Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
#Doãn_Nhất ( 4 )
Giọng nói mang theo sự ấm áp, ôn hoà của Chân Nhất đập thẳng vào tai Trang Doãn, cô suýt nữa vì giật mình mà ngã nhào ra ngoài cửa sổ cũng may khả năng giữ cân bằng của cô trước nay đểu rất tốt.
Trái tim Trang Doãn gần như muốn rớt ra ngoài, cô quay đầu nhìn người đàn ông đứng tựa lưng trên cửa, bộ dạng ung dung khiến người ta muốn đánh !
“ Sao thế ? Không nhảy nữa à ? Yên tâm tôi chỉ đứng đấy bảo vệ sự an toàn của em “.
Chân Nhất trước sau thái độ không hề thái độ, vẫn ôn hoà như vậy, anh bước đến chỗ Trang Doãn, đứng trước mặt cô.
Trang Doãn bây giờ đích thực nhìn có chút buồn cười, một chân để bên ngoài cửa sổ, một chân để bên trong phòng, hai tay gắt gao túm chặt lấy sợi dây được làm từ vỏ chăn. Cô của bây giờ hệt như một đứa trẻ làm chuyện xấu bị người lớn bắt gặp.
Chân Nhất nhịn không được cuối cùng cũng bật cười thành tiếng. Anh dùng điện thoại nội bộ trong phòng, chuyển lời đến người giúp việc.
“ Chuẩn bị thang sắt để thiếu phu nhân tương lai còn dùng “.
Cúp điện thoại còn không quên đánh giá Trang Doãn một lượt. Không hổ là người phụ nữ được anh lựa chọn, đến cách đi xuống vườn hoa dạo chơi cũng mới hơn người thường.
“ Lần sau muốn xuống dưới em có thể dùng cầu thang, nếu không thích thì nhờ giúp việc dùng thang sắt, đừng dùng cách này, nguy hiểm “.
Vừa nói Chân Nhất vừa cẩn thận đỡ Trang Doãn vào trong phòng, không thấy cô đáp lại anh còn tưởng cô không nghe thấy.
“ Trang Doãn, tôi nói em đó ! “.
Trang Doãn gật đầu đáp trả. Tức đến nghiến răng nghiến lợi, đúng là không biết kiếp trước cô làm chuyện gì tàn ác mà kiếp này lại gặp người đàn ông không biết tốt xấu như Chân Nhất. Cái gì mà muốn xuống vườn hoa dạo chơi, cô đây là muốn chạy trốn có được không ?
[ ... ]
Sáng hôm sau khi Trang Doãn tỉnh lại Chân Nhất đã rời khỏi biệt thự xử lí công việc của tổ chức. Sau màn tẩu thoát thất bại ngày hôm qua Trang Doãn đã quyết định đợi khi vết thương trên cơ thể lành hẳn rồi hành động, còn trong khoảng thời gian này cô phải tìm hiểu thật kỹ về ngôi biệt thự. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng !
Cả một buổi sáng Trang Doãn theo người giúp việc đi thăm quan một vòng biệt thự, không khỏi cảm thán cách xây dựng biệt thự của Chân Nhất đúng là quá xuất sắc, một người bình thường mới đi vào đây nếu không có người chỉ dẫn tuyệt đối sẽ không tìm được lối ra.
Với kết cấu xây dựng phức tạp, Trang Doãn đương nhiên biết việc trốn thoát khỏi đây là chuyện rất khó khăn. Nhưng với một sát thủ hạng nhất như cô chút khó khăn này sẽ không phải là vấn đề quá lớn.
Ăn xong cơm trưa, Trang Doãn liền lên phòng ngủ đánh một giấc, việc quan trọng bây giờ chính là phải dưỡng thương cho thật tốt, việc bạc đãi thân thể của chính bản thân mình trước nay cô luôn cảm thấy khinh bỉ.
Nằm được một lúc, trong phòng đột nhiên có người đột nhập, Trang Doãn vẫn vờ như đang ngủ nhưng thực chất đang âm thầm phán đoán vị trí của người kia.
Đoán chắc người kia chỉ còn cách nơi cô nằm một bước chân, Trang Doãn nhanh tay lấy khẩu súng lục được đặt dưới gối, cắn chặt răng đè nén cơn đau bật dậy chế ngự người kia. Đem súng dí sát vào thái dương hắn ta.
Người kia sửng sốt độ nửa giây, cuối cùng lại bật cười.
[ ... ]
Khi Chân Nhất trở về biệt thự trời đã ngả tối.
“ Thiếu phu nhân tương lai đâu ? “.
“ Thưa thiếu gia từ chiều đến giờ cô ấy vẫn ngủ trên phòng “.
Chân Nhất híp mắt, hai hàng lông mày nhíu chặt một dự cảm không lành len lỏi trong lòng anh. Không nhiều lời thừa thãi, Chân Nhất một mạch chạy lên phòng, quả nhiên bên trong trống không.
“ Tìm bằng được cô ấy “.
Lời vừa dứt, điện thoại trong túi áo liền đổ chuông.
“ Alo “.
Chất giọng lạnh nhạt ẩn chứa sự tàn nhẫn của Chân Nhất truyền sang đầu bên kia. Bên kia bình tĩnh bao nhiêu, bên này Chân Nhất thật sự đã gấp đến mức muốn giết người.
“ Mang tiền đến địa chỉ X “.
Chân Nhất siết chặt tay. Đúng là to gan đến Chân Nhất này mà dám uy hiếp hơn nữa còn động đến người phụ nữ của anh.
“ Mày là ai ? “.
“ Mẹ mày, mang tiền đến trả tiền váy cưới cho vợ mày “.
Chân Nhất: “ ... “.