Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tại Hạ Rất Bình Thường - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
  3. Chương 30: Đề nghị nho nhỏ
Trước /30 Sau

Tại Hạ Rất Bình Thường - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Chương 30: Đề nghị nho nhỏ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Chúng ta vẫn tiếp tục dán à?” Cửu Hồi dùng thuật truyền âm nói với Chỉ Du: “Nếu dán nữa, hộp ngọc sẽ biến thành núi bùa.”

Chỉ Du ngừng dán, hộp ngọc phủ nhiều lớp bùa đã biến thành một đống bùa lớn, không ai có thể đoán được có một hộp ngọc được chôn dưới lớp bùa thật dày.

 

“Nam Phong đạo hữu, khí cực ác đã bị bùa trấn áp, sẽ không lan rộng ra trong chốc lát, hay là ngươi nghỉ ngơi một chút?” Cửu Hồi xoay người qua nhìn Nam Phong: “Thật may là đạo hữu đã kịp thời dùng kiếm khí để trấn áp sự lan tỏa của khí ác, nếu không chúng ta sẽ không kịp thu hồi khí ác.”

 

Nam Phong lặng lẽ rút thanh kiếm ra khỏi mặt đất, đổ hai viên Bồi Nguyên Đan vào miệng, lau máu trên khóe miệng, hồi lâu cũng xấu hổ không dám lên tiếng.

 

Những lời này có chút tác dụng an ủi, nhưng không nhiều lắm, bầu không khí vẫn vô cùng ngượng ngùng.

 

Ma tu bị treo trên cây động đậy, dường như có dấu hiệu đang tỉnh lại, Chỉ Du vung tay áo phóng ra một luồng linh khí, ma tu chưa kịp phát ra âm thanh nào đã bất tỉnh lần nữa.

 

“Chỉ Du đạo hữu còn trẻ đã có tu vi như vậy, tại hạ rất khâm phục.” Nam Phong nhìn Chỉ Du, trong ấn tượng của hắn, Chỉ Du luôn đi theo Cửu Hồi, không thích nói chuyện, nếu không có gương mặt xuất sắc, người khác sẽ không chú ý đến hắn.

 

“Tại hạ có tư chất bình thường, Nam Phong đạo hữu đã khen rồi.” Chỉ Du tựa như không nhận ra sự dò xét trong ánh mắt Nam Phong, “Ma tu này có tu vi thấp kém, bắt hắn không phải là việc khó.”

 

Chỉ Du nói không sai, ma tu này quả thật không có tu vi cao, bất kỳ ma tu nào lẻn vào đại điện Hợp Thể kỳ của Ngân Tịch chân nhân đều có tu vi cao hơn ma tu vô dụng này.

 

“Ta tưởng đạo hữu vừa gia nhập Vọng Thư Các, tu vi mới bắt đầu giai đoạn Luyện Khí.” Nam Phong cười: “Tại hạ thật hẹp hòi.”

 

“Không sao.” Chỉ Du gật đầu, rất rộng lượng: “Ta không quan tâm.”

 

Nam Phong: “……”

 

Hôm nay không cách nào tiếp tục trò chuyện, hắn xấu hổ nhìn trời, không biết khi nào những tông môn khác mới tới.

 

Cửu Hồi đặt tay lên kết giới ngoài cùng của Trấn Hà đỉnh, linh khí hùng vĩ lập tức trào ra dưới kết giới, nàng co ngón tay và rụt tay về, nhìn Trấn Hà đỉnh ở giữa kết giới: “Linh lực thật mạnh mẽ.”

 

“Để luyện chế ra mười tòa tiên đỉnh, tông chủ của mười đại tông môn đều chết vì kiệt sức, tiêu hao các vật phẩm quý hiếm, gần như làm cạn kiệt một nửa giới tu chân.” Nam Phong vịn cây đứng dậy: “500 năm qua, mỗi năm Phù Quang tiên quân đều truyền linh khí đến các đỉnh, các đại tông môn không ngừng tăng cường kết giới, mới giữ được sự yên bình cho thiên hạ trong 500 năm.”

