Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khi nhắc tới Vương Thiển. Không ai không lắc đầu tiếc thương.
Nàng là một cô gái xinh đẹp, nết na nhưng số phận của nàng lại quá trêu ngươi.
13 tuổi, di nương của nàng mất đi để lại mình nàng đối chọi với những âm mưu hiểm độc trong gia đình.
14 tuổi, nàng bị cho ra ở ngoài một biệt viện rách nát.
16 tuổi, nàng suýt chút nữa thì bị cưỡng hiếp, may mắn được cứu.
18 tuổi, nàng phải gả cho tên Hoàng công tử ăn chơi trác táng số một Kinh thành.
Đêm tân hôn, tân lang lại không tới phòng. Liệu còn có nỗi nhục nào hơn.
Nàng ở trong nhà họ Hoàng lại như một kẻ xa lạ, chẳn khác nào một kẻ ăn người ở trong nhà.
19 tuổi, phu quân của nàng lập thiếp. Tuy rằng ả ta không làm khó nàng nhưng cuộc sống của nàng chỉ có khó khăn hơn.
20 tuổi, ả mang thai, nàng càng bị hắt hủi thậm tệ.
Tuy nàng đã thành thân được 2 năm, nhưng hắn chưa một lần động vào nàng. Điều này quả thật là nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời người con gái.
21 tuổi, nàng bị người ta đuổi giết, chạy lạc vào rừng bị hổ ăn thịt. Chết một cách tức tưởi.
Cuộc đời nàng tựa như một bản nhạc buồn khẽ ngân vang rồi biến mất.
Người đời sau ai cũng lắc đầu tiếc thương cho số phận hồng nhan bạc mệnh.
--------------------------------------------
-Sênh mẹ ruột-
Ta nói mẹ ruột chính là mẹ ruôt nhá. Các ngươi đừng có mà đôi đá ta.