Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70691.
“Trình độ văn của anh cũng không được tốt, ngốc!” Cố Linh dương dương lên chiếc túi trong tay, “tôi sẽ nói với dì, anh không thích hợp với tôi, ngoài ra tôi hy vọng dì có thể bỏ cuộc suy nghĩ sẽ khiến anh lấy vợ, anh như thế này, chắc chắn là không thể lấy được vợ, cũng không có người nào mù mắt đến cấp độ như vậy”
Mẫn Lệ trong đời lần đầu tiên bị mắng như thế này, anh chỉ là nước da có chút sẫm màu chút, bây giờ không phải đều thích người đàn ông làn da như anh hay sao?
Thế mà người phụ nữ này, người phụ nữa lần đầu tiên gặp mặt, anh rốt cuộc chọc giận cô chỗ nào chứ?
“Chúng ta trước đây có gặp mặt rồi sao? Tôi chọc giận cô rồi sao?” Mẫn Lệ nhìn cô ấy, nghiêm túc hỏi
“Tôi thề, tôi nếu như trước đây có gặp qua anh, tôi tuyệt đối sẽ không đến xem mắt anh, bắt nạt tôi vừa mới từ nước ngoài về, đối với người trong nước không quen biết, nhưng mà con mắt của tôi vẫn là không có vấn đề, tôi chỉ là muốn nói, chúng ta không phù hợp” cô cười nói, “tình bạn nhắc nhở, thật sự, giọng anh nói chuyện có chút lớn”
“Tôi cái này gọi là đặc biệt, rất cá tính, cô hiểu cái gì!” Mẫn Lệ bốc hỏa rồi!
Bình thường những người khác nói nói cũng coi như xong rồi, người phụ nữ lần đầu tiên gặp mặt cũng nói!
Anh làm sao có thể khâm phục!
“Tôi không hiểu, chúng ta cũng không phù hợp. Tạm biệt!” Cố Linh từ bên cạnh người anh thản nhiên bước qua, chỉ lưu lại cho Mẫn Lệ một bóng hình sang trọng
“Chết tiệt! Cái người này ai giới thiệu vậy, ở đâu đến?” anh đứng tại chỗ, nhìn thấy cô ấy ngồi lên chiếc xe màu đỏ, nhanh chóng rời đi
Đây xem như là lần đầu tiên trong lịch sử từ trước đến giờ kết thúc xem mắt nhanh nhất, với lại rất vô duyên, đến nói anh một tràng, anh nhìn giống như là người dễ bị bắt nạt lắm sao?
Tức chết anh được!
Nhân viên phục vụ đứng thẳng bên cạnh, vì vậy rốt cuộc có nên bày lên thức ăn không?
“Không lên” anh quay người tức giận bừng bừng bỏ đi
……
Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi trên ghế sopha, xoa xoa lên bụng, tại vì sao tối nay trong nhà lại náo nhiệt rồi
Bởi vì Lâm Trí Hiểu đến nhà chơi, vì vậy Thích Thịnh Thiên đến cô có thể hiểu, tại vì sao Mẫn Lệ cũng đến nữa
Lâu lắm rồi đều không có gặp cậu ta!
Cảnh Thần Hạo ngồi bên cạnh cô, đối diện Dương Dương ôm Mật Nguyệt trên đùi của thằng bé, Lâm Trí Hiểu với Thích Thịnh Thiên ngồi nói chuyện với Mẫn Lệ, đích thực mà nói là nghe Mẫn Lệ nói
Bởi vì Bùi Nhiễm Nhiễm là bà bầu, thêm đó Mật Nguyệt vẫn còn là một tiểu sơ sinh, vì vậy anh không thể không nhỏ tiếng lại
Nhưng mà Bùi Nhiễm Nhiễm trong lòng rất muốn nghe cũng nghe khá rõ ràng, cậu ta hôm nay đi xem mắt bị ăn mắng rồi, bị bên nữ bắt nạt nữa!
