Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 194
Sắc mặt của Diệp Mai Nhung đỏ bừng lên, cô ta đã hai mươi lăm tuổi rồi, đúng là cô ta không thể nhận nổi câu mình còn nhỏ.
Khuôn mặt già nua của Diệp Văn Quân không nhịn được, nhưng ông ta vẫn phải căng da đầu nói: “Chủ tịch Tạ, chuyện mâu thuẫn giữa hai người, nói sao thì cũng đều có thể giải quyết được cả, sau này Mai Nhung sẽ không phạm phải lỗi lầm nữa, anh…”
“Ông cảm thấy ngôi nhà này của tôi là trạm thu rác rưởi hay sao?”
Sắc mặt của người bị cho là “rác rưởi” Diệp Mai Nhung tức khắc trắng bệch.
Tạ Minh Thành đứng dậy, nói: “Vợ chưa cưới sao? Bắt đầu từ bây giờ trở đi thì cô ta không phải nữa rồi. Chú Chung, tiễn khách”
Sắc mặt Diệp Văn Quân rất khó coi, hôm nay đúng là bị đuổi đi rồi, vậy thì công ty của ông ta sẽ không còn cách cứu vấn nữa!
Công ty mà ông ta hao tổn bao nhiêu tâm sức tinh lực vào đó bao lâu này sẽ bị phá sản, ông ta sẽ không còn gì cả.
Diệp Văn Quân bỗng nhiên nhìn sang Diệp Mai Hoa ở bên cạnh mà vừa nãy mới đề nghị cắt đứt quan hệ với ông, ông ta thâm trầm nói: “Chủ tịch Tạ, anh thích Mai Hoa hơn đúng không?”
Câu nói này khiến cho Diệp Mai Nhung bên cạnh ông ta trợn mắt há mồm kinh ngạc, cô ta có chút sợ hãi mà kêu lên: “Bố, bố, bố đang nói cái gì thế…Con, con mới là vợ chưa cưới của Minh Thành mà…
Diệp Mai Hoa cũng hiểu ra điều gì đó, cô dùng ánh mắt lạ lẫm nhìn về phía ông Diệp.
Diệp Văn Quân bất chấp mọi giá nói tiếp: “Nếu như anh thích Mai Hoa hơn, chúng tôi đồng ý đổi người cũng được”
Vào giây phút này, mọi chuyện đã bỉ ổi đến cực điểm.
Vu Thúy Bình vội vàng túm lấy cánh tay Diệp Văn Quân nói: “Văn Quân, ông đang nói linh tinh cái gì đấy, cái này, cái này làm sao mà có thể đổi như thế được, Mai Nhung mới là con gái của chúng ta mà..”
Diệp Văn Quân liần hất tay bà ta ra nói: “Câm miệng, Mai Hoa cũng là con gái của chúng ta, bà già rồi nên hồ đồ phải không, Mai Hoa và Mai Nhung đều là con gái của nhà họ Diệp”
Chỉ cần nhà họ Diệp và nhà họ Tạ có quan hệ với nhau, việc ông ta là bố vợ của Tạ Minh Thành vẫn không thay đổi là đủ rồi, Tạ Minh Thành rốt cuộc cũng sẽ không trơ mắt nhìn nhà họ Diệp bị phá sản.
Diệp Mai Hoa cảm thấy nực cười đến cực điểm, chỉ vì lợi ích, đến cả loại lời nói thế này mà ông ta cũng có thể nói ra được sao?
Diệp Mai Nhung hét lên một tiếng, bắt lấy cánh tay của bố, kêu lớn: “Không! Không được! Con tiện nhân Diệp Mai Hoa sao có thể thay thế con được chứ? Con không đồng ý!”
“Mai Nhung, con phải nghe lời!”
“Bố! Bố điên rồi! Mẹ, mẹ, mau giúp con với, bố đã điên rồi!
Con mới là người được gả và nhà họ Tạ! Con mới là người có thể làm mợ Tại”
Vu Thúy Bình đè lại tay của Diệp Mai Nhung, nói: “Mai Nhung, con bình tĩnh lại trước đi đất”
Diệp Mai Nhung căn bản chẳng thèm quan tâm, cô ta chỉ nghĩ đến việc con tiện nhân Diệp Mai Hoa này sẽ thay cô ta trở thành mợ Tạ là cô ta liền không có cách nào chấp nhận nổi, cái con nghiệt chủng ti tiện này sao có thể xứng làm chị của cô ta cơ chứ! Càng không xứng để cô ta coi trọng!
Diệp Mai Nhung kích động đến mức đánh mất lý trí, trực tiếp túm lấy mẹ kêu gào: “Mẹ! mẹ lừa con! Lúc đầu mẹ đã nói con sẽ thay thế Diệp Mai Hoa trở thành mợ Tạ cơ mà! Bây giờ…
“Chát”
Lời vẫn còn chưa nói hết, cô ta đã bị một cái tát giáng xuống.
Diệp Mai Nhung che miệng ngã lệch sang một bên, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Vu Thúy Bình hận không thể đem đứa con gái này nhét ngược lại vào trong bụng bà ta, tức giận đến run rẩy cả người.