Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sủng Phi Của Hoàng Đế
  3. Chương 110
Trước /134 Sau

Sủng Phi Của Hoàng Đế

Chương 110

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đứng dậy đi.”

 

Thẩm Thác đặt đứa bé trong lòng xuống đất, lặng lẽ thu tay về, sắc mặt thản nhiên không nhìn ra cảm xúc.

 

Ngu Tiểu Bảo lập tức vui vẻ nhào vào lòng Ngu Ninh, “A Nương, tiểu di, hai người múa đẹp quá, Tiểu Bảo cũng muốn học!”

 

Ngu Ninh khẽ ho một tiếng, vẻ mặt có hơi xấu hổ, nắm lấy tay Tiểu Bảo nhéo nhéo, nhỏ giọng hỏi: “Sao Tiểu Bảo lại đến đây cùng bệ hạ?”

 

“Vì Tiểu Bảo muốn đến đây xem A Nương ạ.”

 

Con bé muốn đến, cho nên hoàng đế thúc thúc liền dẫn con bé đến.

 

Tuy lời nói của Thẩm Thác có chút dẫn dắt mờ ám với Tiểu Bảo, nhưng Tiểu Bảo ở độ tuổi này không thể nghe ra những quanh co khúc khuỷu đó, chỉ thẳng thắn cảm thấy hoàng đế thúc thúc đối xử với con bé rất tốt, con bé nói gì liền dẫn con bé làm nấy.

 

“Tiểu Bảo tuổi nhỏ không hiểu chuyện, đã quấy rầy bệ hạ, xin bệ hạ thứ tội.”

 

Nói xong, Ngu Ninh ngẩng đầu liếc nhìn người đối diện, chỉ cảm thấy sắc mặt Thẩm Thác hình như lạnh hơn một chút, áp suất không khí hơi thấp.

 

Thẩm Thác liếc nhìn Ngu Ninh, không nói gì.

 

Có người ngoài ở đây, chàng cũng không thể nói gì, qua loa ứng phó hai câu, sau đó liền dẫn Tiểu Bảo rời đi.

 

Thẩm Thác phải đến Tường An Cung thỉnh an Thái hậu, vừa hay Tiểu Bảo cũng phải trở về, chàng liền tiện đường dẫn Tiểu Bảo đi.

 

Mãi đến khi thánh giá đi xa, Tạ Doanh Xuân mới thở phào nhẹ nhõm, “Vừa rồi đúng là dọa c.h.ế.t ta, bệ hạ cứ đột nhiên xuất hiện ở phía sau như vậy, tim ta sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi, may mà chỉ là thuận đường dẫn Tiểu Bảo qua xem một chút mà thôi.”

 

“Nhưng mà… nói đến thì hình như bệ hạ rất thích Tiểu Bảo, ta tham gia nhiều lần yến tiệc trong cung như vậy, chưa từng thấy bệ hạ nói chuyện với ai ôn hòa như thế.”

 

Ngu Ninh sờ mũi, lẩm bẩm: “Có lẽ là hợp duyên.”

 

“Hợp duyên?” Tạ Doanh Xuân trầm ngâm, “Có lẽ vậy, Tam tỷ, tỷ có phát hiện ra, lông mày và mắt của Tiểu Bảo có mấy phần giống bệ hạ, có lẽ đây chính là nguyên nhân bệ hạ yêu thích Tiểu Bảo.”

 

Ngu Ninh ậm ừ không bắt chuyện, nghĩ thầm dù sao cũng là cha con ruột, sao có thể không giống.

 

Nàng xoay người định nói chuyện với Phương Chỉ nương tử, nhưng lại phát hiện Phương Chỉ đang ngẩn người nhìn ra ngoài điện, không biết đang nghĩ gì.

 

Ngu Ninh thuận theo ánh mắt của Phương Chỉ nhìn qua, chỉ có thể nhìn thấy con đường trong cung trống trải vắng vẻ.

 

Thánh giá đã sớm biến mất trước mắt.

 

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /134 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiểu Hồ Ly Lại Không Mê Người Bằng Bạo Quân

Copyright © 2022 - MTruyện.net