Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70985.
Mật Nguyệt còn chưa có ở đây nhãn rỗi bao lâu, trong nhà đột nhiên có người đến!
Đi trước Mật Nguyệt khá quen thuộc, là trợ lý của Cảnh Bùi Dương!
“Phu nhân, boss kêu tôi đến đón phu nhân về nhà” thái độ cung nghênh cúi đầu trước cô
Mật Nguyệt “ư ư ư” đi theo sau trợ lý!
Quay về đến nhà, Mật Nguyệt nhìn thấy người đàn ông đang ngồi ở trên ghế sopha, xem tài liệu, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua cả khung tường bằng kính rọi lên trên người của anh ấy, khuôn mặt nghiêng tuấn tú như người Anh đẹp trai đến kinh người!
“Chồng ơi!” cô mỉm cười đi lại đó, “chồng ơi, anh hôm nay không bận sao?”
Bỗng nhiên giờ này lại ở nhà!
Cảnh Bùi Dương đặt tập tài liệu xuống, cơ thể nhỏ bé mềm mại đổ vào trong lòng của anh, thân mật xoa xoa mái tóc của cô, “còn chạy?”
Cơ thể hoàn toàn tựa lên trên người của anh ấy, “không có chạy, em là đi thăm người thân, xông cổng, chồng ơi anh sẽ không bá đạo đến điều này cũng không cho phép chứ?”
“Cho phép, lần tới nhớ nói một tiếng, nếu không...” bàn tay lớn của anh ấn mạnh lên trên pp (mông) nhỏ của cô, “buổi tối đến nhiều hơn một lần!”
“...” Mật Nguyệt không cảm động luôn, cảm thấy cơ thể của bản thân sắp bị rỗng tuếch rồi!
“Chồng đại nhân ơi, cầu xin thương nhẹ...”
“Chồng ơi em là yêu anh à!” Cảnh Bùi Dương ôm lấy cô đặt ngồi lên trên đùi của mình, “đừng dộng đậy, ở bên anh”
Mật Nguyệt chằm chằm nhìn tài liệu trên tay của anh ấy, bản thân cơ bản nhìn không hiểu!
Thật buồn ngủ à....
Ánh nắng ấm áp chiếu rọi, cô đổ mình vào trong lòng của Cảnh Bùi Dương, rất nhanh thì ngủ thiếp đi
Cảnh Bùi Dương ánh mắt thương yêu nhìn cô, khuôn mặt có chút ửng đỏ tựa trong lòng, thật ngoan ngoãn
Tiểu nha đầu từ nhỏ bưng trên tay sợ rơi vỡ, ngậm trọng miệng sợ tan chảy mất, nếu như dám bỏ chạy, anh sẽ tức chết không được
Bỏ nhà ra đi đều là không có trình độ như thế, lại dám chạy đến nhà của em gái anh nữa chứ
Ngốc nghếch một chút cũng khá tốt
Anh nhẹ nhàng cẩn thận ôm Mật Nguyệt lên trên lầu, để lại cho đám người làm bóng hình bảnh bao
Trợ lý bị ném cho một nắm cẩu lương, boss cưng chiều vợ à! Từ một bé sơ sinh đến 18 tuổi, sau này vẫn có mấy chục năm nữa!
Con gái vận mệnh thật tốt!
Được boss thương yêu đến như thế!
Buổi tối, Mật Nguyệt vẫn bị ép làm vận động hạnh phúc, đôi tay nhỏ nhắn của cô ôm lấy anh ấy, “chồng ơi, người ta vẫn chưa muốn có em bé đừng nên có mà quá sức như thế này được không?”
“Mấy hôm nay là thời kỳ an toàn”
Cô suýt chút nữa thì quên mất, cơ thể của cô, người nào đó vô cùng nắm rõ!
Hư hư hư, vì vậy tìm một người chồng trúc mã, rốt cuộc có phải là chuyện tốt không!
