Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đào hoa sát, nhìn tên đoán nghĩa là hoa đào nát có thể gây tổn thương đến tính mạng. Mà đào hoa nát chính là một vài nhân duyên không tốt, dưới tình huống bình thường con người chỉ có một hai đoá, cái loại bị mấy chục đoá quấn lấy như anh ta rất hiếm, cho nên Thẩm Thanh cho rằng đây là một tên đểu lừa gạt tình cảm của con gái.
Sau đó cô nhìn tướng mạo của Diêu Tư: Ánh mắt anh ta trong suốt có thần, đôi mắt đen trắng rõ ràng, gương mặt đoan chính, khoé miệng mang theo nụ cười…
Rõ ràng là một người lạc quan lương thiện hoặc là nói tính cách hơi ngu đần.
Cuối cùng cô hỏi: “Sinh thần bát tự của anh là gì?”
Diêu Tư không hiểu gì trả lời: “21/03/1995. Sinh ra lúc mấy giờ thì tôi cũng không biết.”
Thẩm Thanh gật gật đầu bấm đốt ngón tay một phen mới yên lòng, thắt đai an toàn nói: “Đi thôi.”
Cô bấn đốt ngón tay chỉ là để nhìn xem Diêu Tư có từng gạt cảm tình của con gái nhà người ta mới tạo thành hoa đào nát hay không, kết quả phát hiện người này không có chuyện tình cảm gì, cho nên không tồn tại loại tình huống này. Mà trên người anh ta cũng không nhìn ra dấu vết hạ chú, chỉ đành đến biệt thự nhìn xem có manh mối gì hay không.
“Ừm, ừm.” Diêu Tư đưa bánh mì bên cạnh cho cô.
“Cảm ơn.” Thẩm Thanh nhận lấy đặt ở bên cạnh: “Nói cho tôi chuyện biệt thự của anh là như thế nào?”
Khớp xương của Diêu Tư đặt trên tay lái, ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Biệt thự này là do bạn tôi giới thiệu, nói phòng chủ của biệt thự sốt ruột hoảng hốt dọn ra nước ngoài, giá cả thấp, vừa lúc tôi chuẩn bị mua nhà, đi qua nhìn thấy hoàn toàn phù hợp, nên mua luôn, ai ngờ bạn tôi sẽ lừa tôi?”
Anh ta là một đứa con trai nhà giàu danh xứng với thực, ngày thường cũng không làm việc gì, cả ngày đi leo núi, lướt sóng, cưỡi ngựa,... với bạn bè. Gần đây muốn mua nhà có phong cảnh tốt để tu dưỡng một thời gian, không nghĩ đến lại gặp chuyện này.
Nhắc đến cái này tuy anh ta sợ, nhưng càng tò mò nhiều hơn, dưới tình huống quỷ không thể làm tổn thương anh ta, anh ta còn rất muốn biết ngày thường quỷ sinh hoạt như thế nào.
Thẩm Thanh nói: “Sau nghi xảy ra chuyện này anh có hỏi bạn mình không?”
Diêu Tư xấu hổ trong chớp mắt: “Tôi… không. Còn chưa kịp hỏi.”
“Ừm.” Thẩm Thanh gật gật đầu không hỏi thêm.
Dọc theo đường đi hai người không nói gì nữa, không khí vô cùng yên tĩnh đi đến biệt thự.
Nói là biệt thự cũng không hẳn, Thẩm Thanh xuống xe nhìn kiến trúc xa hoa tinh mỹ trước mặt, cảm thấy càng giống một trang viên nhỏ. Phía trước chính là bồn phun nước của đình viện, xung quanh trồng hoa cỏ.
Vừa bước chân vào cổng lớn, cô đã cảm nhận được oán khí nhàn nhạt, càng đi vào trong càng nồng đậm.
Diêu Tư còn là bộ dáng không biết gì dẫn đường cho cô, vòng qua phòng ở thông qua đường nhỏ bên cạnh trực tiếp đi đến bể bơi phía sau.
“Chính là chỗ này.” Diêu Tư đứng bên cạnh cô, nhìn vào bên trong.
“Đúng rồi, đại sư.” Tuy anh ta gọi như vậy, nhưng trong giọng nói mang theo một ý vị trêu chọc, dường như cũng không cảm thấy cô có bản lĩnh gì.
“Tôi có thể livestream không?” Anh ta chờ mong hỏi: “Vừa lúc trên mạng không phải nói cô là kẻ lừa đảo gì đó hay sao?”
Nếu là thật có thể trực tiếp làm sáng tỏ, nếu là giả coi như để khán giả xem một vở kịch hay.
Thẩm Thanh nhìn anh ta một cái cười tủm tỉm nói: “Được, anh live đi. Chẳng qua tôi ở đây sợ là nữ quỷ sẽ không xuất hiện, cho nên tôi ra chỗ xa chút, phiền anh ở đây đợi, tốt nhất có thể ngồi cạnh bể bơi.”
“Nhưng, nữ quỷ kia sẽ không hại tôi chứ?” Diêu Tư click mở livestream lắp bắp nói.
Fans follow anh ta vào phòng đã nghe thấy câu nói như vậy, sôi nổi bình luận cười nhạo anh ta.
[Không nghĩ đến đại thiếu gia cũng sẽ sợ quỷ a ha ha ha ha, nữ quỷ kia thấy mặt anh đẹp như vậy làm sao nhẫn tâm làm tổn thương anh được!]
[Ha ha ha ha ha ha đồ ngốc, trên thế giới làm gì có quỷ, anh sẽ không bị Weibo gần đây tẩy não chứ?]
[Mau để chị đây ôm đại thiếu gia đáng thương một cái.]
Thẩm Thanh: “... Không sao, yên tâm đi.”
Cô vừa nói chuyện, fans trong phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ trong nháy mắt.
[Mẹ kiếp? Làm sao lại có nữ? Bạn gái? Tôi không muốn!!!]
[Cảnh cáo thoát fans!!!]
[Không đúng, không có khả năng hu hu hu, đại thiếu gia mau giải thích đi.]
[Đại thiếu gia cũng là người hơn hai mươi tuổi rồi, yêu đương rất bình thường.]
…
Diêu Tư vô cùng đáng thương trả lời: “Được thôi.” Trơ mắt nhìn Thẩm Thanh đi đến cửa sau của biệt thự.
Anh ta cởi giày, để chân trần ngồi xuống bên cạnh cạnh bể bơi, không biết có phải do tâm lý luôn cảm thấy độ ấm trong nước lạnh băng đến tận xương hay không.
Anh ta run run chân, nhắm camera ở ngay bể bơi nói: “Hôm nay mời đại sư đến bắt quỷ, mọi người có sợ không?”
[Không sợ, không sợ, có anh ở đây sẽ không sợ!]
[Người phụ nữ vừa rồi là ai vậy!]
[Không có quỷ, yên tâm đi, tôi sống lâu như vậy cũng chưa từng gặp quỷ.]
Fans và Diêu Tư cũng dần dần buông tâm tình căng chặt, thậm chí còn dưới sự phóng đại của fans thanh thanh giọng, chuẩn bị hát tình ca nổi tiếng khắp internet.
Bên cạnh bể bơi dần dần nổi nên tầng sương mù loãng, chẳng qua nhìn kỹ mới có thể nhận ra, mà camera vẫn luôn nhắm thẳng bể bơi, cho nên khán giả nhất thời cũng không phát hiện.
Cho đến khi Diêu Tư thâm tình chậm rãi hát đến cao trào, người xem vẫn luôn thưởng thức nước trong bể bơi đột nhiên phát hiện, rõ ràng chân của Diêu Tư không động đậy, mặt nước bình tĩnh lại có từng gợn sóng.
【… Đây là cái gì…? 】
[Đại thiếu gia, có phải anh lén động chân hay không?]
[Gợn sóng này còn khá xinh đẹp?]
Không chờ bình luận suy nghĩ sâu xa, một đỉnh đầu tóc đen chậm rãi nổi lên từ dưới đầu, tựa như nhận ra có người đang nhìn cô ta, cô ta nhẹ nhàng ngẩng đầu, toàn cổ đều bẻ ngang thành 90 độ, tóc dài tinh mịn tan đi xung quanh, lộ ra khuôn mặt trắng bệch sưng vù khủng bố, chỉ có lòng trắng trong tròng mắt sung huyết sưng to, môi xanh tím hư thối.
[Vãi vãi vãi]
[Mẹ kiếp Diêu Tư, doạ người à! Làm tôi sợ muốn chết!]
[Hiệu ứng này thật quá!]
[Không đúng!! Đại thiếu gia đừng hát nữa, chạy mau đi!!!]
[Đại thiếu gia mau cúi đầu, a a a a a!]
[Chạy mau đi!! Bể bơi của anh có quỷ!!]
[Cầu xin anh cúi đầu đi! Mau lên!!]
[Hu hu hu xong rồi, blogger tôi thích nhất sắp ngủm củ tỏi rồi.]
Mà Diêu Tư vẫn hoàn toàn không biết gì hát câu cuối cùng của đoạn cao trào, nâng điện thoại lên chuẩn bị xem fans nịnh nọt, không nghĩ đến nhìn thấy chính là…
[Gương mặt kia mất rồi… Làm tôi sợ muốn chết…]
[Tôi không sợ hãi! Chỉ muốn bảo đại thiếu gia nhanh chóng hát xong nhìn chúng tôi.]
[Còn chưa hát xong sao, tôi sắp điên rồi.]
[Đã lên cả hot search rồi, vì sao không ai gọi điện thoại cho đại thiếu gia?]
[Tôi không biết, nhưng tôi đã chuẩn bị mua vòng hoa rồi…]
[Còn có một phút mới kết thúc bài hát này, tôi phục rồi.]
Không ít fans phát hiện thị giác có biến động, vội tiêm máu gà spam:
[ Chạy mau! Chạy mau! Chạy mau!]
[Chạy đi!!]
[A a a đừng hỏi! Chạy mau!!]
Diêu Tư không hiểu gì chuẩn bị mở miệng dò hỏi, lại cảm thấy cẳng chân bị đồ vật mềm mại trơn trượt nào đó cầm lấy, ngay sau đó cả người bị kéo vào trong nước trong nháy mắt.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");