Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
  3. Chương 668
Trước /1042 Sau

Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 668

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

70668.

“Không hay rồi.”

“Chủ đề gì ?”

“Tiểu thanh tân.”

Tiểu thanh tân cũng có thể trở thành chủ đề sao?

Trang sức châu báu chỉ là những vật trang trí trên vải, Tiểu thanh tân?

“Bà xã, em yên tâm, vẫn còn vài ngày mà, bọn họ có thể sửa, nếu vẫn không làm ra sản phẩm mà anh vừa ý, vậy họ có thể cút đi rồi.” Anh ôm vợ vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.

Đúng là phong cách làm việc của Cảnh Thần Hạo!

Trong công việc, cô không thể xen vào!

“Em tin họ có thể làm được!” Cô đã từng tiếp xúc qua với bộ phận thiết kế, nhân viên trong đó đều có tài năng, có thiên phú.

Chỉ là chủ đề lần này, quá rộng rồi!

“Ông xã, anh nghĩ như thế nào là Tiểu thanh tân?” Bỗng nhiên cô hỏi

“......”

Có thể anh không biết Tiểu thanh thân là gì, nhưng anh biết thiết kế nào là tốt hay không.

“Mai có thể cho em xem qua bản thảo không?” Cô khẽ nói, “Em cũng ở nhà rảnh rỗi không có gì làm, có thể giúp anh xem qua bản thảo, biết đâu do anh yêu cầu cao quá thì sao. Chủ đề lần này quá rộng, cách lý giải của mỗi người đều khác nhau.”

“Được!” Anh ôm chặt cô, “Ngủ đi, ngủ ngon.”

“Ưm, ngủ ngon.”

Ngày đầu tiên, Bùi Nhiễm Nhiễm ở nhà đã nhận được bưu kiện từ Cảnh Thần Hạo.

Cô ngồi trên giường trong phòng ngủ, chăm chú xem bản thiết kế.

“Đúng là cũng không tệ, chỉ là chủ đề Tiểu thanh tân……”

Thật sự quá rộng!

Rốt cuộc đây là chủ ý của ai, quá trêu người rồi.

Nhưng đây là chủ đề đã được định ra, họ cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể thiết kế theo.

Tiểu thanh tân?

Đại đa số nghĩ đến tiểu thanh tân chính là màu xanh lục, hoặc là màu trắng sữa, màu trắng của gạo, đại đa số thiết kế đều có màu này!

Bùi Nhiễm Nhiễm đã hiểu tại sao Cảnh Thần Hạo không duyệt, chính cô cũng thấy không vừa ý!

Thậm chí còn muốn vứt bản thiết kế xuống đất.

Không có sự sáng tạo sao?

Ai nói với bọn họ Tiểu thanh thân là màu xanh lục, là màu trắng?

Cũng đâu phải bảo vệ môi trường!

Bùi Nhiễm Nhiễm có chút tức giận!

Cái này đúng là cô đã nghĩ oan cho Cảnh Thần Hạo!

Cô tìm chiếc điện thoại của mình, gọi điện thoại cho Cảnh Thần Hạo, “Ông xã……”

Một tay của Cảnh Thần Hạo đang cầm cây viết, “Xem hết rồi?”

“Ưm, em đã nghĩ oan cho anh.” Cô vẫn luôn cho rằng Cảnh Thần Hạo yêu cầu quá cao!

Hiện thực đúng là tự tát vào mặt mình vài cái!

“Em thấy sao?” Cô có thể không vẽ, nhưng có thể cho ý kiến.

“Tiểu thanh tân thật sự quá rộng, em cảm thấy trọng điểm là phải đơn giản, thư thái, nhẹ nhàng, kiểu dáng thì sao cũng được, chỉ cần không độc duy nhất một màu xanh hoặc trắng, trộng quá tệ.” Cô có chút tức giận

“Ưm, bà xã thật lợi hại, anh sẽ nói lại với bọn họ.” Anh đặt văn kiện trên tay xuống.

“Em cảm thấy màu xanh lam không tệ.” Gần đây màu xanh lam rất thịnh hành, “Nhưng chỉ sợ sau khi anh nói xong, bọn họ chỉ xài đúng một màu xanh lam.”

“Không nói màu sắc.”

“Dạ, vậy em không làm phiền anh nữa, em muốn ngủ bù.” Cô nói xong liền cúp điện thoại.

Cô nhìn bản thiết kế trong tay, tay chân lại ngứa ngáy!

Cảnh Thần Hạo không ở nhà!

Dương Dương Noãn Noãn cũng không ở nhà, cô là vua a!!

Cô không đi tới phòng vẽ, chỉ ở trong phòng ngủ, cũng không ai biết mà méc lại được a!

------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------

Cảnh Thần Hạo ở công ty luôn nhìn vào màn hình điện thoại, anh rất muốn gọi về nhắc nhỏ Bùi Nhiễm Nhiễm đừng nên vẽ, nên nghỉ ngơi thật tốt, anh có cảm giác cô sẽ không nghe lời anh.

Nhưng lại sợ cô đi ngủ thật, gọi về sẽ làm phiền giấc ngủ của cô.

Cuối cùng, anh vẫn đặt điện thoại xuống, lựa chọn tin tưởng thật sự Bùi Nhiễm Nhiễm đã đi ngủ.

Cúi đầu tiếp tục xử lý văn kiện, buồi chiều còn phải đến công ty Đường thị xem xét.