 

“Tông chủ của mười đại tông môn chết vì kiệt sức?” Cửu Hồi kinh ngạc nhìn Nam Phong: “Tông chủ của mười đại tông môn có tu vi cao dữ dội……”

 

“Đi ngược lại ý trời, đúc đỉnh để bình định thiên hạ, làm sao ông trời cho phép bọn họ sống sót?” Nam Phong ăn hai viên Bồi Nguyên Đan, đã khôi phục chút linh lực: “Mười vị tông chủ hiện tại đều kế vị 500 năm trước, không có ngoại lệ.”

 

“Nếu đỉnh bị hỏng……”

 

“Có nghĩa là trời sập đất nứt, tai hoạ sẽ hoành hành, toàn bộ sinh linh trong thiên hạ sẽ chết.” Nam Phong nhẹ nhàng đặt tay lên kết giới: “Vì vậy dù là yêu hay ma, cũng không có ý đồ với mười đại tiên đỉnh.”

 

Cửu Hồi và Chỉ Du cùng quay qua nhìn ma tu đang bị treo trên cây.

 

“Nhưng luôn có người muốn hủy diệt thế gian.” Nam Phong cười khổ: “Những năm qua, có người, có yêu, cũng có ma muốn phá hỏng tiên đỉnh, hắn không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng.”

 

Đó là lý do các đại tông môn đặt nhiều tầng kết giới và đủ loại pháp trận bảo vệ ở xung quanh tiên đỉnh, bảo vệ tiên đỉnh kín kẽ.

 

Cửu Hồi chăm chú nhìn Trấn Hà đỉnh một hồi lâu, chậm rãi cụp mí mắt: “Dựa vào tiên đỉnh, có thể bảo vệ sinh linh trong thiên hạ được bao lâu?”

 

Nam Phong im lặng, bởi vì hắn không biết.

 

Một tiếng chim hót trên bầu trời, chưởng môn của Vạn Hỏa Tông và Vấn Tinh Môn đã tới, tông chủ của Vạn Hỏa Tông nhảy xuống khỏi vật cưỡi, không hề chào hỏi, bấm tay niệm thần chú dùng linh khí chuyển một vòng trên Trấn Hà đỉnh, sau khi xác định Trấn Hà đỉnh không bị tổn thương mới thở phào nhẹ nhõm: “Trấn Hà đỉnh không có vấn đề gì, nhưng cây cối đất đai xung quanh đã bị nhiễm khí cực ác.”

 

Ông rút pháp bảo bản mạng ra, ép máu từ tim ra, vẽ một pháp trận hấp thụ đơn giản trên pháp bảo, chuẩn bị hút khí ác trong đất đai và cây cối vào pháp bảo của mình.

 

Pháp bảo bản mạng và tu sĩ là một, nếu pháp bảo bản mạng bị hư hại, tu sĩ đương nhiên sẽ chịu tổn thương lớn.

 

“Chờ chút.” Cung chủ của Trường Thọ Cung từ trên trời rơi xuống: “Đây không phải là khí ác bình thường, đây là khí cực ác được luyện chế từ vô số oan hồn và máu của xác chết, pháp khí bản mạng của ngươi căn bản không giải được.”

 

Cửu Hồi nhớ khi ở Cửu Thiên Tông, hai vị tông chủ này kích động đến mức xuýt nữa đánh nhau trước mặt mọi người vì đồ đệ của mình, không ngờ vào lúc này, cung chủ của Trường Thọ Cung lại ngăn cản tông chủ của Vạn Hỏa Tông.

 

Bà quay đầu nhìn Trấn Hà đỉnh dưới kết giới, sau đó nhìn ba vị tông chủ với vẻ mặt nghiêm nghị, nhắm mắt lại, nhẹ nhàng thở dài.

 

Ba vị tông chủ nghe thấy tiếng thở dài của bà, cùng quay lại nhìn.

 

“Cửu Hồi tiểu hữu?” Cung chủ của Trường Thọ Cung đương nhiên nhận ra ân nhân cứu mạng của đồ đệ mình, bà chú ý tới ma tu bị treo trên cây: “Ma tu này là kẻ đã thả khí cực ác phải không?”

 

Cửu Hồi hành lễ với ba vị tông chủ: “Hắn tự xưng là đệ đệ của đại hoàng tử Ma giáo, muốn cả thiên hạ chôn cùng huynh trưởng của hắn.”

