Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70682.
Nhưng Ô Quy Hảo vẫn tiếp tục nói, tại sao không thích cô mà thích chị Nhiễm Nhiễm.
Ưng Thường Nguyệt ngồi ở đối diện nhìn họ nói chuyện, hôm đó ở buổi thi đấu trực tiếp, có Bùi Nhiễm Nhiễm đến xem nên cô cũng có đến.
Cho nên việc Ô Quy Hảo thích Tề Viễn Dương cô có biết, nhưng hôm nay nghe Ô Quy Hảo nói vậy, có nghĩa Tề Viễn Dương thích Bùi Nhiễm Nhiễm?
Khó trách cô cảm thấy quan hệ của hai người họ không được bình thường, chí ít là cảm giác của Tề Viễn Dương đối với Bùi Nhiễm Nhiễm.
Thì ra là thích cô ấy!
Nhưng bây giờ Tề Viễn Dương ở đâu cũng không ai biết!
Không thể liên lạc được.
“Sư phụ, em phải làm gì đây? Anh ấy không thích em,sau này em cũng không muốn thích ai nữa, em sẽ sống cô độc cả đời.” Ô Quy Hảo cứ nói tiếp: “Sư phụ……”
“Được rồi được rồi, sau này em sẽ còn gặp được nhiều người thích con, nhiều người tốt hơn, lớn rồi, khóc nhè như con nít vậy không thấy mất mặt sao.” Vivian lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô.
Ô Quy Hảo ngồi yên cho cô lau, khuôn mặt đầy ủy khuất ngước lên nhìn cô: “Sư phụ, có phải em vô dụng lắm không, thích một người mà ngay cả cơ hội tỏ tình cũng không có, người ta nói nữ theo đuổi nam dễ thành công lắm mà?”
“Đây là khi nào người nam nhân đó cũng có tình cảm với em, em chỉ cần tỏ tình đối phương sẽ gật đầu đồng ý ngay, nhưng trường hợp này không giống vậy, nếu đối phương không thích em, họ sẽ chỉ cảm thấy áp lực hơn thôi.” Vivian ôn nhu khuyên bảo cô.
“Thật sao?” Ô Quy Hảo bĩu môi, khuôn mặt ủy khuất: “Con cứ tưởng chỉ cần tỏ tình như vậy anh ấy sẽ đồng ý.”
Thế nhưng mà không có.
Cô chỉ vừa bắt đầu nói, ly rượu trên tay anh đã rơi xuống dưới đất, đứng dậy quay người bỏ đi, một chút cũng không để ý đến cô, ngay cả cơ hội tỏ tình cũng không cho cô nói.
Tề Viễn Dương đúng là có chút quá đáng.
Vivian ôn nhu nói: “Quy Hảo, cậu ấy không thích em có thể vì đã thích người khác rồi.”
“Nhưng không phải người anh ấy thích đã thuộc về người khác rồi sao, người ta nói cách tốt nhất để quên đi tình cũ là bắt đầu một mối tình mới, không lẽ anh ấy định cứ cô độc cả đời như vậy sao? Sao không thử một mối tình mới đi?’
Xem như cô đã hỏi qua Tề Viễn Dương, cô cũng không tin Tề Viễn Dương sẽ cô độc cả đời.
Cô không thể từ bỏ!
Không nghĩ sẽ từ bỏ, không muốn từ bỏ, chắc chắn sẽ không từ bỏ!
“Quy Hảo, vấn đề này chúng ta không biết đáp án nên đừng suy nghĩ về nó nữa, em chỉ cần sống thật tốt, tự động sẽ có nam nhân tốt đến bên em, ngoài Tề Viễn Dương ra vẫn còn rất nhiều nam nhân tốt đang đợi em mà.” Vivian lại nhẹ nhàng khuyên bảo cô.
Ô Quy Hảo chầm chậm lắc đầu: “Trên đời có rất nhiều nam nhân tốt, nhưng họ đều không phải Tề Viễn Dương, có thể có rất nhiều người thích em, nhưng em chỉ thích một mình Tề Viễn Dương, em sẽ không ở bên một người nào cả đời nếu người đó không phải Tề Viễn Dương.”
“Đứa nhóc này, đúng là cố chấp.” Vivian có chút bất đắc dĩ.