Rất nhanh đã tới buổi trưa, anh một thân toát ra vẻ lạnh lùng, đi vào phòng họp của Đường thị.

“Cảnh tổng!”

Cảnh Thần Hạo nghe tiếng gọi liền dừng lại, anh không biết giọng nói này của ai nhưng anh nhớ rất rõ giọng nói này.

“Cảnh tổng, anh vất vả rồi.” Ưng Thường Nguyệt đưa ly cà phê cho anh, “Không tiếp? Anh sợ tôi bỏ độc à, yên tâm, độc chết anh rồi ai giúp Đường Sóc quản lý công ty.”

Cảnh Thần Hạo nhận ly cà phê của cô, tiếp tục đi tới phòng họp.

Ưng Thường Nguyệt đi bên cạnh anh, “Tôi muốn đi theo để xem kết quả trị liệu ở nước ngoài của Đường Sóc.”

“Phê chuẩn.”

“Tôi cứ tưởng phải tốn công sức lắm chứ.” Ưng Thường Nguyệt nhìn gương mặt lạnh lùng của anh, không ngờ anh đồng ý nhanh như vậy.

Thật ra anh cũng rất muốn ra nước ngoài với Đường Sóc, nhưng Nhiễm Nhiễm đang mang thai, công ty hai nhà không thể không có anh, Thích Thịnh Thiên lại muốn chăm sóc cho Lâm Tri Hiểu, anh cũng không biết thuật phân thân a.

Cũng đã mời chuyên gia từ nước ngoài về đây, nhưng thiết bị ở nước ngoài vẫn tốt hơn, tốt hơn hết vẫn là nên để Đường Sóc sang nước ngoài một chuyến, anh cũng luôn muốn kiếm người đi theo chăm sóc cho anh ấy.

Ưng Thường Nguyệt đương nhiên là phù hợp với vai trò này rồi.

“Tôi cũng hi vọng cậu ấy có thể tỉnh lại.” Trước khi vào phòng họp Cảnh Thần Hạo nói một câu.

“Anh ấy sẽ tỉnh lại!” Ưng Thường Nguyệt dừng bước trước phòng họp, nhìn cánh của đóng lại.

Đường Sóc nhất định sẽ tỉnh lại, có nhiều người mong chờ anh ấy tỉnh lại như vậy, sao anh ấy có thể ngủ mãi được!

Nếu anh ta không tỉnh lại, sẽ biến thành một lão già, ai mà thèm một lão già!

Mà cho dù anh ta có tỉnh lại, cũng không ai thèm!

Ưng Thường Nguyệt cứ nghĩ nếu nghĩ vậy trong lòng sẽ thoải mái hơn một chút, nhưng sự thật lại không phải vậy.

Trong lòng vẫn là rất khó chịu!

Nhưng giờ mọi chuyện đã vậy, cũng không trách ai được, là do Đường Sóc nguyện ý mà.

Trong phòng họp đang nói gì cô không nghe được, cô liền quay người rời đi, hi vọng lần sau Đường Sóc sẽ là người ngồi trong phòng họp, chứ không phải giường bệnh.

--

Sắp tới cuộc thi thiết kế trang sức, Bùi Nhiễm Nhiễm ở trước mặt Cảnh Thần Hạo làm ra dáng vẻ như không hề quan tâm.

Ngày nào cũng vậy, sau khi anh đi làm, Lâm Tri Hiểu sẽ dẫn Tiểu Mật Nguyệt tới nói chuyện phiếm với cô.

Tiểu Mật Nguyệt vừa đi vừa bò lung tung trên mặt đất, Lâm Tri Hiểu và Bùi Nhiễm Nhiễm thì ngồi trên ghế salon nói chuyện phiếm.

“Nhiễm Nhiễm, có phải gần đây boss lớn luôn mặt mày hầm hầm không?” Lâm Tri Hiểu cầm ly nước ép, ung dung uống từng ngụm.

“Vẫn vậy mà, vẫn bình thường.” Bình thường mặt anh luôn lạnh lùng như vậy, nếu anh có không vui, có khi nào là vì bản thiết kế không?

Vẫn chưa tìm được tác phầm thiết kế ưng ý?

“Nhiễm Nhiễm, không thể nào! Tớ nghe Thích Thịnh Thiên nói gần đây ngày nào boss lớn ở công ty cũng nổi giận, bản thiết kế nào cũng bị boss lớn xé tan nát, không tác phẩm nào có thể khiến boss lớn vừa lòng, cũng may tớ chưa cần quay lại làm việc, chứ ngày nào cũng phải đối mặt với áp lực lớn vậy, nghĩ thôi đã rùng mình rồi.”

“Cái này tớ biết, chắc là không vừa ý.” Cô nhẹ nhàng nói.

“Thật ra…….” Lâm Tri Hiểu khẽ liếc nhìn cô, “Tớ cũng không dám nói.”

“Sao vậy? Có chuyện gì không thể nói với tớ, cậu giấu gì tớ sao?” Cô cho rằng giữa hai người họ sẽ không có bí mật nào.

“Thật ra lần thi đấu này, ngay từ đầu boss lớn không hề quan tâm, nhưng sau khi Tề Viễn Dương trở về, boss lớn mới để tâm đến, mà vấn đề lớn nhất bây giờ, chính là người mẫu.”

------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Quảng cáo
Trước /1042 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Đừng Nghĩ Tôi Sẽ Buông Em

Copyright © 2022 - MTruyện.net