Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70977.
Dương Dương là đang lừa cô sao?
Hay là Trúc Tiểu Tiểu đang lừa cô?
Mặc kệ, bây giờ cô đang ở khách sạn Cảnh Thiên rồi!
Mật Nguyệt lên tầng 18, tới góc cua liền bị Trúc Tiểu Tiểu kéo lại!
“Tớ nói nè, đã vào trong một tiếng rồi đó, còn chưa ra nữa, chuyện gì nên làm cũng làm xong hết rồi.” Trúc Tiểu Tiểu vỗ vỗ vai Mật Nguyệt: “Nén bi thương!”
Mật Nguyệt hai tay nắm lại thành nắm đấm: “Hừ!”
“Tớ vĩnh viễn sẽ là hậu thuẫn của cậu, dù có thể không đủ cứng lắm!” Trúc Tiểu Tiểu đi theo phía sau Mật Nguyệt, đi tới phòng làm việc của Dương Dương.
Lừa cô nói đang ở khách sạn, bây giờ còn chưa ra!
Nghĩ rằng cô phải mất một khoảng thời gian mới tới được công ty sao?
Nghĩ tới đây, Mật Nguyệt liền tăng tốc!
Đến cừa phòng, khí thế hừng hực của cô liền biến mất!
“Mật Nguyệt, cậu không vào?” Trúc Tiểu Tiểu nhỏ tiếng hỏi.
“Lần thứ nhất bắt gian có thể không có kinh nghiệm, sau này cậu sẽ quen!”
Mật Nguyệt trừng cô: “Không được nói bậy!”
“Tốt a, ông xã của cậu, cậu tự mà lo, cô nam quả nữ ở trong phòng, khó tránh hỏi sẽ phát sinh những chuyện khó nói……” Trúc Tiểu Tiểu không ngừng nhỏ giọng nói.
Mật Nguyệt vừa nghĩ tới Dương Dương có thể dịu dàng, mỉm cười nhẹ nhàng với cô gái khác, cô liền nổi điên,
Thế là, cô quyết định đẩy cửa đi vào.
Vậy mà cửa phòng lại được mở ra từ bên trong.
Mật Nguyệt và Cảnh Bùi Dương đứng đối diện nhau!
Mà Trúc Tiểu Tiểu vừa rồi còn nói sẽ làm hậu thuẫn cho cô, bây giờ đã chạy mất dép, không thấy bóng dáng đâu.
Đây là sợ bị Cảnh Bùi Dương biết được, sẽ đuổi việc cô?
“Dương Dương, anh gạt em!” Cô thấy Dương Dương đúng là ở khách sạn, vô cùng đau lòng.
“Trước đây anh nói sẽ không thể về thăm em em cũng không nói gì, vậy mà bây giờ oaoa…….” Sao cô có thể yếu đuối như vậy
Khóc có thể giải quyết vấn đề sao?
Cảnh Bùi Dương thấy cô khóc, trong lòng liền quặn đau, anh kéo tay của cô: “Mật Nguyệt……”
“Anh đừng gọi em, vừa rồi còn ôm người khác, bây giờ đừng có ôm em, chán ghét!” Cô quơ hai tay của anh ra: “Anh là tên khốn nạn!”
“Anh……” Cảnh Bùi Dương tiến tới, ôm chặt cô vào thân hình to lớn của anh: “Em hiểu lầm rồi!”
“Em không có hiểu lầm, anh vừa rồi gạt em nói là ở công ty mà, sao bây giờ lại đi mướn phòng ở khách sạn.” Cô quát lớn.
Bộ dạng giơ nanh múa vuốt như con sư tử con.
Nhìn cô kích động như vậy cũng là vì quan tâm anh, Dương Dương nở nụ cười vui vẻ: “Em nhìn xem đây là ai.”
“Em không nhìn, em không muốn nhìn, em không muốn nhìn gì hết.” Cô nhắm chặt hai con mắt, kiên quyết không nhìn.
“Chị Mật Nguyệt……”
Một âm thanh nhu thuận và rất quen thuộc xuất hiện trước mặt cô.
“Đường Đường!” Cô ngừng làm loạn, nhìn Đường Đường đang đứng trước mặt cô: “Sao em lại ở đây?”
“Em……” Đường Đường nhìn Cảnh Bùi Dương: “Em với Dương Dương không có làm gì hết, chị đừng hiểu lầm, còn lý do gì thì để anh Dương Dương giải thích với chị đi!”
Đường Đường cũng giống như Trúc Tiểu Tiểu, chạy trốn rất nhanh.
Sau khi chỉ còn lại hai người, cô quay sang nhìn Dương Dương: “Anh ngay cả Đường Đường cũng không tha, anh không thể tìm người không quen biết sao? Anh có biết làm vậy sau này sẽ rất khó xử không?”
“Em động não đi, em không nghe vừa rồi Đường Đường nói gì à?” Anh kéo cô vào phòng, đứng ngoài hành lang như vậy không phải là biện pháp.
