Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ sau khi Chỉ Ngưng bị bắt cóc, bên cạnh cô liền có một đám bảo vệ, tỷ như hôm nay đến công ty cũng vậy.
“Phong, nhiều bảo vệ quá! Anh xem, bọn họ đều nhìn em.” Chỉ Ngưng lại đưa ra kháng nghị với Hoàng Phủ Thần Phong.
Đến công ty, hai người trong số đó canh giữ ở cửa chính, số còn lại cùng Hoàng Phủ Thần Phong đi vào. Trên đường đi, cơ hồ không có người nào không chú ý tới Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng, nguyên nhân chính là những bảo vệ mặc đồ đen kia.
“Tuyệt đối không được! Ngoại trừ yêu cầu này, cái gì anh cũng có thể đáp ứng em. Bọn họ đều phải đi theo em. Nếu không, em nói anh làm sao yên tâm đây?” Hoàng Phủ Thần Phong không cần suy nghĩ liền cự tuyệt.
“Nhưng như vậy quá nhiều! Em sẽ cảm thấy không tự do. Phong, có được không? Giảm bớt đi vài người cũng được mà! Nhé?” Thấy Gặp Hoàng Phủ Thần Phong vẫn không đáp ứng, Chỉ Ngưng liền lấy ra tuyệt chiêu -- làm nũng.
“Ách” vậy giảm bớt đi hai người.” Cuối cùng, Hoàng Phủ Thần Phong thắng không được công phu của Chỉ Ngưng đành phải nhượng bộ.
“Hai người cũng tốt! Thưởng cho anh một cái hôn.”
Hành động này của Chỉ Ngưng làm cho những bảo vệ đi theo phía sau choáng váng, để ai nhìn thấy bộ dáng hiện tại của cô đều sẽ động tâm.
“Ai! Ngưng Nhi, thực không có biện pháp với em.” Hoàng Phủ Thần Phong bất đắc dĩ lắc đầu.
Ở công ty, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thân mật như vậy làm cho người khác không muốn biết quan hệ của hai người bọn họ cũng không được. Hơn nữa nhân viên công ty đều từng chứng kiến Hoàng Phủ Thần Phong vì Chỉ Ngưng nổi giận, còn khai trừ những người nói chuyện lớn tiếng và những người mắng Chỉ Ngưng, cho nên hiện tại không có người nào dám chọc đến Chỉ Ngưng, mặc dù có vài cô ả còn ấm ức không phục.
Thang máy đến tầng 29, lại có hai nhân viên bảo vệ canh giữ hai bên thang máy và bên ngoài văn phòng.
Chỉ Ngưng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong ngồi trước bàn làm việc, cô lập tức ngồi đối diện với hắn, dự định thương lượng với hắn.
“Phong, em muốn xuống bộ phận sản xuất một chút, em muốn xem xét tình hình sản xuất số trang sức trước kia em thiết kế.” Đương nhiên, đây là Chỉ Ngưng lừa Hoàng Phủ Thần Phong, trên thực tế, là vì quà tặng.
“Được, vậy em nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được để cho mình mệt mỏi, mệt mỏi thì lập tức trở về nghỉ ngơi biết không?”
“Đã biết, em đi đây! Bye bye”
Chỉ Ngưng vừa đi, Hoàng Phủ Thần Phong liền gọi điện cho bảo vệ, kêu bọn họ theo sát cô, ngàn vạn lần đừng để cô bị thương. Sau đó, lại kêu thư kí mới gọi cho giám đốc bộ phận sản xuất, nói Chỉ Ngưng muốn đến bộ phận sản xuất. Hoàng Phủ Thần Phong suy nghĩ thực là chu đáo!
Chỉ Ngưng đi đến bên ngoài, thì có bốn bảo vệ đang đợi cô, bọn họ đã giúp Chỉ Ngưng ấn thang máy.
Chỉ Ngưng tới bộ phận sản xuất, không nghĩ tới, giám đốc bộ phận sản xuất đã đứng bên ngoài chờ cô, cô biết chắc Hoàng Phủ Thần Phong nói.
Giám đốc nhìn thấy Chỉ Ngưng từ trong thang máy bước ra, liền tiến lên dẫn đường cho Chỉ Ngưng, “Hàn tiểu thư, xin chào! Tôi là giám đốc bộ phận sản xuất, Vương Hạng. Có vấn đề gì mời đến phòng làm việc của tôi nói.”
“Giám đốc Vương, xin chào, chúng ta đến văn phòng của anh rồi nói chuyện sau!”
Nhân viên bộ phận sản xuất thấy bình thường Vương Hạng ỷ vào mình là giám đốc, sai bảo người khác làm việc, hôm nay, trước mặt Chỉ Ngưng lại cúi đầu khom lưng, đều nhỏ giọng nói. Trùng hợp, những lời của bọn họ đều bị Chỉ Ngưng nghe thấy, người giám đốc thì trừng mắt liếc những nhân viên kia.
“Hàn tiểu thư, mời ngồi.”
Chỉ Ngưng ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc, sau đó, đem bản thiết kế đưa cho giám đốc Vương nói: “Giám đốc Vương, bản thiết kế này, phiền anh hoàn thành trong vòng ba ngày. Mọi thứ tôi đều ghi chú rõ trên bản thiết kế.”
“Được, tôi lập tức đi làm ngay.” Giám đốc Vương cẩn thận nhìn bản thiết kế của Chỉ Ngưng.
“Cám ơn anh, giám đốc Vương. Mặt khác, xin giám đốc Vương không cần nói chuyện tôi nhờ anh làm chiếc nhẫn cho tổng tài của anh, có thể chứ?”
“Có thể.” Hắn hiện tại nào dám nói không!
“Tốt quá, tôi đi trước, cám ơn anh. Chuyện chiếc nhẫn, ngàn vạn lần không nên qua quýt.”
Chỉ Ngưng cùng bảo vệ vừa đi, giám đốc Vương lập tức gọi một thợ cả dày dặn kinh nghiệm tới, giao cho hắn đi làm ngay chiếc nhẫn.
Xong việc, Chỉ Ngưng liền đến văn phòng tổng tài ở tầng 29.
Hiện tại, cô cảm thấy rất nhẹ nhàng, bởi vì rốt cục không cần lo lắng chuyện chiếc nhẫn nữa.
Đến văn phòng, Chỉ Ngưng lại ngồi đối diện với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, hiện tại em cũng không có việc gì làm, rất nhàm chán. Em muốn thiết kế bản vẽ có được không? Dù sao, anh không phải muốn chọn tác phẩm cho lễ tình nhân sao? Để cho em thử một lần được không?” Mười ngón tay của Chỉ Ngưng đan chặt, khát vọng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong chịu không nổi loại ánh mắt này, liền gật đầu đáp ứng. Hoàng Phủ Thần Phong vừa đáp ứng, Chỉ Ngưng liền trở về bàn làm việc của mình bắt đầu thiết kế.