Sau việc, Cảnh Bùi Dương một bên giúp cô dọn dẹp, một bên hỏi han, “vậy thì khi nào em muốn có?”
“Ít nhất cũng phải sau khi tốt nghiệp chứ! Không vội vàng!” sau khi tốt nghiêp, cô cũng mới có 21 tuổi
“Chị Noãn Noãn 25 tuổi mới mang thai em bé, em...” cô muốn nói bản thân cũng có thể
“Khi em 25 tuổi, anh bao nhiêu rồi?” Cảnh Bùi Dương ôm lấy cô vào lòng, “tiểu nha đầu, anh đang gấp rồi”
Dương Dương lớn hơn cô 7 tuổi, đến lúc đó Dương Dương đã 32 rồi, mới có đứa con đầu tiền mà nói, dường như là có chút...
“Chồng ơi...” bàn tay nhỏ của cô ở trên người anh vẽ hình tròn mấy vòng, “vậy thì đợi sau khi tốt nghiệp”
“Được” anh miễn cưỡng đồng ý
Nhưng mà, có lúc, thường thường sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn!
Đi học chưa được bao lâu, Mật Nguyệt liền phát hiện bản thân có mập hơn một chút, cuộc sống sau kết hôn quá tốt rồi!
Bên trong phòng ký túc xá Trúc Tiểu Tiểu sớm đã không có làm việc tại khách sạn Cảnh Thiên rồi, bởi vì cô cảm thấy tuy rằng gặp được tổng tài bá đạo, nhưng mà tổng tài bá đạo không thích cô!
Cũng không có dám đi tán tổng tài bá đạo!
Tiết học của năm hai nhiều hơn rất nhiều năm nhất!
Mật Nguyệt nghĩ như thế này có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của người nào đó, nhưng mỗi tối đều bị đón về nhà, sáng sớm được tài xế đưa đến trường, muốn ngủ lại trong ký túc xá, nằm mơ đi!
“Ẹo...” Mật Nguyệt nhìn chai sữa tươi ở trước mặt, “Dương Dương, sữa tươi nhà chúng ta quá hạn rồi sao?”
Cảnh Bùi Dương nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của cô không khỏe, lập tức đứng dậy, “chúng ta đi bệnh viện kiểm tra”
“Không sao, không cần đâu!” cô đặt chai sữa tươi sang bên cạnh đẩy xa, “má Lưu, cháu muốn nước hoa quả!”
Rất nhanh, trên bàn ăn bưng lên một ly nước hoa quả, Mật Nguyệt uống mấy ngụm, “ẹo...”
Tất cả đều bị nôn trên sàn
Cảnh Bùi Dương giật mình, bồng lấy cơ thể của cô lên, đi đến bệnh viện!
Quản gia với má Lưu cũng sững sờ, phu nhân đừng có xảy ra chuyện à!
“Cái gì? Mang thai rồi!” Mật Nguyệt nhìn bác sĩ trước mặt, “anh em đều uống sữa tươi với nước cam mà thôi, còn chưa có tăng lên đến cao độ mang thai chứ?”
Cô vẫn còn là một học sinh à!
Cảnh Bùi Dương kéo bàn tay nhỏ của cô, “Mật Nguyệt, đừng gấp”
“Cảnh tiên sinh, kiểm tra là không có xảy ra sai xót, chắc được 1 tháng rồi, không chính xác, thì có thể xét nghiệm thêm máu?”
Rất nhanh, kết quả xet nghiệm máu đã có, ừm, thật sự là có rồi!
Người khác có em bé vui mừng bao nhiêu à!
Nhưng Cảnh Bùi Dương ôm Mật Nguyệt ngồi trên người của anh, bàn tay lớn nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, bàn tay nhỏ đang ấn vào trong chiếc bụng bé bằng phẳng của cô ấy
Em bé của bọn họ...
“Chồng ơi, anh xem đi! Em đã nói phải làm biện pháp phòng tránh rồi mà...” bây giờ nói gì cũng muộn rồi!
