Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
70995.
"Nói chuyện à?" Cô lắc đầu, "Ông Cảnh, tôi không có nói chuyện!"
Cô đi theo từng bước nhỏ, "Cảnh tiên sinh, tôi sẽ trả lại tiền cho anh vào ngày mai, ngày mai anh có thể giúp tôi một chuyện, và điều này có liên quan đến anh, nói không chừng anh có thể giảm bớt rắc rối."
"Tôi có vấn đề rắc rối gì?" Cảnh Hành ngồi vào trong Bugatti Veyron và nhìn cô ấy với một nụ cười trên khóe miệng. "Cô Lê, lần đầu tiên để con trai ôm đùi tôi và gọi tôi bằng bố, Làm sao tôi có thể tin rằng cô muốn đến nói chuyện? "
"Đây là một sự hiểu lầm!" Lê Lê nhìn anh với vẻ mặt không tin tưởng cô. "Anh ngồi bên trong! Tôi sẽ từ từ nói với anh!"
"Cô còn muốn lên xe của tôi à? Hay một lát sẽ lên cả vào người tôi?" Cảnh Hành nói xong, nhưng lại di chuyện sang bên cạnh
Lê Lê lên xe và đưa lòng bàn tay về phía Cảnh Hành. "Cảnh Tổng, có thể sử dụng điện thoại của anh được không, lưu số nhà của tôi, và ngày mai anh có thể giúp tôi gọi Tiểu Bộ Bộ, và nói rằng anh có bạn gái rồi, hoặc có một vị hôn thê, tốt nhất nói rằng anh đã kết hôn! "
Nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc của Lê Lê, đôi mắt xanh thẫm của Cảnh Hành khẽ nheo lại, "có phải cô có vấn đề về não không?"
"Anh mới ......" Lê Lê trong tiềm thức phản bác lại, "Cảnh Tổng, bởi vì Tiểu Bộ Bộ vẫn còn nhỏ, chỉ mới bốn tuổi, không hiểu những chuyện của người lớn, nhưng anh gọi điên nói với nó nói rằng không cha của nó, nó có thể sẽ không nghe trừ khi anh nói đã có bạn gái! Nếu không ... "
Tiểu Bộ Bộ khuyến khích cô ấy theo dõi Cảnh Hành, cái đầu có bị sao không?
Làm thế nào cô ấy có thể theo đuổi Cảnh Hành!
"Nếu không thì sao?" Đôi mắt của Cảnh Hành lóe lên sự tò mò.
Cái gì trong đầu của người phụ nữ bị sao ấy?
Và đứa trẻ, cả hai đều lạ.
"Cảnh tiên sinh, sau này anh chắc chắn không muốn bị đeo bám chứ? Tiểu Bộ Bộ thích độc lập, Để không làm phiền anh sau này, Cảnh tiên sinh, xin hãy giúp tôi! Tương lai không có chúng tôi, anh Cảnh chắc chắn sẽ rất hạnh phúc! "Cô nhìn anh chằm chằm với đôi mắt to lấp lánh.
Cô nói rất giật gân, Cảnh Hành không thể nói không đồng ý?
Lê Lê vẻ mặt trông chờ mong mỏi anh ta.
Những gì nhận được là ...
Cảnh Hành nhướng mày và nói một cách uể oải: "Cách cô muốn có một số điện thoại là khá mới."
"......"
Lê Lê khóc không ra nước mắt, cô ta thật nghiêm túc!
Cô nhìn sang bên cửa sổ, và những vệt nước trong suốt bắt đầu rơi xuống cửa sổ kính trong suốt, trời đang mưa!
Ông trời hiểu ý cô.
Trong chiếc xe phi như tên bắn, Cảnh Hành nhìn bé gái nhỏ đang vịnh trên cửa sổ. Lại muốn đổ thừa vào chiếc xe của anh ta nữa chăng?
"Cô có nghĩ rằng tôi tốt hơn để cô xuống tại ngã tư đó?"
Lần đầu tiên nghe về giọng nói của Cảnh Hành, Lê Lê đột nhiên quay lại, "Cảnh tiên sinh, anh có thể dùng điện thoại của người khác mà gọi, như vậy anh sẽ không có số của tôi! Và sẽ không lo lắng sẽ bị tôi đổ oan nữa?"
Cô ấy thật dí dỏm!
"Ý kiến hay."
"Quyết định vậy!" Lê Lê lấy ra một tấm danh thiếp nhỏ và lần trước đưa số điện thoại di động cho Cảnh Hành. Lần này, cô ấy thậm chí còn trao luôn số điện thoại ở nhà!
Trước ngã tư, chiếc xe sang trọng dừng lại, Lê Lê lấy ra một chiếc ô, liên tục cảm ơn anh và ra khỏi xe.
Trở về nhà, Lê Lê đang trong tâm trạng tốt và Tiểu Bộ Bộ đã ngủ từ sớm.
Nghĩ đến cú điện thoại làm chứng của Cảnh Hành vào ngày mai, anh chàng nhỏ bé sẽ không bao giờ gọi Cảnh Hành là ba!
