Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
701034.
Đây đúng là khoe ân ái à!
“Thật đẹp trai à....”
“Lê Lê cũng quá hạnh phúc rồi chứ!”
“Các cậu hiểu cái gì, chẳng may là bỏ tiền ra ở bên ngoài thuê thì sao! Thời đại bây giờ người trông đẹp trai nhiều rất nhiều, ai biết được có phải là con hổ giấy không!”
“Cũng đúng à! vừa rồi gọi món đều là đắt như thế, nhìn thôi là biết chưa từng có được gặp qua thế giới, chuyên đến để ăn moi người khác! Bạch Diệp thật đáng thương!”
Tiếng nói thì thầm xì xào trong phòng bao truyền đến, Cảnh Hành nghe hết vào trong tai, động tác trên tay lại không hề có chút ngừng lại, vẫn giữ nguyên rất nghiêm túc dẫn Lê Lê đi qua lối đi
“Chụt” Lê Lê phấn khích hôn anh một cái, “anh yêu thật lợi hại!”
Cảnh Hành vuốt lên mái tóc của cô, “ăn cơm thôi, điện thoại cất đi”
Giọng nói của Cảnh Hành vừa dứt, cánh cửa của phòng bao mở ra, rồi thì bắt đầu lần lượt từng món ăn liên tiếp đc mang vào
Chiếc bàn tròn lớn đủ ngồi của hơn 20 người, lúc này bên trên đã bày ngập hết bao nhiêu món tinh tế, quan trọng còn có ba chai rượu vô cùng đắt đỏ!
Một chai thì có thể uống được mấy ngụm, thì cũng đã phải hơn 180 vạn!
Bạch Diệp cảm thấy bản thân đều sắp không thể nào hút thở được nữa!
Những người khác cũng không có suy nghĩ nhiều như thế, đằng nào thì cũng là Bạch Diệp từ sớm nói anh ta mời!
Thức ăn ngon ở trước mặt, thoải mái thả phanh mà vui vẻ ăn!
Nhưng mà điều khiến bọn họ ngưỡng mộ nhất vẫn là Lê Lê, toàn bộ quá trình Cảnh Hành hoàn toàn chăm sóc cho Lê Lê, ăn tôm thì bóc tôm, ăn cua thì bóc cua, lau miệng, vén tóc, không gì không chi tiết
“Vợ ơi, nào, thử thử loại rượu này, tối nay cho phép em uống một chút” Cảnh Hành cầm lên chai rượu đắt đỏ nhất, rót cho Lê Lê một lý nhỏ
“Uống ngon không?” Lê Lê rất hoài nghi, ngoảnh mặt sang nhìn anh
“Chắc cũng khá ổn!”
Hơn 180 vạn một chai rượu ở trong mắt của anh ấy chỉ là khá ổn?
Đây xem là cái gì à!
Lê Lê thử một ngụm nhỏ, “quả nhiên là rượu ngon! Em vẫn còn muốn uống!”
“Tinh nghịch!” Cảnh Hành ánh mắt nuông chiều nhìn cô, “như thế không có yêu cầu, thử hai chai còn lại xem sao”
Vừa nãy Bạch Diệp còn đang chúc phúc, chai rượu này chưa có mở ra, còn có thể trả lại!
Nhưng mà bây giờ trước mặt của Cảnh Hành, hai chai rượu đều đã được mở rồi!
Lê Lê đểu thử uống một ngụm nhỏ, “mùi bị không tồi, nhưng mà vẫn uống không ngon bằng loại rượu được cất giấu trong nhà của anh yêu à!”
“Vợ mình quả nhiên có mắt nhìn” Cảnh Hành đẩy chai rượu ra, “moi người cũng thử đi”
Những người còn lại cũng đã sớm muốn thử thử rồi!
Là ba chai rượu quý đắt đỏ, trong phút chốc đã bị phân phát sạch sẽ luôn!