 

“Chôn cùng?” Cung chủ của Trường Thọ Cung cười lạnh: “Một hoàng tử Ma giáo nho nhỏ có xứng đáng được chôn cùng cả thiên hạ không?”

 

Bà quay đầu lại thì thấy tông chủ của Vạn Hỏa Tông đã bắt đầu bấm khẩu quyết, chuẩn bị nạp khí cực ác vào pháp khí bản mạng, bà rút kiếm đập tông chủ của Vạn Hỏa Tông, cau mày nói: “Không phải ta đã kêu ngươi chờ chút à? Muốn hy sinh cho thiên hạ, không phải bây giờ, trước khi làm gì, có thể suy nghĩ trước hay không?”

 

Loảng xoảng.

 

Pháp quyết bị đánh gãy, pháp khí bản mạng từ trên không yếu ớt rơi xuống, đập thẳng vào nơi Cửu Hồi đang đứng.

 

Chỉ Du vung tay áo hất pháp khí bản mạng với gương mặt vô cảm, kéo Cửu Hồi lùi ra sau hai bước.

 

“Ta biết lửa khắc ta, còn cực kỳ khắc luôn.” Cửu Hồi lén liếc nhìn pháp khí bản mạng, trốn sau lưng Chỉ Du hai bước.

 

“Các ngươi đã khống chế khí cực ác phải không?” Tông chủ của Vấn Tinh Môn phát hiện, ngoại trừ khí cực ác ở trong đất và cây cối gần đó, những nơi khác đều sạch sẽ.

 

“Nhờ Nam Phong đạo hữu dùng kiếm ý và linh khí để khống chế sự lan tràn của khí ác.” Cửu Hồi giải thích: “Ma tu định ném bình ngọc chứa khí cực ác vào hồ, bị chúng ta cản lại.”

 

“Bình ngọc đâu?!” Tông chủ của Vạn Hỏa Tông từ dưới đất đứng dậy, vội vàng hỏi Cửu Hồi.

 

“Đây nè.” Cửu Hồi duỗi ngón tay, chỉ đống bùa ở dưới đất.

 

Ba vị cung chủ: “……”

 

Ba người nhìn đống bùa cao bốn thước rộng ba thước, nhất thời không biết nên nói gì. Tông chủ của Vấn Tinh Môn nhìn Nam Phong bằng ánh mắt nghi ngờ, đứa nhỏ Nam Phong này làm chuyện gì cũng luôn luôn kiên định, trở nên khoa trương như vậy từ khi nào?

 

Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của tông chủ Vấn Tinh Môn, Nam Phong đỏ mặt giải thích: “May có Cửu Hồi đạo hữu và Chỉ Du đạo hữu kịp thời ngăn ma tu làm ác, mới không gây ra tai họa lớn.”

 

Đống bùa này không liên quan đến hắn.

 

“Khí cực ác quá mạnh, ta và Chỉ Du không biết nên đối phó như thế nào, đành tạm thời dùng bùa để phong ấn bình ngọc, không biết chuyện này có ổn không?” Cửu Hồi ngây thơ nhìn ba vị chưởng môn, tựa như đang đợi bọn họ khen ngợi.

 

Cho dù người có tính tình nóng nảy nhất như tông chủ của Vạn Hỏa Tông cũng không đành lòng nói ra những lời gay gắt dưới ánh mắt chờ mong như vậy.

 

“Ngươi làm rất tốt.” Cung chủ của Trường Thọ Cung dịu dàng mỉm cười: “Có những lá bùa này trợ giúp, khí ác mới không lan tràn, phương pháp này rất ổn thỏa.”

 

Đứa trẻ chỉ muốn được trưởng bối khen ngợi, bà có làm gì sai đâu?

 

Bà quay đầu liếc tông chủ của Vấn Tinh Môn và tông chủ của Vạn Hỏa Tông, còn thất thần làm gì?

 

Không biết khen trẻ con à?

 

“Đúng đúng đúng, phương pháp này rất tuyệt.”

 

“Những lá bùa này vẽ rất khá, các ngươi tự vẽ phải không?”

 

“Cảm ơn tông chủ khen ngợi, sư phụ nói chúng ta cần học thêm.” Cửu Hồi nghe thấy lời khen, đỏ mặt mỉm cười, tâm tình vui vẻ: “Vãn bối còn nhỏ không có kiến thức, có một vấn đề muốn hỏi, nhưng ngại quá.”

