Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vân Miên lấy một lọ mật ong từ trong ngực ra, nhìn Trần phi nơi: “ Hồi nương nương, hật không dám giấu giếm, hôm qua Vân Nhi gây đại hoa, khiến cho bệ hạ bị ong đốt, suýt chút nữa đã bị mang ra chém đầu.
Nhưng sau đó, Vân Nhi đã tìm được thuốc giải, lập công chuộc tội, thuốc này bệ hạ phải thoa liên tục ba ngày thì mới khỏi được.
Bây giờ tay Vân Nhi đã bị thương, không thể thoa thuốc cho bệ hạ được.
Thỉnh nương nương giúp Vân Nhi một phen, mang thuốc này đến chổ bệ hạ, giúp bệ hạ thoa thuốc.”Trần phi nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, tiểu cung nữ trồng hoa này hôm qua gây ra đại họa như vậy thế nhưng vẫn bình yên vô sự? Lại còn có giúp bệ hạ thoa thuốc? Nói như vậy, nếu hôm nay không phải tay nàng ta bị thương thì nàng ta đã có cơ hội thoa thuốc cho bệ hạ thêm lần nữa?Toàn bộ hậu cung này, bệ hạ chưa từng thân cận với ai như vậy, nên nói tiểu cung nữ trồng hoa này mệnh tốt hay là quá may mắn đây? Hay bệ hạ chỉ xem nàng ta là một hạ nhân tùy ý sai bảo mà thôi?Trần phi áp xuống khiếp sợ trong lòng, nàng ta lại suy nghĩ: trước mắt tay tiểu cung nữ trồng hoa này đã bị thương, tất nhiên không thể giúp bệ hạ thoa thuốc được, tiểu cung nữ trồng hoa mang thuốc giao cho nàng, đây quả là may mắn từ trên trời rơi xuống, nàng ta có cơ hội tiếp cận bệ hạ.Trần phi nhìn Vân Miên thạt kỹ lưỡng, nghĩ thầm: Tiểu cung nữ trồng hoa này tuy rất xinh đẹp, nhưng tâm tư vẫn rất đơn thuần, một cơ hội tốt như vầy liền hai tay dâng cho người khác, xem ra nàng ta không có ý định trèo cao, như thế rất tốt.Trần phi tiếp nhận lọ mật, cười nói: “ Chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, ngươi cứ giao cho bổn cung là được.”“Vậy làm phiền Trần phi nương nương, việc này còn thỉnh nương nương giữ bí mật giúp ta.” Vân Miên vốn định giả thích thêm cho Trần phi nhưng sợ nàng ta lại suy nghĩ lung tung, nên chỉ nói ngắn gọn, Trần phi là người thông minh, sẽ không đem việc này tiết lộ cho Tuyết phi đâu.“ Ngươi cứ yên tâm đi!” Nói xong, Trần phi nhanh chóng rời đi.
Vân Miên vội biến thành chim hoàng yến bay theo sau nàng ta.Đầu tiên, Trần phi vội vả đi về tẩm cung của mình, thay đổi xiêm y, trang điểm lộng lẫy sau đó mới bãi giá đi Long Tê cung, nàng ta rất xem trọng cơ hội ngàn năm cóa một này.Khi đến Long Tê cung cung, Trần phi canh thời gian rất khéo, đứng chờ ở tiền điện, chỉ một lúc sau liền thấy Kiêu Chiến hạ triều trở về Long Tê cung.Kiêu Chiến dáng người cao gầy rất hợp với bộ long bào, cao cao tại thượng giống như thần tiên đứng trong ánh sáng mặt trời, khiên cho người khác không dám nhìn thẳng.Cảm giác Kiêu Chiến ngày càng đi đến gần mình, tim Trần phi đập nhanh, nàng ta cúi người hành lễ nói: “Thần thiếp tham kiến bệ hạ.”“Bình thân.” Kiêu Chiến vẻ mặt lãnh đạm, xa cách, uy nghiêm nói: “Ngươi tới làm gì?”Trần phi ngẩng đầu lên, nhìn thấy mặt Kiêu Chiến bị ong đốt sưng như bánh bao, đau lòng, ôn nhu nói: “Bệ hạ mặt……”“ Không đáng ngại.” Kiêu Chiến không đợi nàng ta nói xong liền cắt nang lời Trần phi, lời nói từ miệng hắn giống như băng tuyết mùa đông khiến người ta phải run rẩy.Kiêu Chiến đối với các phi tần xưa nay chính là thái độ như vậy, giống món đồ hắn tùy hứng mua về, đặt trên đài cao nhưng lại không có hứng thú ngắm nhìn dù chỉ một cái liếc mắt.Trần phi đã sớm quen với thái độ này của hắn, nhưng đáy lòng nhiều ít vẫn có chút mất mát, nàng cắn môi, muốn nói lại thôi: “Bệ hạ…… Khẩn cầu bệ hạ cho thần thiếp vào trong điện tiếp chuyện.”Kiêu Chiến đang muốn cự tuyệt, nhưng hắn lại nhìn thấy bình sứ màu trắng trong tay Trần phi, Kiêu Chiến liếc mắt một cái liền đoán giữa Vân Nhi và Trần phi có liên quan, hắn lãnh đạm nói: “ Chuẩn.”Trần phi sắc mặt vui vẻ, vội vàng tạ ơn: “ Tạ chủ long ân!”Vào đến đại điện Long Tê cung, Kiêu Chiến ngồi trên long ỷ, ngưng mi hỏi: “ Nói đi, tìm trẫm là vì chuyện gì?”“Bệ hạ, thần thiếp vừa đi dạo ở Ngự Hoa Viên, vô tình gặp một cung nữ trồng hoa, nàng không được khỏe, liền nhờ thần thiếp mang lọ thuốc này đến chổ bệ hạ….
Khẩn cầu bệ hạ ân chuẩn để thần thiếp thoa thuốc cho ngài.” Trần phi vừa nói vừa lén nhìn Kiêu Chiến, nàng muốn biết thái độ của bệ hạ đối với tiểu cung nữ trồng hoa kia như thế nào.Kiêu Chiến nghĩ thầm: Vân Nhi thân mình không khoẻ? Sợ là không phải như vậy đi, nàng cố tình đang trốn tránh trẫm đi?“Không cần, trẫm có ngự y.” Kiêu chiến dứt khoát lưu loát cự tuyệt, ngữ khí lạnh lùng quyết tuyệt, không có chút phân vân nào cả.Vân Miên ẩn thân ở phía dưới mái hiên nghe lén, nghĩ thầm: Bệ hạ, ngươi là muốn độc thân dựa vào thực lực a!.