------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
“Hai người có quan hệ gì?” Mật Nguyệt không tin: “Hai người đã cùng nhau ở trong phòng một tiếng rồi.”
“Sao em biết?” Dương Dương nhắm mắt lại, giờ mới hiểu ra nha đầu này còn cài gián điệp vào khách sạn.
Anh không giận mà còn thấy buồn cười, anh khóa cửa phòng, hai tay chống hai bên người cô: “Mật Nguyệt……”
“Hừ! Em rất giận. Trên mạng nói nam nhân đi ra ngoài lăng nhăng, có lần một sẽ có lần hai lần ba, không thể nào đếm xuể, em không thể tha thứ cho anh được.”
“Vậy nếu anh ngay cả lần đầu cũng không có thì sao?” Anh vẫn nhìn cô như cũ: “Mật Nguyệt, anh và Đường Đường thật sự không có gì hết.”
“Vậy hai người ở trong phòng một tiếng đồng hồ làm gì? Vả lại vừa rồi anh còn gạt em, gạt em……” Đây là nguyên nhân khiến cô đau lòng nhất.
“Được thôi, dù sao em cũng ở đây, vậy thì em tới đi! Nếu em còn khóc, anh sẽ có biện pháp của anh.”
Mật Nguyệt mở to mắt trừng anh một cái: “Ai khóc? Em không có khóc.”
Rõ ràng là đang tức giận, đang bốc khói!
“Anh đang chọn quà sinh nhật cho em! Đường Đường là người thân với em nhất nên anh nhờ em ấy cho anh ý kiến thôi.”
Mật Nguyệt ngồi lên giường: “Vậy tại sao bây giờ lại cho em chọn, vậy sao còn ngạc nhiên được nữa? Mà hai người chọn quà sao lại phải ở trong phòng suốt một tiếng đồng hồ?”
Cô nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhất định không!
“Còn có một nguyên nhân......” Cảnh Bùi Dương cầm một cái điều khiển từ xa, bức tưởng màu đen trước mặt cô mở ra.
Sau đó, cô nhìn thấy một chiếc váy cưới trắng noãn.
“Không biết sao em ấy biết tin là áo cưới của em đã được đưa đến đây nên cứ đòi đến xem.”
“Cho nên áo cưới của em, mà Đường Đường còn được nhìn thấy trước em?” Bây giờ cô đang rất giận Đường Đường.
Lúc đến xem vậy mà không gọi cô cùng đi!
Chị em kiểu này, không cần cũng được!
Cô vừa rồi còn nghĩ sẽ về khóc lóc kể cho Trúc Tiểu Tiểu nghe là chị em tốt của cô cướp chồng của cô nữa!
Bây giờ nhớ lại bộ dạng giương nanh múa vuốt lúc nãy của mình, một chút phong thái của người chị cũng không có.
Thật là mất mặt a!
Bây giờ cô chỉ muốn kiếm cái lỗ chui xuống!
“Dương Dương, camera giám sát hành lang, có thể cho người xóa đoạn vừa rồi không?” Cô nói nhỏ.
Cảnh Bùi Dương nhìn bộ dạng của cô, trong lòng rất đau xót, liền ôm chặt cô: “Mật Nguyệt, sau này tin tưởng anh, được không?”
“Nhưng mà anh gạt em nói là đang ở công ty!”
“Vậy nếu để em biết anh đang ở khách sạn, đang chuẩn bị váy cưới làm quà sinh nhật cho em, vậy em còn vui mừng không?”
“Em không cần vui mừng, em chỉ cần cảm giác an toàn.” Cô ôm chặt lấy anh, “Sau này không được gạt em nữa.”
“Sẽ không có lần sau!” Anh dựa cằm vào tóc của cô.
Sau đó, Mật Nguyệt liền vui vẻ thử áo cưới!
Bởi vì cô không có trang điểm, da cô đã trắng nõn, lại thêm mái tóc bung xõa tự nhiên, nhìn cô cảm giác như một thiên thần vậy.
Cô gái của anh, đã trưởng thành!
Bây giờ là một cô gái xinh đẹp.
Cảnh Bùi Dương nghe điện thoại, công ty còn có việc gấp cần xử lý, bây giờ phải quay lại công ty.
Sau khi Cảnh Bùi Dương đi, Trúc Tiểu Tiểu liền tiến vào!
Nhìn Mật Nguyệt đang mặc váy cưới ngồi trên giường: “Cậu sao rồi? Cô gái kia đâu? Có phải bây giờ trên đầu cậu đã trở thành thảo nguyên đầy cỏ xanh rồi không?”
“Không có! Đó là con gái của chú tớ.” Mật Nguyệt ngã người nằm ra sau: “Ai da……”
Điện thoại cô không cầm chắc, nên đã rớt xuống đập vào đầu cô.
Trúc Tiểu Tiểu nhìn bộ dạng mơ hồ của cô: “Vậy không phải là nên trách tớ sao? Tớ không biết đó là con gái của chú cậu.”
------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss -------