Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đúng tám giờ tối, Trì Tiểu Úc đứng ở ngoài cửa, không hiểu sao đầu của cô thỉnh thoảng lại giật giật, truyền đến những cơn đau khó chịu.
Vừa mới chuẩn bị đi vào cửa, thì cô nhận được điện thoại từ Tần Lương.
"Cô đi đến đâu rồi?" giọng nói không có kiên nhẫn của Tần Lương rõ ràng truyền đến, không hề giống với cảm giác ồn ào cùng với cô lúc trước.
"Tôi tới cửa rồi." Trì Tiểu Úc thanh thanh lãnh lãnh trả lời, nói thật, cô cũng không phải là rất muốn đi vào, ấn tượng của cô với chỗ này rất kém cỏi.
"Vậy cô nên tranh thủ thời gian đi." Tần Lương nói xong liền cúp điện thoại.
Trì Tiểu Úc mới vừa vào tới cửa, thì một người bồi bàn tiến lên hỏi thăm, "Xin hỏi, cô có phải là Trì Tiểu Úc, Trì tiểu thư không?"
Trì Tiểu Úc nhẹ nhàng gật đầu một cái, tạp âm đánh bất ngờ, quả nhiên cô đã tới Mị Sắc.
"Bên này mời."
Trì Tiểu Úc đi theo bồi bàn đi vào trong.
Tần Lương cúp điện thoại, lạnh lùng cười, cô ta tới là tốt rồi.
"Nhị thiếu gia đây là có chuyện gì tốt sao?" Vẻ mặt của những người bên cạnh rất tò mò, Tần nhị thiếu này giờ vẫn chăm chú nhìn điện thoại, tiếp xong cuộc điện thoại kia thì đột nhiên cười. Chẳng lẽ là cuối cùng anh ta đã bị một nữ nhân nào đó hàng phục rồi, đang suy nghĩ về tình yêu mới chớm nở của mình?
Tần Lương nếu biết là những người này đang suy nghĩ gì, đoán chừng sẽ trực tiếp đem những người nhét vào trong bồn cầu, để nước trong đó thanh tẩy đầu óc đầy trí tưởng tượng phi thực tế của bọn họ, đem anh và cái người phụ nữ trong ngoài không đồng nhất gộp thành một đôi không phải là muốn tìm cái chết sao?
Mấu chốt là Tần Lương không biết trong não những người ở đây suy nghĩ những chuyện gì vậy, cho nên chỉ hừ lạnh một tiếng, một cước dẫm lên trên bàn trước mặt, nghiêng miệng đắc ý cười, "Đương nhiên là chuyện tốt, hôm nay tôi phải ở chỗ này vạch trần bộ mặt thật của một nữ nhân, để cứu hảo huynh đệ của tôi ra khỏi bể khổ, camera ghi hình đã chuẩn bị xong chưa?"
"Xong rồi." Những người bên cạnh gật đầu, trong lòng có chút im lặng, bọn họ còn tưởng rằng bữa tiệc này được tổ chức là vì Tần Lương muốn thổ lộ tình cảm với nữ nhân diễm lệ nào đó, cho nên anh ta mới cần bọn họ đến đây chứng kiến khoảng khắc đáng để kỷ niệm này, ai biết lại chỉ để làm một chuyện tình ngây thơ như vậy, thật đúng là tác phong tùy hứng làm bậy thường ngày của Tần nhị thiếu.
Hừ, chân mày Tần Lương hiện rõ vẻ đắc ý, lúc ẩn lúc hiện, Trì Tiểu Úc, tôi đang mỏi mắt mong chờ để xem cô định đối phó với chuyện này như thế nào?
Lúc Trì Tiểu Úc đẩy cửa tiến vào, tất cả mọi người sửng sốt một chút.
Nhóm người kia sửng sốt, một là bởi vì đây là cuộc tụ của nhóm thương nhân bọn họ, không nghĩ tới sẽ có một nữ sinh tới tham dự, hai là do nhan sắc của Trì Tiểu Úc, hoàn toàn xứng đáng làm đệ nhất hoa khôi của một trường đại học nổi tiếng.
Từ lúc vào cửa, Trì Tiểu Úc cùng không hề có một giây sửng sốt, mặc dù thời gian cô còn đi học không có quan hệ rộng, nhưng mà những danh hiệu như hoa khôi gì đó, những năm trên ghế nhà trường đều rơi trên đầu cô, nên cô đại khái cũng quen với cảnh được nhiều người nhìn chằm chằm rồi.
Thương nhân với nam sinh cũng không khác biệt lớn lắm...
Trì Tiểu Úc suy nghĩ một chút, theo bản năng muốn rời khỏi chỗ này.
"Tới rồi thì vào đi." Khóe miệng Tần Lương là một nụ cười ác liệt, nhìn thấu thối ý trên mặt Trì Tiểu Úc, nhưng làm sao anh có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy được.
Trì Tiểu Úc treo trên miệng một nụ cười lạnh như băng, lạnh lùng nhìn Tần Lương, anh ta rốt cuộc muốn làm gì đây?
"Tới đậy đi, mọi người ở đây hẳn là đều biết người này là ai đi, cô ấy là Trì Tiểu Úc." Tần Lương nắm bả vai của Trì Tiểu Úc, đẩy cả người cô vào trong.
Một trận thanh âm ồn ào vang lên, không ai là không thích mỹ nữ, cũng không có ai là không thích xem cuộc vui, nên mọi người đều mở mắt mong chờ xem chuyện gì sẽ diễn ra sau đó.
"À, đúng rồi, hôm nay trừ có hoa khôi trong truyền thuyết của trường chúng ta, còn có một người nữa..."
Tần Lương nói xong, cánh cửa mới vừa đóng lại, lại một lần nữa bị đẩy ra.
Mày Trì Tiểu Úc nhíu lại, mặt nhăn thành một đoàn, sắc mặt khẽ biến thành trắng bệch, không nhìn tới thì thôi, vừa nhìn xem người tiến vào là ai, Trì Tiểu Úc bị dọa một trận.