“Em muốn sinh hay không muốn?” Cảnh Bùi Dương nhìn khuôn mặt của cô, “anh tôn trọng lựa chọn của em”
“Chồng, chúng mình không thể không muốn thằng bé!” cô tuy rằng vừa rồi tiếp nhận có chút khó khăn, nhưng mà dù gì cũng là con của cô với Dương Dương, thế nào đều không nỡ phá đi!
Sau cùng quyết định của Mật Nguyệt là để lại em bé, tiết học cũng phải đi!
Học kỳ này đi rồi, học kỳ sau không đi, sau đó chăm coi em bé sơ sinh mất tháng, lại có thể tiếp tục đi học!
Đơn giản hoàn mỹ!
Còn thuận tiện hoàn thành chuyện lớn đời người!
Tin tức mang thai, không đến một tiếng, thì người thân trong nhà đã lan truyền khắp rồi!
Cảnh Bùi Dương bưng ly sữa tươi nóng đến bên cạnh giường, “vẫn còn đang nói chuyện?”
“Em đang hỏi chị Noãn Noãn cần phải chú ý những điều gì!” Mật Nguyệt cười híp mắt nhìn anh, “chồng ơi, anh hình như không phải là rất vui thì phải!”
Cảnh Bùi Dương ngồi xuống bên cạnh giường, “đích thực là không phải rất là vui mừng”
“Không vui cũng không có cách nào, tự mình trồng xuống!” Mật Nguyệt nâng ly sữa tươi nóng lên, “vì vậy, thời kỳ an toàn chuyện này, đều là lừa người!”
Căn cứ mà nói thì thời gian kinh nguyệt cũng không nhất sịnh có thể bảo đảm sẽ không mang bầu!
“Anh cũng cảm thấy thế” Cảnh Bùi Dương ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn thời gian buôn chuyện của hai người bọn họ, ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện một cái “chúc buổi tối tốt lành! Ngủ nhé!”
Anh thuận theo tư thế cầm máy tính lên, đặt xuống, “sau này không được dùng máy tính, bức xạ lớn”
“Sẽ không đâu, chị Noãn Noãn nói bức xạ máy tính có thể bỏ qua không đáng kể, rất nhỏ!” Mật Nguyệt tủm tỉm cười nói, giọng nói đột nhiên trở nên rất mềm yếu, “biết rồi, sẽ không dùng nữa...”
“Thật ngoan...” Cảnh Bùi Dương xoa xoa mái tóc của cô, bản thân vừa mới nuôi trưởng thành một đứa trẻ, lập tức lại phải nuôi dưỡng rồi!
Vả lại mới được ăn mặn, lại phải ngừng, anh làm sao có thể vui lên được cơ chứ!
Đơn giản thật không vui gì!
“Người ta không phải là trẻ con nữa, em sau này thì sẽ là mami rồi! Không được nói em ngoan!”
“Không có đạo lý, em ngoan như thế này còn không để người khác nói” Cảnh Bùi Dương cúi đầu hôn lên mặt của cô, “uống xong thì đi ngủ thôi”
Một ly sữa tươi uống vào trong bụng, nằm trong lòng của Dương Dương, cô vẫn còn có chút lơ đãng, thế mà lại mang thai rồi, thật không dám tin rằng bản thân thật sự sẽ trở thành mẹ!
Vẫn còn chưa có chuẩn bị xong à!
Hậu của của mang thai chính là ban ngày đi học, nhưng mà môn lựa chọn của buổi tối không đi học, kiểm tra của môn học tự chọn đều là mở sách, đến lúc đó mang theo điện thoại theo để tìm kiếm là được!
Điều này không cản trở!
Trong nhà có một tiểu kiều thê, Cảnh Bùi Dương hành trình của buổi tối bình thường đều là hủy bỏ, ở lại trong nhà bên cạnh cô ấy