“Mẫn Lệ, cậu thực là…ái (thở dài)….” Thích Thịnh Thiên ôm lấy Lâm Trí Hiểu, lắc lắc đầu, “cậu mà thực sự để tâm, cậu đi tìm cô ta không phải là được rồi sao, người phụ nữ không nghe lời như cô ta, cậu sẽ nói không lại được cô ta đâu, chỉ có lên giường chinh phục cô ta!”
Lâm Trí Hiểu dùng tay véo lấy anh ta một cái, ánh mắt đó như đang hỏi, anh nói cái gì?
“Cậu nói có chút đạo lý! Nhưng tớ cơ bản không biết cô ta họ gì tên gì, nhà ở đâu, tớ làm sao tìm đến cô ta?” Mẫn Lệ bây giwof trong đầu chỉ có bóng dáng của Cố Linh!
“Không ra gì cả, ai giới thiệu cho cậu thì tìm đến người đó à!” Thích Thịnh Thiên lườm cậu ta một cái, “bỗng nhiên cảm thấy người phụ nữ đó nói không sai, cậu rốt cuộc là người hay là một nhau thai?”
“Cậu mới là nhau thai ấy chết tiệt!” Mẫn Lệ trừng mắt với cậu ta, lập tức lấy điện thoại ra gọi đi
Trong phòng khách ngoại trừ Mật Nguyệt vẫn còn ưm ưm ya ya, những người khác đều trở nên yên lặng!
Mẫn Lệ nghe được lời nói từ phía bên kia điện thoại, sắc mặt bỗng chốc biến đổi, dập điện thoại cầm trong tay, khuôn mặt dường như là ngốc nghếch nghiêng mặt nhìn sang Thích Thịnh Thiên, “tớ…hình như bị bỏ rơi rồi”
“Tình huống gì vậy?” Thích Thịnh Thiên trở nên hứng thú
“Tờ vừa mới hỏi rồi, mẹ tó nói đối tượng xem mắt với tớ hình như lúc tới, tớ đã bỏ đi rồi, ý chính là người phụ nữ đó, cơ bản không phải là đối tượng xem mắt của tớ, chết tiệt! rốt cuộc là ai, lại dám chọc tức tớ!” Mẫn Lệ tức giận không chịu nổi nắm chặt lấy điện thoại
Thích Thịnh Thiên nghe thấy vậy, nụ cười trên khuôn mặt tuấn tú càng thêm vui sướng
“Quả nhiên là nhau thai, lại bị bỏ rơi đều không biết” Thích Thịnh Thiên ha ha hai tiếng, cúi đầu nhìn Lâm Trí Hiều, “Hiểu Hiểu, cậu ta có phải là ngốc không?”
“Em cũng khá ngốc à” Lâm Trí Hiểu bình tĩnh nói
Cô lần đầu tiên đi xem mắt cũng chẳng vui vẻ gì, chính là bởi vì người đang ông bên cạnh mình đây giở trò, cô với Mẫn Lệ mà so sánh, cũng gần bằng nhau, khi đó, cô vẫn ngốc nghếch cảm kích Thích Thịnh Thiên xuất hiện tại chỗ đó
“Ừm, ngốc đến dễ thương” Thích Thịnh Thiên tiện thế hôn một cái lên trên khuôn mặt nhỏ bé của cô
“Chết tiệt!” Mẫn Lệ nhìn thấy động tác của cậu ta, “tôi đến tìm các cậu ra chủ ý, chứ không phải là đến để các cậu tương thân tương ái!”
“Chuyện đơn giản biết bao, tìm ra là được chứ sao, kích động cái gì” Cảnh Thần Hạo bình tĩnh nói
“Đúng!” anh Hạo chuyện này giao cho anh nhe, em vẫn nên đi trước đây, không ở lại đây nữa!” huyết áp của anh khong đủ, ở lại đâu nhìn bọn họ tiếp tục ân ái, sẽ chết đó
Mẫn Lệ cầm theo điện thoại rồi bỏ đi mất
Sau khi cậu ta đi rồi, Thích Thịnh Thiên mới cười lớn nói, “cậu ta gần đây năng lực chịu đựng có phải quá thấp rồi không? Mình còn vừa có làm cái gì hết?”