Ngày hôm sau, Tiểu Bộ Bộ ngạc nhiên thấy cô ấy không đi làm.
"Mẹ ơi, hôm nay mẹ ở nhà cùng với Tiểu Bộ Bộ trông ba à?"
Lê Lê lấy quần áo nhỏ của cậu bé đi đến máy giặt và một hồi lâu mới thốt ra một từ, "Không!"
"Mẹ ơi, mẹ là một cô gái 20 tuổi, mẹ không muốn hồi xuân sao? nhìn thấy một anh chàng đẹp trai, mẹ phải đi không được mới đúng ,Tại sao mẹ lại cổ hủ như vậy?" Tiểu Bộ Bộ quay sang nhìn cô ta, "mẹ ơi, có phải con đã hiểu lầm mẹ rồi không?"
"Cái gì? Con sẽ đi tìm một cô bạn gái nhỏ để hỗ trợ con và giảm bớt gánh nặng của mẹ à?" Lê Lê đặt quần áo xong và quay lại. "con là đứa bé lại xem những kênh tài chính không thế, con nên xem sói xám bắt cừu con đi chứ ! "
"Sói xám rất sợ vợ và luôn làm hài lòng vợ. Làm sao nó có thể bắt được con cừu!" Tiểu Bộ Bộ nghiêm túc nói, "Mẹ ơi, một lát nữa chúng ta đi dạo nhé!"
"Tại sao?"
"Cả hai chúng ta sắp bắt đầu đi học và chúng ta phải đối mặt với các bạn cùng lớp với một diện mạo mới." Tiểu Bộ Bộ hàm ý nói đến hình dáng của Lê Lê.
Mẹ gầy gò, nhưng nhô ở phía trước, và phía sau thì vểnh lên. Khuôn mặt nhỏ nhắn và xinh đẹp. Nếu một cô gái đẹp như vậy nếu ba mà không thích thì cậu thực sự phải nghi ngờ về tầm nhìn của cha mình.
Để ba có ấn tượng tốt về Mẹ, thì cần phải mua quần áo đẹp cho mẹ.
Diện mạo mới?
"Số 9.1, con sẽ rửa cho mẹ một bộ mặt mới!" Lê Lê ngồi xuống ghế sofa. "Đừng nghĩ về việc đi ra ngoài. Hôm nay mặt trời rất gắt, đừng làm da mặt bị đen đi!"
"......" Tiểu Bộ Bộ nhìn mẹ, người sợ sạm da là cô mới phải!
Thỉnh thoảng mắt Lê Lê liếc nhìn điện thoại nhà, nhưng nó không reo!
Có phải Cảnh Hành đã quên chăng?
Cũng đúng, anh ấy là một chủ tịch lớn. Quên thì cũng đúng thôi. Rốt cuộc, cô cũng chỉ là một người tầm thường, sớm đã bị Đại Boss loại rồi!
"Lê Lê, sao cả ngày nay mẹ cứ thẫn thờ vậy. Chờ điện thoại ai thế? Ba chăng?" Tiểu Bộ Bộ đeo lên đùi cô ta và vung tay quanh cổ mẹ mình, "có phải không?"
"Không."
"Ồ ..." Tiểu Bộ Bộ cúi đầu buồn rười rượi, "Con đói ..."
"Mẹ sẽ nấu ăn cho con ngay. Mẹ đi phơi quần áo trước!" quần áo giặt từ sáng vẫn chưa phơi, chỉ có đồ mỗi mình cô.
Cô đang phơi quần áo trên ban công và đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại.
Cô mừng rỡ xông tới, cơ thể nhỏ bé của Tiểu Bộ Bộ càng nhanh hơn và đã đắc ý cầm điện thoại, hai chân mày nhướn về phía cô.
"Ba!"
Lê Lê hoảng hốt, anh chàng này! !! !!
"Ba ơi, hôm nay ba bận lắm phải không? Tại sao đến giờ mới gọi lại? Mẹ nhớ ba rất nhiều! Mẹ đợi cuộc điện thoại của ba như người mất hồn ấy và thấy con cầm điện thoại, mẹ vẫn trợn mắt nhìn vào con!" Tiểu Bộ Bộ nói chuyện như bên kia đầu dây là cha ruột mình vậy.
Cảnh Hành ngồi trong xe nghe thấy tiếng trẻ con, người phụ nữ này giở chiêu lạc mềm buộc chặt đang đùa giỡn với anh chăng!
"Bộ Bộ, chú đã có bạn gái và dự định kết hôn, vì vậy sau này con và mẹ hãy vui vẻ sống nhé, sẽ có một chân mạng thiên tử chờ đợi mẹ con." Cảnh Hành cố gắng nói năng bình tĩnh.
Đối với anh ta, nó giống như hoàn thành một nhiệm vụ.
"Ba và mẹ phát triển nhanh thế, chưa gì đã muốn kết hôn rồi sao? Con muốn làm Hoa Đồng có được không?" khuôn mặt nhỏ của Tiểu Bộ Bộ tràn đầy nụ cười thích thú.