Bạch Diệp tức không chịu nổi, may mà vẫn còn có người rót cho anh một cốc, cũng không đến mức chút nữa đi thanh toán, một ngụm rượu cũng không được uống!
Anh ta lúc này đang sản sinh ra sự hoài nghi 500 vạn trong thẻ của bản thân, rốt cuộc có đủ hay không!
Bữa cơm này thật sự quá xa xỉ!
“Chúng tớ ăn xong rồi” Lê Lê cười rồi đặt đôi đũa xuống
Vừa mới nghe thấy tiếng này, một nhân viên phục vụ đưa phiếu thanh toán bữa tối nay đến trước mặt của Bạch Diệp, “tiên sinh xin chào, ngài tổng cộng dùng hết 5038849 tệ, xin hỏi tiền mặt hay quẹt thẻ?”
Đắt vậy sao!
Bạch Diệp cố gượng tỏ vẻ bình tĩnh lấy thẻ ngân hàng ra, “qua năm mới, có phải là có giảm giá không?”
Thẻ của anh không đủ à!
“Xin lỗi, tiên sinh chúng tôi ở đây…”
“Nể mặt là bạn học của cợ, thôi thì giảm 90% đi!” Cảnh Hành đang ngồi nghịch mái tóc của Lê Lê, đột nhiên mở miệng
Ánh mắt của mọi người trong chốc lát thì tập trung lên trên người hai bọn họ!
“Vâng! Tam thiếu gia!” nhân viên phục vụ nhận qua chiếc thẻ của Bạch Diệp, “tiên sinh xin chào, ngài tổng cộng đã dùng hết 503884.9 tệ, hoan nghênh lần tới đến dùng tiếp!”
“Vợ ơi, cuộc họp mặt lớp thật nhàm chán, vẫn không bằng về nhà chơi mạt chược với bố mẹ, chúng mình đi thôi!” Cảnh Hành kéo tay cô đứng dậy, đôi mắt màu xanh nhẹ nhàng lướt qua đám người, “đàm tiếu không phải là vô tội, nếu như lần tới tôi còn nghe thấy có người phỉ bám danh tiếng của vợ tôi, từng người các người đều chạy không thoát!”
“Vâng! Vâng tam thiếu gia!”
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, người đàn ông bên cạnh Lê Lê lại là Cảnh tam thiếu gia à!
Bạch Diệp càng là giật minh toát mồ hôi hột ở trước trán, suýt chút nữa thì mất mặt chết được!
Nếu là tiền không đủ, anh sẽ không còn mặt mũi nào mà xuất hiện nữa!
“Lê Lê thật hạnh phúc à!”
“Cảnh tam thiếu gia! Chẳng trách tớ vừa rồi cảm thấy có chút quen mặt chứ! Tớ khi ở thành phố A chắc là đã gặp qua rồi!”
“Cậu gặp qua Cảnh Tam thiếu gia? Vừa nãy làm sao mà không nghe thấy cậu nói gì?”
“Tớ nói là ở trên mang hình hiện thị đèn led ở tòa nhà cao tầng thành phố A! không phải là người thật…”
……
Sau khi rời khỏi, Lê Lê tựa mình lên trên người của anh, “giả bộ thật không phù hợp với em!”
“Em làm khá tốt mà!”
“Vậy sao? Em cảm thấy à! Sau này vẫn là không nên tham gia cái kiểu họp mặt lớp như này nữa! trước đây chuyện của Bộ Bộ, bọn họ cũng quá mù quáng rồi!” cô bịu chiếc môi nhỏ, “tám chuyện quả nhiên là niềm vui của quốc dân!”
“Nhưng mà tám chuyện vợ anh, thì không quá tốt rồi!” tâm trạng của anh sẽ không được tốt!
“Nhưng mà anh vừa rồi, bị mất không ít tiền, sẽ thiệt hại rất lớn chứ?” cô cảm thấy vô số tờ tiền bay mất rồi!
“Không sao”
“Cũng đúng, anh thì không thiếu tiền, Cảnh tổng!” cô cười cười nắm lấy bàn tay của anh, “cảm ơn anh giúp em giải tức!”
“Điều đương nhiên!”
Nghĩ đến ánh mắt kinh ngạc của đám bạn học đó, trong lòng của cô chỉ là có một chút chút vui sướng thoáng qua, sau đó thì không có bất kỳ cảm nhận gì khác
Đối với những người không quen thân đó, vẫn là nên giữ khoảng cách xa thì tốt hơn!
Ngày hôm sau, Cảnh Hành đưa Lê Lê về lại thành phố A, nói sau cùng thì Cảnh Gia vẫn phải đến!
Mua không ít đồ, tuy rằng đều là tiền của Cảnh Hành, trên danh nghĩa đều là Lê Lê biếu tặng!
Cảnh Gia phụ mẫu nhìn thấy hai người bọn họ tay nắm tay tiến vào
“Ta nhớ, hai đứa năm ngoái, ở trên bàn ăn nói không có quanheej gì!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn hai đứa, “vì vậy, hai đứa…quan hệ phát triền vẫn là khá bất ngờ à!”
Con trai của bà quả nhiên đều là phái hành động!
Mấy năm trước đều là hệ kiêng dục vọng, chỉ một khi gặp phải cô vợ nhỏ thì ai ai đều biến hình hết, khoản này thật sự là trân truyền của cái người đàn ông ở bên cạnh!
“Vợ ơi, em nhìn anh làm cái gì!” Cảnh Thần Hạo ôm lấy bà, “có phải là cảm thấy chồng mình hôm nay lại đẹp trai rồi không?”
“Ông thì không thể yên yên lặng lặng trở thành một ông lão sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm chẳng còn gì để nói nhìn ông, cho dù là ông lão, thì cũng là một ông lão đẹp trai hơn người!
“Anh già sao? Anh mới bao nhiêu tuổi à?” Cảnh Thần Hạo nhìn một cái con trai mình với con dâu tương lai, “bố với mẹ các con có chút chuyện phải thương lượng, các con tự mình chơi đi!”
Nhìn thấy hai vị trưởng bối rời đi, Lê Lê nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Cảnh Hành, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải nhìn rất chi tiết
“Em làm cái gì vậy? chẳng nhẽ lần đầu tiên phát hiện anh rất đẹp trai?”
“Anh tự luyến quá rồi đó!” Lê Lê mỉm cười ngồi xuống, “em là nhìn thấy chú Cảnh, đang nghĩ dáng điệu khi anh sau này già rồi, quả nhiên vẫn sẽ là một ông lão đẹp trai!”
Cảnh Hành cũng soi xét cô, “anh dựa theo Lê bá mẫu tưởng tượng điệu bộ sau này về già của em, một lão thái thái phúc hậu!”
Lão thái thái phúc hậu?
Lê mẫu đích thực là có thân hình rất mập mạp tròn trịa, nhưng vừa rồi nhìn thấy Cảnh mẫu hoàn toàn không giống thế!
“Hứ! em nhất định sẽ quả lý tốt thân hình của mình!” cô sẽ không để đến lúc biến thành một lão thái thái phúc hậu, bị anh cười nhạo!
“Thím nhỏ, trong bụng của thím có em bé rồi chưa ạ?” Cảnh Thích không biết từ lúc nào thì đi đến, bàn tay nhỏ ấn lên trên bụng của cô
Tuy rằng là còn cách cả bộ quần áo, vả lại còn là một đứa trẻ nhỏ, sắc mặt của Cảnh Hành thì đã thay đổi rồi, “qua một bên chơi đi!”
“Chú út, chú quá không nỗ lực rồi! đã nói là sinh ra một em trai chơi với cháu mà!” Cảnh Thích trừng mắt lên với anh, vẫn ngẩng đầu lên nhìn Lê Lê, “thím nhỏ, em trai của cháu đâu!”