Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" Tỷ tỷ, sư phụ hắn ngủ rồi, chúng ta khởi hành luôn chứ ?? ".
Thiếu nữ mặc một bộ đồ đen hỏi thiếu nữ cũng mặc một bộ đồ đen còn lại.
" Từ từ, hắn mà tỉnh giấc thì cái mông của ngươi chắc chắn sẽ nở hoa y như lần trước nữa, hiểu không?? Vì vậy phải thật bình tĩnh, càng vội vàng thì càng khó đạt đạt được mục đích, tầm mười lăm phút nữa chúng ta sẽ đi" .Thiếu nữ áo đen có mái tóc tím đáp.
Hai thiếu nữ này không phải Kaguya và Saeko thì còn là ai nữa?? Cả hai sắp thực hiện một phi vụ mà theo Saeko nói là "Phi Vụ Triệu Đô", về phần cụ thể nó là gì thì phải đợi hai cô gái hành động thì mới biết được...
Quang cảnh chuyển sang một địa điểm khác, nơi đây tràn ngập những loài hoa mới lạ, cỏ cây xanh bát ngát và đặc biệt hơn rằng nơi đây có bầu không khí rất tươi mát, đối nghịch hẳn với Vực Hỗn Mang.
Thỉnh thoảng, có vài những cơn gió nhẹ lướt qua, các sinh vật sống cũng nô đùa, đùa nghịch cùng nhau.
Ở cung điện xa hoa gần đó, có một cô gái sở hữu mái tóc trắng bạc đang nằm đầy lười biếng trên giường, cô có gương mặt khiến bao thiếu nữ phải mong ước, làn da trắng mịn nhưng điều làm người ta chú ý hơn cả là đôi tai dài hơn nhiều người bình thường...Thiếu nữ khẽ ngồi dậy, lấy hai tay dụi dụi mắt mình, vươn vai ngoáp một cái nói:" Đã một nghìn năm trôi qua rồi sao?? Cảm giác như mới chỉ hôm qua vậy".
Khi cô đang trải lại mái tóc bù xù của mình thì một cơn gió mạnh bất chợt ập đến, một thực thế nửa người, còn nửa dưới là một cơn lốc xoáy, cơn lốc cung kính chào hỏi thiếu nữ:" Chào mừng nữ vương quay trở lại".
" Đứng lên đi, trong những năm ta không ở đây, có chuyện gì xảy ra không??" Thiếu nữ hỏi thực thể kia.
" Theo những cơn gió báo lại cho thần, thì hình như có thêm một vị thần mới thức tỉnh sức mạnh, không những vậy người đó còn...".
" Còn gì nữa, nói luôn một thể đi.." .
" Hắn cũng sở hữu thêm cả sức mạnh của kẻ thù cũ của ngài và cả phong nguyên tố giống như ta".
" Khá thú vị, không ngờ lại có kẻ thú vị như vậy tồn tại...".
Tinh linh nữ vương mỉm cười nói.
" Đến, cho người mang theo thông tin cụ thể về hắn lại đây cho ta, ta muốn tự đi chiêu mộ hắn" Có lẽ không một ai biết rằng, trong cơ thể vị tinh linh nữ vương này lại có sức mạnh bắt nguồn từ Vực Hỗn Mang và cả sức mạnh hắc ám, thế nên nàng biết Volkath vẫn còn sống vì cả hai người đều là chị em song sinh....Đợi đến khi Zill hoàn toàn biến mất, TelAnnas mới lẩm bẩm:" Sắp rồi, em gái, hai ta sẽ lại gặp nhau thêm lần nữa, xin thứ lỗi cho ta vì lần trước..."
" Đi thôi, lần này mỗi nhà muội chỉ đi một lần thôi, đừng có lấy nhiều quá, tại vì ngươi mà trước chúng ta bị bại lộ đấy".Saeko dặn dò kĩ càng Kaguga thêm lần nữa.
" Muội nhớ rồi tỷ tỷ, chúng ta đi luôn nhé".
Kaguya gật mạnh đầu mình đáp.
" Ừ, đi thôi " Saeko dẫn theo Kaguya đi đến những hộ giàu có trong những ngôi làng bên dưới, lấy một ít của cải của họ chia cho người nghèo.
Ban đầu, mọi chuyên rất tốt đẹp, mặc dù sau đó có bị hắn phát hiện và bị hắn trừng phạt cho một trận nhưng hai nàng vẫn chứng nào tật đấy, không chịu sửa đổi.
Khi đang chia của cải cho người nghèo ở trong làng, hai nàng cảm nhận được một luồng gió lạnh ở đằng sau, Kaguya hơi run nói:" Saeko tỷ, tỷ có cảm thấy hơi lạnh không??".
" Hình như là có thì phải, muội có nghĩ giống ta không??" Saeko đáp bằng tông giọng run run không khác Kaguya là bao.
" Chạy...." Kaguya nói nhỏ với Saeko rồi hai người ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh trước khi để hắn bắt được.
Tuy cũng gọi là nhanh hơn nhiều so với người bình thường nhưng để mà so đo với hắn thì đó là chuyện mơ tưởng, hắn còn chẳng thèm đuổi theo cứ nhìn hai nàng chạy về phía xa, hắn búng tay một cánh cổng màu vàng hiện lên trước mắt, hắn thong thả bước vào.....
" Tỷ, tỷ nghĩ đã cắt đuôi được hắn chưa??" Kaguya nhỏ giọng hỏi.
" Ta nghĩ chắc là rồi" Đáp lại Kaguya là giọng của hắn không phải Saeko.
" Sư phụ, người biết mà, tất cả là Saeko tỷ bày ra, đệ tử không có liên quan" Kaguya giải thích.
" Xấu Kaguya, ngươi....." Chưa kịp để nàng nói hết câu thì cả nàng và Kaguya đều bị hắn dịch chuyển về nhà.
Cả đêm hôm đó, tiếng vang vọng của Kaguya và Saeko được cất lên, tiếng hét còn mang theo vẻ ngượng ngùng và cả sự hối lỗi nhưng tất nhiên là không có thuốc hối hận dành cho kẻ đã thực hiện.....