Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70550.
Lẽ nào là chị dâu?
“ Vào đây .” Cảnh Thần Hạo lạnh lùng nói.
Thích Thịnh Thiên đứng bật dậy, anh phải trốn đi đâu nếu là chị dâu đây?
Nhưng người bước vào lại không phải là Bùi Nhiễm Nhiễm mà là cô thư ký Ưng Lệ.
Thích Thịnh Thiên vừa đứng bật dậy lại ngồi cái phịch xuống, tiếp tục dùng bữa sáng của mình.
“ Chủ tịch, khi nãy thư ký Bùi có gọi đến nói cô ấy muốn từ chức .” Giọng nói trong trẻo của Ưng Lệ vang lên.
Thích Thịnh Thiên vừa nghe lời cô nói lập tức quay đầu lại nhìn, “ Đi ra, đi ra !”
Ưng Lệ nhanh chóng rời đi, Bùi Nhiễm Nhiễm đột ngột từ chức chắc là có liên quan đến tin tức kia.
Cô đã làm việc ở Cảnh Thị lâu đến vậy, đại boss không ngờ lại ngoại tình sau hôn nhân, đúng là bi kịch.
Trong văn phòng, chỉ còn lại hai người bọn họ, Thích Thịnh Thiên đột nhiên cảm thấy bữa sáng mất ngon.
Anh chẳng nuốt nổi nữa, phản ứng của chị dâu đúng là!
“ Hạo ca, nhất định chị ấy sẽ quay lại mà, anh yên tâm .” Thực ra anh cũng không biết chắc điều này!
Anh thực sự không biết an ủi người khác, riêng Hiểu Hiểu nhà anh mà còn không dỗ được chứ đừng nói Cảnh Thần Hạo.
Cảnh Thần Hạo liếc anh ta, “ Thu dọn mấy thứ của cậu rồi ra ngoài !”
“ Hạo ca, anh có cần ăn chút không? Bực tức dễ đau dạ dày đấy .”
“ Không cần .”
“ Được rồi !” Thích Thịnh Thiên đành âm thầm thu dọn đồ ăn trên bàn rồi lập tức chuồn.
Anh trở về văn phòng của mình, gọi điện cho Lâm Tri Hiểu, không biết cô đã dậy chưa.
“ Hiểu Hiểu......”
“ Sao rồi? Đại boss không sao chứ ?” Giọng nói dịu dàng của Lâm Tri Hiểu vang lên trong điện thoại.
“ Sao lại không có chuyện được chứ, không ăn gì, cứ thế này chắc chắn sẽ bị bệnh đường ruột mất, chị dâu chơi ác quá, đến công ty còn không chịu đến nữa! Em đã dậy chưa? Tiểu Mật Nguyệt có ngoan không ?” Thích Thịnh Thiên quan tâm nhất vẫn luôn là cô.
“ Em......” Lâm Tri Hiểu nhìn sang Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi cạnh bên, “ Em đang ở nhà Nhiễm Nhiễm, anh nhớ dặn đại boss ăn cơm đúng giờ, cứ nói là Nhiễm Nhiễm nói thế .”
“ Không bằng em bảo chị dâu nói thẳng với Hạo ca, anh chuyển lời thì anh ấy nhất định sẽ không tin đâu .” Thích Thịnh Thiên quay đầu nhìn cánh cửa văn phòng sau lưng rồi tiến lại phía cửa.
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nghe thấy câu Thích Thịnh Thiên nói Cảnh Thần Hạo không chịu ăn cơm, rốt cục thì anh ấy định làm gì, tuyệt thực sao?
Không ăn nhưng lại giỏi uống!
“ Nhiễm Nhiễm......” Lâm Tri Hiểu đưa điện thoại đến trước mặt cô, “ Cậu có muốn nói chuyện với đại boss không ?”
“ Không cần đếm xỉa đến anh ta, càng nhắc càng biết kiếm chuyện cho mà xem .” Bùi Nhiễm Nhiễm lắc đầu nhưng trong lòng vẫn thấy xót chồng.
Lâm Tri Hiểu vừa định rụt tay lại thì cô đưa tay giật lấy điện thoại, nói với Thích Thịnh Thiên ở đầu bên kia, “ Cậu bảo anh ấy phải ăn cơm, không ăn thì đừng gặp Dương Dương Noãn Noãn nữa, cũng đừng có gặp mặt tôi nữa .”
“ Vậy anh ấy ăn cơm đúng bữa thì khi nào có thể gặp chị ?” Kiểu gì anh cũng phải hỏi cho rõ chứ! Không hỏi rõ Hạo ca sẽ không để anh dễ chịu đâu.
“ Ăn cơm đều đặn chưa chắc đã gặp nhưng không ăn thì tuyệt đối không gặp, anh ta lớn như vậy rồi, không học được cái gì hay sao mà học tuyệt thực, cho ai xem, bảo anh ta chín chắn hơn lên, đừng có ấu trĩ như thế .” Bùi Nhiễm Nhiễm nói rồi cúp máy.
Cảnh Thần Hạo có thật không chịu ăn gì?
Tối qua lại uống rượu vào!
Anh ta......
Sao lại không biết chăm sóc bản thân chút nào!
Đột nhiên điện thoại lọt vào tay Lâm Tri Hiểu, sau đó cô thấy Bùi Nhiễm Nhiễm đứng dậy.
Thích Thịnh Thiên đứng trước cửa văn phòng của Cảnh Thần Hạo, nghe tiếng cúp máy từ điện thoại, anh có nên chuyển lời lại cho Hạo ca không?
Cảm giác anh ấy cũng sẽ không nghe đâu.
Không cần biết, có chút hy vọng vẫn tốt hơn.