“Trong nhà của cậu ta thúc giục gấp gáp” Cảnh Thần Hạo trả lời
“Vẫn là không ra sao cả, nhưng mà người phụ nữ đo, có phải là yêu thầm cậu ta, vì vậy mới…” Thích Thịnh Thiên càng nghĩ càng cảm thấy vẫn là có khả năng này, “phương thức bình thường không thể thu hút sự chú ý, chỉ có như vậy mới thu hút sự chú ý, xem xem bây giờ Mẫn Lệ quan tâm người phụ nữ đó biết bao, nói không chừng bọn họ còn có thể thực sự đến với nhau!”
“Ừm, giao cho cậu đó, tìm được người phụ nữ đó, giao lại cho cậu ta” Cảnh Thần Hạo nói xong ngoảnh đầu sang nhìn Nhiễm Nhiễm, “ăn cơm thôi?”
“Vâng”
Thích Thịnh Thiên nhìn hai người họ đứng dậy, thở dài một tiếng, “mình đây là tên khổ sai lao lực à!”
“Cậu đã đủ rảnh tâm lắm rồi, nhìn Dương Dương đang làm cái gì” Bùi Nhiễm Nhiễm nhắc nhở một câu
“Thằng bé là đang chơi với vợ tương lai của nó, tốt biết bao à! Chơi đùa nuôi dưỡng thành!” Thích Thịnh Thiên ôm lấy người của Lâm Trí Hiểu, nhìn sang Dương Dương với Mật Nguyệt, “Dương Dương, ôm lấy vợ tương lại đi ngủ đi, ăn cơm thôi!”
“Anh, chị dâu nhỏ giao cho anh đó!” Noãn Noãn cũng đi theo sau người cậu bé, vỗ lên bả vai của cậu, “từ nhỏ đã nuôi dưỡng tình cảm, chị dâu nhỏ sau này nhất định sẽ rất yêu anh!”
Dương Dương cúi đầu nhìn lên khuôn mặt đang mở trong đôi mắt, miệng còn đang chảy nước miếng của Mật Nguyệt, cậu bé thực sự một chút đều không muốn nuôi dưỡng từ bé, cầu xin đừng để cậu chơi đùa, đêm đi đi!
Đưa đưa bé xơ sinh đang chảy nước mũi nước miếng, còn không thể tự vệ sinh này, còn đang uống sữa nữa đem đi đi!
Nhưng mà cậu bé nói cũng không có người để ý, bất lực chỉ còn cách bế lấy Mật Nguyệt đứng dậy
Khi cậu bé đi đến bàn ăn, những người khác đã bắt đầu ăn rồi, trên bàn ăn nói chuyện rất vui vẻ, vả lại còn có cả tên của cậu bé và Mật Nguyệt
“Con không muốn!” cậu cự tuyệt, “18 tuổi quá sớm rồi, ít nhất 20”
Mật Nguyệt mới mấy tuổi?
Mới có mấy tháng, nói vấn đề kết hôn gì đó, không cảm thấy quá quá quá sớm rồi sao?
“Không sớm, có thể được rồi, chúng ta yên tâm gả Mật Nguyệt cho cháu!” Thích Thịnh Thiên cười nói
Lâm Trí Hiểu vừa rồi không có nói gì, lúc này cũng cảm thấy có chút sớm
Cô ngoảnh đầu sang nhìn Thích Thịnh Thiên, “tại vì sao muốn sớm như vậy gả Mật Nguyệt đi rồi?”
“Dựa theo pháp luật, chũng ta chỉ có thể nuôi dưỡng con bé đến 18 tuổi, 18 tuổi thành niên rồi chúng ta đã gắng hết nghĩa vụ của phụ mẫu, vì vậy, vì sau khi Mật Nguyệt 18 tuổi có người nuôi dưỡng, nhân lúc sớm gả đi” Thích Thịnh Thiên nói nói mà cặp mày nhướng lên như bay lượn, nhìn về phía Dương Dương ở đối diện, “Dương Dương, cháu nuôi dưỡng con bé không?”
Cậu bé có thể nói không nuôi dưỡng không?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn