Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70707.
Càng ngày càng muốn đem những cánh hoa chướng tai gai mắt vứt ra ngoài.
Anh không thích vào lúc tắm rửa, có những thứ chướng mắt như thế.
“Tôi mới không tin đâu!” Cố Linh đột nhiên đứng dậy.
Mẫn Lệ ngồi đối diện nhìn cô, anh nên nhắm mắt lại, nhưng lại trố to mắt nhìn không dời ra được.
Trên tay cô cầm một thứ đại loại như là chai nhỏ gì đó, sau đó lại ngồi vào trong bồn tắm.
Chai nhỏ trên tay cô nhắm chuẩn vào anh, “xịt xịt xịt” không ngừng xịt vào anh.
“Dừng! Dừng tay!” Mẫn Lệ nghiêng đầu, cả khuôn mặt nhăn nhúm lại.
“Em cầm cái quái gì vậy? Xịt lung tung, trong bồn tắm đều là mùi này!” Anh quyết đoán từ trong bồn tắm đứng dậy, không muốn ở lại đây nữa.
“Oh……tôi xem thử!” Cô chăm chú nhìn lên chai nhỏ, vẻ mặt ngụy tạo nhìn, “Thúc tình đấy!”
Mẫn Lệ vừa khoác khăn tắm xong lập tức quay lưng nhìn cô, bước nhanh đi về phía cô, không dám tin trong nhà anh lại có những thứ này.
Cố Linh là anh dẫn về đấy, đương nhiên không thể ở nhà anh chuẩn bị những thứ này.
“Anh xem thử!” Từ trên tay cô cầm lấy chai nhỏ màu đen, trên đó quả nhiên viết là dung dịch điều tiết không khí giữa nam nữ, mang theo……
“Tôi đối với anh đúng là thay đổi ánh nhìn!” Cố Linh giơ nắm tay về phía anh, “Bái phục bái phục!”
“Đây đâu phải là đồ của anh!” Chai nhỏ trên tay Mẫn Lệ trực tiếp rơi xuống đất, ánh mắt nhìn lên hoa hồng đỏ xinh đẹp trong bồn tắm nổi lên, “Còn nữa, hoa hồng đỏ này cũng không phải của anh, anh là một người đàn ông, trai thẳng, làm sao có thể!”
“Ý của anh là tôi đang gạt anh sao? Đây là nhà anh, làm ơn anh tỉnh táo một chút đi được không?” Cô cạn lời lườm anh một cái, đầu mũi hít một hơi, “Nhưng, anh không cảm thấy, có chút nóng.”
“Nhiều lời!” Anh liếc cô một cái, “Ai bảo em xịt nhiều như thế?”
Anh bây giờ vừa nghĩ đến hình ảnh nhìn thấy cô đứng dậy, thân hình yểu điệu của cô, sau đó thì……
Hai người gần như là đồng thời nhìn vào phần thân dưới của anh.
“Khụ khụ khụ……” Cố Linh đột nhiên từ bồn tắm đứng dậy, “Mẫn thiếu gia, tôi cảm thấy nên nhân lúc sớm rời khỏi nơi đây tốt hơn.”
Cô chơi lố quá rồi!
“Anh cũng thấy vậy.” Anh nói xong liền rời khỏi trước mặt cô.
Cố Linh nhìn thấy anh rời khỏi, thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên là khá thuần tình đấy, cũng như thế rồi, không ngờ tới còn có thể nhịn được.
Chắc không phải anh tự đi giải quyết chứ?
Ngũ cô nương (năm ngón tay) là một thứ tốt, là bạn gái trời sinh phải mang theo do ông trời ban cho đàn ông. (Ý câu nói này là tự giải quyết chuyện ấy bằng năm ngón tay ^^)
Cô cuộn khăn tắm ra ngoài, liền nghe thấy tiếng của anh, “Còn không qua đây.”
Cô phải qua đó?
“Mẫn thiếu gia, anh xác định muốn tôi qua……phục vụ?” Cô đứng trước cửa phòng tắm, nhìn thấy hình bóng anh đứng bên giường.
“Nhiều lời.”
Đã làm nên như thế, đều là lỗi của cô!
Anh vốn dĩ đêm nay không muốn, nhưng bây giờ anh cương khá lợi hại, sưng to nóng rực khiến mạch máu cả người anh đều đang nhanh chóng lưu động.
Tự tạo nghiệp không thể sống!
Cố Linh đi về hướng anh, mỗi đi một bước, liền cảm giác được nhiệt độ trên người nóng thêm vài phần, đáng đời!
Vừa nãy là xịt hơi bị nhiều, không nghĩ rằng thứ đó không ngờ tới có hiệu quả như thế.
Rốt cuộc là ai đặt ở bên trong?
Nhất định phải chém cho bằng được!
Cô vừa đi qua, người đàn ông đứng bên giường, khăn tắm trên người rơi xuống đất, ôm lấy cô một cái quay lưng, hai người liền nằm trên giường.
Khăn tắm trên người cô bị anh vừa kéo liền dễ dàng cởi ra.
Cô muốn duy trì một chút tỉnh táo, đôi môi bị bịt lại trong tức thời, đầu óc của cô triệt để mơ màng rồi, rối loạn rồi, bị dục vọng làm rối loạn rồi.