 

“Có vấn đề gì thì cứ hỏi.” Cung chủ của Trường Thọ Cung cười tươi lên tiếng: “Chúng ta là trưởng bối, nên giảng và giải thích mọi nghi ngờ cho các vãn bối.”

 

“Vãn bối nghe nói……”

 

Một luồng ánh sáng lóe lên trên không trung, Cửu Hồi ngừng nói, ngửa đầu nhìn.

 

“Đồ nhi bái kiến sư tôn.” Nam Phong tiến lên hai bước nghênh đón người tới, chắp tay hành lễ.

 

Bộ Đình nhìn hắn không nói gì, sau khi ông ta chào hỏi ba vị tông chủ, khóe mắt thoáng nhìn Cửu Hồi, đi đến bên hồ, đặt tay dưới lớp băng: “Biết ném hạt ngưng tụ nước vào hồ, không cho nước dính khí ác chảy đến nơi khác, ngươi đã làm không tồi.”

 

Sắc mặt Nam Phong đỏ bừng: “Đây là công lao của Cửu Hồi đạo hữu, đồ nhi ngu ngốc, xin sư phụ hãy trừng phạt.”

 

Bộ Đình đứng dậy, có lẽ do vội vàng ra ngoài nên ông chưa buộc tóc, hơi rối bù phía sau.

 

“Cửu Hồi tiểu hữu rất khéo.” Ông ta tiến lên hai bước, nhìn dải lụa rách nát dưới đất, dừng lại: “Đây là pháp khí của tiểu hữu phải không?”

 

Cửu Hồi đau lòng gật đầu: “Trưởng bối trong nhà đã tặng ta, đáng tiếc không địch lại khí ác nên hỏng rồi.”

 

“Tiểu hữu đã cứu sinh linh trong thiên hạ, Bộ mỗ sẽ giúp tiểu hữu sửa chữa thứ này.” Bộ Đình lấy một hộp ngọc, dùng linh lực đặt dải lụa vào hộp ngọc: “10 ngày sau, Bộ mỗ sẽ trả lại cho tiểu hữu một pháp khí hoàn hảo như ban đầu.”

 

Nói xong, không đợi Cửu Hồi nói chuyện, ông nghiêng đầu nhìn cung chủ của Trường Thọ Cung: “Chư vị không cần lo lắng, hãy giao khí ác này cho ta xử lý.”

 

Ông đặt hộp ngọc vào nạp giới, triệu hồi càn khôn kiếm bản mạng, cắm thanh kiếm xuống đất.

 

Cửu Hồi nhướng mày, Bộ tiên tôn và Nam Phong đúng là thầy trò, động tác rút kiếm y hệt như nhau.

 

“Thu vào!”

 

Khí ác trong đất, dưới nước, trong cỏ cây cuồn cuộn chảy về phía càn khôn kiếm, chưa đầy một nén nhang, cây cối vốn chết héo lại mọc ra nụ xanh non mềm mại vào mùa đông, những bông hoa nở rộ trong đám cỏ.

 

Cửu Hồi cúi đầu nhìn đóa hoa nhỏ dưới chân mình, lên tiếng giữa vẻ mặt nghiêm túc của mọi người: “Vãn bối có một đề nghị nho nhỏ non nớt. Mọi người đều biết, khí cực ác sẽ mang đến tai họa vô tận cho mọi sinh linh trong thiên hạ, nếu chúng ta phong ấn khí cực ác này lên tầng cao nhất của trấn yêu ngục, liệu cuối cùng đại yêu vạn năm sẽ thanh tẩy toàn bộ khí ác, hay là khí ác sẽ giết chết đại yêu vạn năm?”

 

Ba vị tông chủ quay qua nhìn Cửu Hồi, vẻ mặt ngớ ra.

 

Ngay cả Bộ Đình cũng sững sờ.

 

Nam Phong nhìn Cửu Hồi nghẹn họng.

 

Diêm…… Diêm Vương sống?!

 

Tác giả có lời muốn nói:

 

Đại yêu vạn năm: Đề nghị này cực kỳ không tốt, sau này đừng nhắc tới nữa!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hỗn Độn Kiếm Thần

Copyright © 2022 - MTruyện.net