Cảnh Thần Hạo nghe tiếng cửa phòng lại mở ra, anh ngẩng đầu lên nhìn, vẫn không nói năng gì.
“ Hạo ca, chị dâu nói anh không ăn cơm thì đừng gặp Dương Dương Noãn Noãn cũng đừng gặp chị ấy nữa .” Anh từ từ tiến lại bên bàn làm việc của Cảnh Thần Hạo, “ Hạo ca, anh có ăn gì không ?”
“ Cậu gọi cho cô ấy rồi ?” Cảnh Thần Hạo nhìn anh, đôi mắt đen kia lạnh lùng.
“ Em gọi cho Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu lại ở cùng với chị dâu .” Hạo ca ý gì, lẽ nào anh ấy không thể gọi một cuộc cho chị dâu sao.
“ Cứ nói tôi ăn rồi .”
Thích Thịnh Thiên ngây người, vì chị dâu không ở đây nên nói dối để lừa sao?
“ Hạo ca, hay là anh cứ ăn một chút thôi? Chị dâu nói vậy nhất định là vì lo lắng cho anh, không thì chẳng việc gì đang trong cơn tức còn dặn dò anh như vậy, nói vậy chỉ là đang uy hiếp anh vì muốn để cho anh ăn chút gì đó thôi .” Anh đã định mang cơm khi nãy vào lại cho Cảnh Thần Hạo rồi.
“ Không muốn ăn, ra ngoài .”
Gương mặt đẹp lạnh lùng kia quá kiên quyết, chính Thích Thịnh Thiên cũng hết cách, nếu hỏi thêm câu nữa sợ sẽ bị anh tống cổ ra ngoài mất.
Thích Thịnh Thiên âm thầm rời khỏi văn phòng của Cảnh Thần Hạo, điện thoại nằm trong tay anh nhưng cũng chẳng gọi cho Bùi Nhiễm Nhiễm.
Anh ấy không gọi điện, chị dâu có khi lại càng lo lắng cho Hạo ca hơn.
......
Lâm Tri Hiểu sờ lên bụng, thong dong bước vào bếp, cô đứng ở cửa bếp nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm đang bận bịu.
Trong lòng Nhiễm Nhễm quả nhiên vẫn rất yêu đại boss, biết đại boss không ăn cơm liền tự mình xuống bếp.
Bùi Nhiễm Nhiễm đang thái thịt, cảm thấy có người đứng ở cửa, cô bỏ dao xuống, tiến lại gần cô bạn, “ Trong bếp dầu mỡ, cậu cứ ra ngoài ngồi đi .”
“ Không sao cả, tớ không tiểu thư như thế đâu .” Lâm Tri Hiểu bỗng cảm thấy Nhiễm Nhiễm còn lo hơn mẹ cô.
Bùi Nhiễm Nhiễm cẩn thận đỡ cô bạn ra ngoài, bên tai nghe thấy tiếng Lâm Tri Hiểu, “ Nhiễm Nhiễm, cậu định tự mình mang đến sao ?”
“ Có tiện đường mang cả cậu đến đó không ?” Thích Thịnh Thiên chắc vẫn đang ở công ty!
“ Được! Mình cùng đi .” Lâm Tri Hiểu đỡ chiếc bụng lớn của mình ngồi dựa lên ghế.
Nếu có cơ hội thì dụ Nhiễm Nhiễm lên lầu, tốt nhất là mang được cô đến trước mặt boss.
“ Cậu biết giờ tớ không muốn gặp anh ta, cậu đừng có gọi điện cho Thích Thịnh Thiên báo trước đấy, không thì cẩn thận sau này tớ không nhận cô bạn này nữa đâu .” Bùi Nhiễm Nhiễm sao có thể không nhận ra suy nghĩ này kia chứ.
“ Nhiễm Nhiễm, đúng là đi guốc trong bụng! Cậu hiểu mình quá .” Cô còn muốn đại boss xuống tiền sảnh đón kìa!
“ Tớ đi nấu cơm đây, cậu cứ ngồi xuống, có gì cứ gọi nhá .” Bùi Nhiễm Nhiễm cười hiền rồi quay lại căn bếp.
Lâm Tri Hiểu nhìn dáng cô bạn rồi dần dần di chuyển xuống chiếc điện thoại bên cạnh, cô cũng đang nghĩ nếu là bản thân cô, chắc cũng không muốn gặp Thích Thịnh Thiên đâu.
Cô không cần thiết phải mạo hiểm làm gì.
Nếu không lại để Nhiễm Nhiễm không vui.
Bùi Nhiễm Nhiễm làm cơm xong sắp thành hai chiếc cặp lồng, cô lái xe đến Cảnh Thị, Lâm Tri Hiểu ngồi ghế sau.
“ Nhiễm Nhiễm, cậu không đến Cảnh Thị nữa thì định làm việc ở đâu ?” Lâm Tri Hiểu đột nhiên nhớ ra chuyện này.
Nhiễm Nhiễm không phải là người thích ngồi một chỗ, nhất định cô sẽ tiếp tục làm việc.
“ Cứ nộp cv, bình tĩnh tìm thôi !” Cô cũng chưa nghĩ đến.
“ Ừ .” Với kinh nghiệm và độ chuyện nghiệp của cậu, chắc chắn sẽ khá dễ dàng để tìm được việc.
Bùi Nhiễm Nhiễm thực ra rất muốn chạy xe nhanh một chút nhưng nghĩ đến trên xe còn một bà bầu nên cũng không vội vàng lắm mà chú trọng vào sự an toàn hơn.
Đến nơi, cô xách hai cặp lồng, cùng Lâm Tri Hiểu bước vào Cảnh Thị.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net và Ngontinh.vn