Đáng đời!
“Á……”
Cô ức chế không được thở hỗn hễn, cái tên khốn nạn này!
“Mẫn Tiểu Thụ, anh làm ơn……á……”
Cô muốn nói là nhẹ giúp cô chút!
Không thể nói chuyện được!
Âm thanh trong phòng rất lâu mới triệt để tiêu tan, trở thành hai dòng hơi thở đều nhau.
Ngủ một đêm, lúc Cố Linh tỉnh dậy, hoàn toàn không muốn mở mắt, cảm giác mỗi tế bào trên người đều rất mệt!
Cô làm biếng giơ tay lên, đổi một góc độ ném qua đó, liền lọt vào người Mẫn Lệ.
“Suỵt……” Mẫn Lệ nắm lấy tay cô, “Mới sáng sớm, em muốn làm gì?”
“Tôi……nhấc tay thôi lên mà, không lẽ anh tưởng rằng tôi muốn mưu sát anh sao? Đúng là!” Tay của cô bỏ lại vào trong mền, cơ thể dựa gần anh, trong lòng anh tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, tiếp tục đi ngủ.
Mẫn Lệ nhìn thấy động tác lại nhắm mắt lại của cô, vẫn chưa ngủ tỉnh sao?
Tối hôm qua?
Họ lại phát sinh quan hệ!
Cố Linh rất mệt, rất buồn ngủ, cho nên nhắm mắt rất nhanh lại ngủ thiếp đi, không hề chú ý sau khi đi ngủ, ánh mắt của Mẫn Lệ cứ chăm chú nhìn cô.
Lúc sắp đến trưa, cô mới làm biếng tỉnh dậy thêm một lần, phát hiện bên cạnh còn nằm một người đàn ông!
“Ạnh……” Hai người họ không ngờ tới lại nằm khỏa thân trong mền lâu như thế sao?
“Anh tại sao vẫn chưa dậy?” Anh có phải nên đi công ty rồi không?
Còn tỉnh đấy.
“Bản thân em còn chưa dậy, có tư cách gì hỏi anh?” Mẫn Lệ nhìn thấy cô cuối cùng tỉnh dậy rồi, từ giường ngồi dậy.
Liền nhìn thấy vết hôn trên người anh, còn trên làn da trắng trẻo của cô lộ ra những vết hôn chi chít.
“Tôi không có tư cách hỏi anh, tôi là quan tâm anh, hành vi của anh không đi công ty như thế là không đúng đâu.” Vẻ mặt cô nghiêm túc nói.
Mẫn Lệ nhìn thấy thần sắc nghiêm túc của cô, vẻ mặt quan tâm anh, cảm giác sau lưng mát rười rượi, cô có phải uống nhầm thuốc rồi không?
Trước đó còn kháng cự anh như thế?
“Tôi chưa có hỏi anh! Đồ trong phòng tắm là ai chuẩn bị cho anh thế? Tôi phải chém hắn ta!” Cô thật ra cũng chưa xịt bao lâu nhỉ!
Chỉ là hiệu quả quá tốt!
“Anh cũng không biết, anh đoán……không phải mẹ anh chính là em anh!” Chỉ có họ mới rảnh rỗi như thế, sẽ làm ra những chuyện như thế!
“Tại sao không phải ba anh?” Đều là đàn ông, người nên giúp anh là bác trai mới phải!
“Ba anh mới không quản anh.” Mẫn Lệ vén mền đứng dậy, “Thức dậy ăn cơm nào.”
“Tôi cũng đói rồi, không cần anh nói tôi cũng biết dậy.” Cô thức dậy triệt để từ trên giường xuống, may mà quần áo tối hôm qua của cô cởi ở trong phòng tắm, nếu không lại đi tây thiên nữa rồi.
Cô đứng dậy đi vào phòng tắm lấy quần áo, nhưng sau lưng cô, truyền đến tiếng của Mẫn Lệ, “Qua đây.”
Hay đấy!
Chẳng không phải muốn cô phục vụ mặc quần áo cho anh chứ?
Cô lặng lẽ quay người lại đi về phía anh, trước tủ áo dừng lại, nghiêng đầu nhìn vào tủ áo, bên trong toàn là quần áo kiểu nữ!
“Mẫn Tiểu Thụ, anh quả nhiên mưu kế rất sâu! Không ngờ tới ngay cả quần áo phụ nữ cũng chuẩn bị hết rồi, để tôi đoán thử……” Ngón tay trỏ cô chỉ vào cằm, “Áo quần bên trong chắc không phải size to nhỏ đều không giống nhau chứ? Phối hợp anh dẫn người phụ nữ khác nhau về, đột nhiên phát hiện anh là một tên hàng n đấy! Tôi muốn trả hàng!”
“Em nghĩ nhiều rồi!” Mẫn Lệ nhìn vào quần áo bên trong, cho nên một nửa quần áo khác của anh đâu?
Nhất định là mẹ qua nhà rồi, rốt cuộc trong nhà còn có sự bất ngờ gì dành cho anh?
“Em xem thích bộ nào, mặc tùy thích.” Anh lấy quần áo của mình, đứng ở một bên mặc vào.