật không tốt tí nào!" cô nhìn vào thấy cửa văn phòng vẫn mở, đầu cô tựa vào lòng anh, "Cảnh Hành, đặt em xuống!"
"Ừm!"
Không đặt xuống!
Anh chỉ đáp đại thôi!
Lúc vào thang máy, Cảnh Hành mới đặt cô ta xuống, từ phía sau ôm lấy cô, "hằng ngày em ăn gì sao người mềm dẻo thế!"
"......"
Đương nhiên là cô ăn cơm để lớn rồi, chả lẽ lại hít không khí?
"Không nói?"
"Không phải, anh hỏi câu này thấy anh ngốc nghếch làm sao ấy!" cô ta nhìn vào hình ảnh hai người được chiếu từ trong gương "Boss, như vậy có thân mật lắm không?"
"Vợ anh thì phải được quyền bế chứ!"
"Không phải, nhưng anh cũng phải để ý xem là ở đâu chứ? Không thể tùy tiện bế bồng được! như vậy sẽ không tốt cho chủ tịch này" cô ta cười nói.
"Anh không phải đàn ông ư?" anh ta cũng có tình dục mà!
Thang máy vừa mở, Cảnh Hành liền kéo tay cô đi ra ngoài.
Lệ Nhẫn sớm đã lái xe chờ dưới tòa nhà.
Cô muốn ăn hải sản trước nên đi đến nhà hàng đáy biển, trong khi ăn vẫn có thể nhìn thấy đàn cá tung tăng bơi lội thông qua lớp kính trong suốt!"
"Đừng sợ, sau này em muốn đi đâu thì anh đi cùng em!" anh ta có thời gian đi cùng cô!
"Cám ơn anh nhé!"
Buổi cơm trưa ăn hơi trễ nhưng vẫn rất vui, nhưng mà người nào đó mặt dày đến gần cô, "nếu muốn cám ơn anh thì phải hôn anh cái!"
Mặt cô nghiên nhẹ, bờ môi hồng hào nõn nà đụng vào mặt của anh ta, "chụt!"
Âm thanh có hơi lớn, tuy chỉ là nụ hôn nhẹ nhàng nhưng người nào đó đã rất mãn nguyện!
Chiều nay anh dẫn cô vào khách sạn duyên hải nghỉ ngơi chơi game!
Tựa người bên hồ bơi, cầm điện thoại bên cạnh có dĩa trái cây và nước uống thật tự do tự tại!
"Chúng ta như thế có thật là không bị điện giật không?" Lê Lê đã nhiều lần lo lắng vấn đề này!
"Không, em đâu có sạc điện thì làm sao điện thoại em rò rỉ điện được?" Tay lớn của Cảnh Hành ôm lấy vai cô, "hay là em bị rỉ điện?"
"Em đâu phải là búp bê thì làm sao bị điện giật được nhỉ!" cô không muốn là một con búp bê thu lượm kinh nghiệm của Cảnh Hành!
"Lão đại! em lại bị giết lần nữa nữa rồi!" cô vừa online thì bị giết chết liền!
Đại khái là vì do cô luôn ở sau lưng của Cảnh Hành và mang theo cái tên ai nhìn cũng cảm thấy hận!
"Người giết em đều là gái mê anh cả!" cô rất thảm!
"Không nhất định."
"Không thể nào là kẻ thù của anh được!" Cảnh Hành là một người quyền lực mà cũng có kẻ thù ư?
"Còn lâu mới không, chỉ là game thôi mà, anh có thể từ bỏ bất cứ lúc nào!" cô gần đây không có chuyện gì nên mới muốn nghỉ ngơi tí!
Nếu không thì làm sao cô ngồi chơi game thảnh thơi như thế!
"Nhanh như thế mà bị đả kích lòng tin sao? Em phải có lòng tin là người phụ nữ của anh chứ, anh lúc nào cũng có thể làm cho nick của em cùng đẳng cấp với anh! Tuy là anh lên đẳng cấp là nhờ nỗ lực của mình còn em là được thao tác giúp đỡ phía sau!" Cảnh Hành bóp nhẹ vai cô, hồ bơi rất tôt, đồ bơi thì hơi mỏng tí.
"Xin chúc mừng ông Cảnh, phương pháp kích thích của anh đã thành công. Em sẽ tự mình chiến đấu! Anh đi theo kéo em lên cấp! thì sẽ lên cấp 100 thôi. Đâu phải là em không biết chơi!" cô sớm muộn cũng đuổi kịp Cảnh Hành
Nhưng mà sau này cô mới nghiệm ra đường đi nước bước thâm sâu của người nào đó.
Chờ lúc cô ta đuổi kịp Cảnh Hành đã sớm bước vào một nơi khác của trò chơi, sắp lên cấp nữa rồi!
Thực sự không muốn cô ấy sống!
"Buổi tối, em phải về nhà để xem Bộ Bộ và chị gái, em thực sự không yên tâm về họ!" Cô muốn quay về từ đêm qua!
Cảnh Hành chết cũng không cho!
"Được rồi."
Họ trở về nhà và ngạc nhiên khi thấy rằng không có ai ở đó!
Mọi người đâu rồi?
Cô hốt hoảng, chị gái có dẫn Bộ Bộ đi, không thể không nói gì với cô!
Chuyện gì xảy ra thế này!
Cô lấy điện thoại di động ra và gọi, khi điện thoại gọi thông, cô nghe thấy tiếng ồn ào ở đó, và dường như có tiếng nói của ba mẹ.
"Li Li, chị đang ở nhà!"
"Chị ơi, chị gây gỗ với bố mẹ à! Có chuyện gì vậy, em sẽ đến đây ngay!" Cô lao thẳng đi ra ngoài!
Chiếc xe chạy quá chậm và chiếc máy bay riêng đã hạ cánh trực tiếp ở sân sau nhà Lê.
Cảnh Hành nắm tay Lên Lê vào đại sảnh và bên trong chỉ có một mình Lê Ngữ trong ngồi trên ghế sofa, khóc nức nở.
"Chị ơi, có chuyện gì vậy?" Cô lo lắng bước đi, "ba mẹ ngủ chưa?"
Khó có thể về mà tại sao họ lại cãi nhau!
"Em gái" Lê Ngữ ôm chầm lấy cô, "Tất cả là lỗi của chị là chị không tốt!"
"Có chuyện gì vậy! chị không nói em làm sao giúp được!" Lê Lê rất đau khổ, chuyện trước kia không thể xem như không xảy ra được sao?
Hai người đang ôm nhau và Cảnh Hành đứng nhìn bất lực.
Người giúp việc của Lê nhìn anh ta với một cái nhìn hùng vĩ, và đi lên lầu để thông báo cho cha mẹ của Li.
Hai chị em vẫn đang nói chuyện và trên lầu, ba Lê và mẹ Lê bước xuống.
"Lê Lê!" Mẹ Lê bước nhanh và kéo. "Quý ông đây là?"
"Cảnh Hành! Bạn trai của em!" Cô ta giới thiệu đơn giản, "Ba mẹ tôi!"
"Bác trai, bác gái, xin chào hai người." Cảnh Hành chào hỏi một cách lịch sự, ánh mắt nhìn Lê Lê một cách nhẹ nhàng, còn không qua đây cùng với anh chào hỏi ba mẹ!
Người phụ nữ này!