------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
“Cố chấp cũng là một phẩm chất tốt, trẻ con tự động sẽ có phúc khí của tụi nó, có thể ở bên nhau hay không là việc của tụi nó, cô cứ thử để cô ấy cố gắng đi, biết đâu sự cố gắng của cô ấy thật sự được đền đáp, cô ấy có thể ở bên Tề Viễn Dương thì sao?” Bối Tĩnh Nguyệt lên tiếng.
“Vẫn là dì Bối hiểu lòng con.” Ô Quy Hảo quay sang nhìn Bối Tĩnh Nguyệt, cô xém chút quên mất Bói Tĩnh Nguyệt là mẹ của chị Nhiễm Nhiễm.
Bà chắc chắn phải biết chuyện Tề Viễn Dương thích chị Nhiễm Nhiễm chứ?
Bà như vừa nói ra.
“Cháu đây là lo lắng, lỡ cô ấy cố gắng mà không được gì, vậy không phải lãng phí tuổi xuân hay sao?” Vivian nhìn gương mặt nhỏ bé của Ô Quy Hảo, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Cô thật không biết nên làm như thế nào, tình yêu đúng là một vấn đề phức tạp.
Có người nói tác phẩm do cô thiết kế nhìn vào rất có tình cảm, chắc hẳn gia đình cô rất êm ấm, đúng là nhà Vu gia có trồng hoa, nuôi cá, nhìn thì có thể bình yên hạnh phúc nhưng bên trong như thế nào đâu ai biết được.
“Sư phụ, em biết sư phụ lo cho em, nhưng đây là do em nguyện ý, em yêu anh ấy, nguyện ý đi theo anh ấy!” Ô Quy Hảo cười rạng rỡ, lấy điện thoại di động ra.
Vivian thấy cô nói vui vẻ như vậy, cũng không biết ên làm gì hơn, nói nữa sợ cô sẽ thấy mình phiền.
Đã mấy ngày Ô Quy Hảo không liên lạc với ai ở ngoài rồi, cô muốn biết bây giờ Tề Viễn Dương ở đâu, họ đã hứa sẽ hẹn hò thử 24 giờ, mà bây giờ Tề Viễn Dương vẫn còn thiếu cô 18 giờ 53 phút lẻ 8 giây, cô đều nhớ rất rõ.
Cô gọi điện thoại cho Tề Viễn Dương nhưng điện thoại của anh đã tắt máy, Tề Viễn Dương vậy mà lại tắt điện thoại?
Trong trí nhớ của cô, Tề Viễn Dương chưa bao giờ tắt điện thoại, có khi nào anh ấy xảy ra chuyện gì không.
Cô lập tức gọi đến TE, người bắt máy là thư ký.
“Tề tổng đâu?”
Công ty trong nước, không phải nước ngoài.
“Thật xin lỗi, Tề tổng đang ở công ty ở nước ngoài, có gì phiền chị gọi qua bên đó......”
Thư ký vẫn chưa nói xong, Ô Quy Hảo đã tắt điện thoại, lập tức gọi cho công ty ở nước ngoài.
Ngay lập tức có người bắt máy, “Tôi là Ô Quy Hảo, Tề tổng đâu?”
“Ô tiểu thư, Tề tổng bây giờ chắc đang ở bên kia Thái Bình Dương, ngài ấy đi theo đội khảo sát Nam Cực đến Nam Cực chơi rồi ạ.”
“Cái gì” Ô Quy Hảo như không tin được những gì mình vừa nghe.
“Đi Nam Cực chơi?”
Anh ta còn có thể đi đâu xa hơn được nữa không, vì trốn mình mà phải chạy đến Nam Cực?
Ô Quy Hảo cúp máy, Vivian và Bối Tĩnh Nguyệt đều đang nhìn cô.
Cô dựa vào người Vivian, tay phải nắm chặt điện thoại, “Sư phụ, hình như lần này em không đuổi kịp anh ấy nữa.”
Trước đây đi đến đâu cũng được, nhưng bây giờ là Nam Cực, Nam Cực!
“Tề Viễn Dương đúng là cái gì cũng làm ra được, vậy mà lại chạy tới Nam Cực, anh ấy có biết Nam Cực nguy hiểm như thế nào không?”
Cũng không phải muốn đi liền có thể đi!
“Không sao đâu, sớm muộn gì cậu ấy cũng phải quay vè mà, Ô Quy Hảo nhà ta tốt như vạy, biết đâu đến lúc đó đến phiên cậu ấy đuổi theo em thì sao?” Vivian nhẹ nhàng an ủi cô.
Sẽ có ngày đó sao?
Cô cảm giác như điều đó không thực một chút nào?
------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn