Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 28: Ngài Ngô đúng là một nhân tài!
"Ơgiám đốcLý, thật là đúng dịp, hôm nay cô cũng tới đây ăn cơmà." Người thứ nhất đến chào hỏi là mộtngười trung niên đeo kính, gần năm mươi tuổi, rất gầy.
"Tổng giám đốc Hàn, thật trùng hợp." Lý Nhược Băng làm bộ kinh ngạc.
Hàn Đức Lợi, 47 tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Tân Sang Long Thành, cổ đông lớn, buôn bán linh kiện điện tử, từng kết hôn hai lần, có một trai một gái. Hiện nay tập đoàn Tân Sang Long Thành làm ăn rất tốt, có thể nói là phát triển không ngừng.
Ngô Thần nhìn thấy Hàn Đức Lợi lập tức ngồi nhẩm lại thông tin về ông tôi một lần nữa trong đầu.
Không cần giới thiệu, anh biết người này.
Thật ra về mặt buôn bán, Hàn Đức Lợi và Lý Nhược Băng không qua lại với nhau, đồ trang điểm cùng điện tử, không thể liên quan tới nhau. Thế nhưng quan hệ giữa người có tiền không thể nói, tôi làm ăn với anh thìtôi mới quen anh.
Có quá nhiều cơ hội để quen biết nhau, tỷ như tiệc rượu làm ăn, tiệc mừng thọ của một nhân vật lớn nào đó, hoặc là bạn của bạn.
Người có tiền đều thích kết bạn, vô cùng chủ động.
Tất cả mọi người hiểu đạo lý: nhiều bạn thì nhiều đường, nhiều địch nhiều tường cản.
Tuy rằng Lý Nhược Băng là kiểu người không thích giao tiếp, nhưng người nên biết, cô cũng nhất định sẽ làm quen. Trong lĩnh vực làm quen, ưu thế bẩm sinh của Lý Nhược Băng có thể nói là vượt trội.
Trong đám phú hào nghìn tỉ, cô quá trẻ, cũng rất xinh đẹp, đồng thời lại cóbối cảnh vô cùng mạnh mẽ. Điều này dẫn đến hầu như ở bất kỳ trường hợp nào, cô cũng dễ dàng gây chú ý, đều sẽ có một ít ông chủ lớn, chủ động lại đây kết giao với cô.
Lý Nhược Băng hàn huyên vài câu cùng Hàn Đức Lợi, Hàn Đức Lợi tất nhiên cũng chú ý tới việc Lý Nhược Băng đang ăn cơm cùng một người trẻ tuổi.
"Vị này chính là em trai cô à?" Hàn Đức Lợi cười hỏi.
Đương nhiên Hàn Đức Lợi biết đến sự tồn tại của Lý Như Thái, ở Đông Hải ít ai biết đến tên "Lý công tử ". Lý gia gia đại nghiệp đại, đời thứ ba có rất nhiều người, Hàn Đức Lợi không hỏi là em trai ruột, hay em họ.
Vì Ngô Thần quá trẻ, vì lẽ đó Hàn Đức Lợi không liên tưởng đến phương diện bạn làm ăn.
"Không phải, đây là bạn trai tôi, Ngô Thần." Lý Nhược Băng lại nói, lại nhìnNgô Thần ngoắc tay một cái: "Cục cưng, đây là tổng giám đốc Hàn của Tân Sang Long Thành."
Ngô Thần đứng lên, anh còn chưa vươn tay, Hàn Đức Lợi đã vươn tay ra trước.
Hai người nắm tay, nói câu "Hân hạnh" .
Hàn Đức Lợi ngoài mặt thì kinh ngạc, trên thực tế lại khiếp sợ trong lòng!
Bởi vì ông ta biết, Lý Nhược Băng 27 tuổi, nhưng chưa từng yêu ai, cứ như không thích đàn ông. Còn tiết mục "bạn trai giả" của Lý Nhược Băng, đã thành trò cười trong giới thương nhân ở Đông Hải.
Người ta đồn rằng Lý Nhược Băng đi tìm bia đỡ đạn để đối phó với việc người nhà sắp xếp kết hôn!
Vì sao lại biết tất cả mọi chuyện là giả?
Bởi vì Lý Nhược Băng trước giờ chưa bao giờ mang bạn trai đến quán ăn hẹn hò, chỉ dùng trong trường hợpđặc biệt, chỉ là một công cụ hình người, dùng trong một số bữa tiệc thương nghiệp quan trọng. Nếu Lý Nhược Băng không nói người bên cạnh là bạn trai cô, những người khác đều sẽ hiểu lầm đó là cấp dưới của Lý Nhược Băng.
Không có bất kỳ hành động thân mật nào.
Lý Nhược Băng không nói lời nào thì mấy vịbạn trai giả liền không dám nói lời nào,
Trước mặt Lý Nhược Băng đều là bảo sao làm vậy, thận trọng bưng trà rót nước cho Lý Nhược Băng.
Bởi vậy, tất cả đều là giả, ai cũng biết là giả!
Nhưng lần này...
Lý Nhược Băng vừa gọi Ngô Thần "Anh yêu", hơn nữa hôm nay xem ra tâm trạng Lý Nhược Băng rất tốt. Người có tính cách hung hăng bá đạo như cô, lúc nào cũng ít cười, nhưng bây giờ, trên mặt Lý Nhược Băng chỉ thấy sự vui vẻ.
Vì vậy... lần này là thật sao? !
"Ngài Ngô, hân hạnh hân hạnh, ha ha ha. Xem ra ngài Ngô chính là một nhân tài, thật xứng đôi với giám đốc Lý! Mắt nhìn của giám đốc Lý lão bản tốt thật!" Đầu óc Hàn Đức Lợi xoay chuyển rất nhanh, cười ha ha, khen Ngô Thần , cũng khen Lý Nhược Băng.
"Cảm ơn, Hàn tổng khách khí." Ngô Thần mỉm cười đáp lời, lại nhìn Lý Nhược Băng một cái.
"Ha ha ha." Hàn Đức Lợi lại cười to hỏi: "Không biết ngài Ngô đang làm việc ở đâu?"
"Vừa mớitốt nghiệp đại học, đang hỗ trợ trong công ty Nhược Băng." Ngô Thần nói.
Lời này nhìn như rất rụt rè, một sinh viên đại họcvừa mới tốt nghiệp, cũng không có sự nghiệp của chính mình, đi làm ở công ty bạn gái mới, hình như có gì đó sai sai!
NhưngLý Nhược Băng là ai cơ chứ!
Bạn trai cô có thể là người bình thường sao?
Thế nên khi Ngô Thần thản nhiên nói ra mình mới tốt nghiệp xong, ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu Hàn Đức Lợi là —— đây là quý công tử của đại gia tộc nào đây? !
Lý Nhược Băng không thể tìm một người bình thường.
Lấy tính cách, tài hoa, học thức và bối cảnh Lý Nhược Băng mà nói, có thể lọt mắt cô, thì không thể là người bình thường!
"Ông chủ, khách đều đến cả rồi, ngài..." Trợ lý phía sau Hàn Đức Lợi nhỏ giọng rỉ tai ông vài câu.
"Ha ha ha, ngại quá, quấy rầy hai vị hẹn hò rồi." Hàn Đức Lợinói xong lại nói tiếp: "Giám đốc Lý, chúc cô làm ăn thịnh vượng. Khách hàng của tôi đến rồi, tôi phải đi tiếp đây."
"Ngài cứ bận, chúc làm ăn suôn sẻ." Lý Nhược Băng nói.
Hàn Đức Lợi vội vã rời đi, nhưng dù đã đi ra rất xa, ông ta vẫn còn quay đầu lại liếc mắt nhìn về phía Ngô Thần trước khi bước lên gác.
Trong lòng vẫn thầm đoán, đây là thiếu gia nhà ai?
"Con người Hàn Đức Lợi cũng được, thích kết bạn, còn là trợ lý thương hội Đông Hải..." Thấy ông ta lên gác, Lý Nhược Băng liền nhìn Ngô Thần nói qua một chút về Hàn Đức Lợi.
Thật ra ngày hôm nay hai người cố ý đến đây, khiến người khác làm quen với Ngô Thần, mà Ngô Thần là bạn trai Lý Nhược Băng, nếu như là người yêu thật thì nhất định sẽ nói một chút người vừa tới là ai, vì thế nên Lý Nhược Băng nói để Ngô Thần tìm hiểu một chút.
Ngô Thần mỉm cười dịchly nướcmột chút, lại chỉnh lại bát đũa trên bàn. Nghe Lý Nhược Băng nói qua xong, anh mới ngẩng đầu lên nói: "Anh còn hiểu rõ ông ta hơn em."
Nét mặt Lý Nhược Băng khựng lại một chút, lại nở nụ cười không sao cả, nói: "Được rồi, anh là tình báo thương nhân."
Khoảng tám, chín phút sau, người thứ hai tới chào hỏi.
"Giám đốc Lý, đã lâu không gặp!" Người tới được là một người đàn ông cao gầy khoảng bốn mươi tuổi cao gầy, bên cạnh còn dẫn theo một cô bạn gái xinh đẹp nhưng không phải là vợ ông ta.
Vương Cốc, tổng giám đốctập đoàn Thực Nghiệp Chấn Quang, cổ đông lớn thứ hai, chủ tịch chính là cha ông ta, đã xác nhận tương lai ông ta sẽtiếp nhận hoàn toàn chuyện làm ăn của gia tộc.
Có một đứa con trai, đã ly dị, tình nhân đông đảo, hiện nay tổng cộng có ba người giữ quan hệ tình nhân .
"Ngài Ngô, chào ông..."
Quy trình cũng giống vậy , khi biết Ngô Thần là bạn trai Lý Nhược Băng, Vương Cốc chỉ thiếu nước viết hai chữ giật mình lên mặt.
Sau đó lại có hai vị cự thương Đông Hải qua chào hỏi, theo thứ tự là Chu Nho ông chủ Vi Hoành Điện Tử vàTiền Phú Quý ông chủ Lục Sâm Điền Sản. Phản ứng của bọn họ, cũng giống y như đúc hai người đầu .
Nói đến, người đến Lão Phẩm Hiên ăn cơm, không phải ai cũng là chủ doanh nghiệp.
Nhưng thân phận không đủ thì không thể quen được Lý Nhược Băng.
Cho dù biết Lý Nhược Băng, nhưng nếu thân phận không đủ thì cũng không dám lại đây chào hỏi, căn bản không tính là thân quen với Lý Nhược Băng.
Bởi vậy, người đến chào hỏi hàn huyên không có ai là đơn giản!
Ngồi trước bàn ăn, hai người vừa ăn cơm, vừa nhẹ giọng nói chuyện.
Lý Nhược Băng thường rất ít khi lộ mặt nơi công chúng, nếu không cần thiết thì cô rất khiêm tốn. Nhiều người biết tính Lý Nhược Băng, vì thế nên khi nhìn thấy Lý Nhược Băng ở đây, sẽ kinh ngạc tới bắt chuyện.
Dù là vậy, thời gian ăn bữa cơm này, cũng chẳng gặp được mấy người, nhưng tin tức vẫn sẽ truyền đi.
Có lẽ không đến mấy ngày, rất nhiều người trong vòng thương nghiệp Đông Hải sẽ nghe nói, vị đại tiểu thư Lý gia kia, giám đốc Huyễn Thải Lý Nhược Băng, đã in relationship thật rồi!
"Ồ! Đây không phải là Lý tiểu thư sao, thật là trùng hợp." Lại có người đến chào hỏi.
Đó là một cô gái!
Giọng điệu cũng có vẻ không khách khí cho lắm, mà trái lại có chút âm dương quái khí.