Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hoàng Phủ Thần Phong quyết định hôm nay sẽ tìm ra phương án như thế nào thu mua tập đoàn Lăng thị.
Trong phòng họp, tất cả mọi người toàn lực báo cáo với Hoàng Phủ Thần Phong. ‘Earl’ tuy là công ty vàng bạc đá quý, thế nhưng vẫn có rất nhiều kỳ tài kinh doanh bên trong.
“Theo tôi được biết, tình trạng kinh tế hiện tại của tập đoàn Lăng thị cũng không tốt lắm, hơn nữa, gần đây bọn họ xin ngân hàng cho vay, có rất nhiều ngân hàng cũng không muốn. Tháng trước, tập đoàn Vân Lâm đã thay tổng tài mới, vị tổng tài mới này vài ngày nữa tới sẽ đến Đài Bắc, cho nên hai ngày này, bọn họ dùng hết mọi biện pháp, muốn có được hợp đồng với tập đoàn Vân Lam của Mỹ, nếu như phía Mỹ đồng ý..., như vậy, tập đoàn Lăng thị sẽ vượt qua nguy cơ.” Vừa nói chuyện chính là quản lý lâu năm, cũng là nguyên lão của công ty.
“Được, bọn họ tuyệt đối sẽ không có được hợp đồng này. Mọi người còn ý kiến gì không?” Tổng tài mới của tập đoàn Vân Lam chính là bằng hữu của Hoàng Phủ Thần Phong, Vân Thụy Toàn.
Cơ hồ tất cả mọi người lắc đầu.
“Vậy tan họp! Mọi người mau về lo chuyện tập đoàn Lăng thị.” Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong bước ra khỏi phòng họp.
Văn phòng tổng tài
“Uy, Toàn, nghe nói cậu đã trở lại? Nhưng lại thành tổng tài mới của tập đoàn Vân Lam?” Hoàng Phủ Thần Phong không thích nói chuyện vòng vo tam quốc, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Ừ, đêm qua vừa mới đến, lát nữa sẽ đi bàn một hợp đồng với Lăng thị. Như thế nào? Có việc?”
“Ừ, muốn nói với cậu về chuyện của Lăng. Nếu như cậu bỏ hợp đồng này, công ty của cậu sẽ có tổn thất gì?”
“Kỳ thật công ty của chúng tôi có ký hợp đồng này hay không, đều không sai biệt lắm. Bọn họ mới là có lợi, chúng tôi nhiều lắm thì bồi thường bọn họ năm trăm vạn phí bội ước mà thôi. Cậu có việc gì sao?”
“Vậy là tốt rồi! Vậy lát nữa cậu không cần nói chuyện cùng bọn họ nữa, năm trăm vạn phí bội ước tôi sẽ bồi thường.”
“Vì sao?”
“Bởi vì, nhị công tử tập đoàn Lăng thị trong tiệc rượu vài ngày trước dám cưỡng bức Ngưng Nhi, cho nên tôi muốn làm cho bọn họ trả giá thật nhiều.”
“Lại có loại chuyện này? Được, không có vấn đề! Việc này tôi giúp. Phí bội ước cũng không cần cậu trả, chút tiền ấy không tính là gì!”
“Cảm ơn! Hôm nào mời cậu uống rượu.”
“Được, tôi còn đang vội, bye!”
Nói chuyện điện thoại xong, Hoàng Phủ Thần Phong rót một ly Italy 87, đi đến trước cửa sổ sát đất nhàn nhã uống. Ha ha, dám khi dễ người phụ nữ của hắn, kết cục tuyệt đối sẽ rất thảm.
Hôm nay, loạt trang sức mới ‘Pair of lovers’ sẽ đưa ra thị trường, Chỉ Ngưng cũng có vài tác phẩm thiết kế trong đó.
“Ngưng Nhi, hôm nay hai tác phẩm của em sẽ đặt ở trên quầy bán, như thế nào? Em có lòng tin hay không?” Hoàng Phủ Thần Phong đột nhiên xuất hiện trong văn phòng Chỉ Ngưng.
“Nói thật, em không quá tin tưởng, em không biết khách hàng có thích mẫu trang sức em thiết kế không?”
“Đứa ngốc, không cần phải lo lắng, anh tin tưởng em sẽ thành công. Thành tích như thế nào rất nhanh sẽ biết được. Bây giờ chúng ta đi ăn cơm được không?”
“Không được, em không muốn ăn, hơn nữa, em còn muốn nghĩ tác phẩm dự thi, bằng không, anh mua đồ ăn nhanh cho em ăn có được hay không?”
“Được rồi! Thực không có biện pháp với em, anh sẽ gọi đồ ăn nhanh, anh cũng không đi ăn, lưu lại đây cùng em, bằng không một mình em ăn cơm sẽ cảm thấy nhàm chán.”
“Phong, vì sao anh đối tốt với em như vậy?”
“Bởi vì em từng nói, từ nay về sau sẽ không để cho em cảm thấy cô độc, cũng sẽ không để cho em cảm thấy thương tâm. Biết không?” Hoàng Phủ Thần Phong sủng nịch ấn mũi Chỉ Ngưng.
“Uhm! Phong, em dự định đặt tên tác phẩm dự thi là ‘ấn ký hạnh phúc’ được không?”
“Được, anh cảm thấy rất tốt! Nhưng tại sao em muốn dùng tên này?”
“Ha ha! Bởi vì em cảm thấy hiện tại em rất hạnh phúc! Sau đó, vài ngày này em đột nhiên có cảm hứng, cho nên, em liền dùng tên đó.” Nói đến chuyện mình hiện tại rất hạnh phúc, khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Ngưng liền ửng đỏ, một mực cúi đầu, không dám nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Hiện tại em cảm thấy rất hạnh phúc? Bây giờ có thể cho anh xem qua bản thiết kế không?” Hoàng Phủ Thần Phong rất nhanh thấy được Chỉ Ngưng đỏ mặt, không biết vì sao, mỗi lần Chỉ Ngưng đỏ mặt, hắn sẽ cảm thấy rất thỏa mãn.
“Hiện tại không được! Chờ đến lúc em nhất định sẽ cho anh xem. Được không?” Chỉ Ngưng muốn lúc làm thành thành phẩm mới cho hắn xem.
“A! Vậy được rồi!” Hoàng Phủ Thần Phong có chút ít thất vọng.