Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tàn Thứ Phẩm
  3. Quyển 6 - Chương 197: Kết cục (hạ)
Trước /203 Sau

Tàn Thứ Phẩm

Quyển 6 - Chương 197: Kết cục (hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cuộc công thẩm toàn dân này thành đề tài nóng khắp đầu đường cuối ngõ, thủ tục phức tạp, liên lụy rất rộng, mất ba ngày mới có kết quả –

Phán Lục Tất Hành làm Tổng trưởng mà tự ý triển khai nghiên cứu chip, dùng virus Cầu Vồng, thuộc về trái quy định.

Có lỗi nhưng không có tội.

Lúc Lục Tất Hành ra khỏi tòa án tối cao, cổng bị chặn chật như nêm cối, đám robot truyền thông bay trên trời hận không thể đập vào mặt cậu. Cặp “thiên lý nhãn” của cậu nhìn một cái liền thấy sau bức tường người, Lâm Tĩnh Hằng đang vắt chéo chân ngồi trên bệ bức tượng tướng quân Lục Tín chờ cậu, không chịu đến đây để bị đám đông chen lấn.

“Được được được, từng người một,” Lục Tất Hành lui nửa bước, “Có vấn đề gì cứ việc hỏi, nhân khi văn phòng chưa kịp có phản ứng, tôi còn có thể tiếp tục mặc mình nói nhăng nói cuội một lúc.”

Cánh truyền thông cười, có người đưa ra một câu hỏi rất hòa hoãn: “Tổng trưởng Lục, tôi nhớ rất nhiều năm trước có một bức ảnh do báo tôi chụp, chụp được ngài ở trước cổng bệnh viện tay không nhấc xe lăn của Tổng trưởng Edward lên, xin hỏi là tác dụng của chip à?”

“Đúng vậy,” Lục Tất Hành thản nhiên nói, “Xin người dân và các bên tổ chức thi đấu thể dục thể thao yên tâm, bản thân tôi ngoại trừ các cuộc thi sắc đẹp cho nam, cả đời sẽ không tham gia bất cứ cuộc thi đấu thể thao nào.”

“Tổng trưởng Lục, như vậy kế hoạch Nữ Oa kế tiếp xử lý thế nào? Theo tôi được biết, ngài đã tiêu hủy một phần tư liệu nghiên cứu, của tiến sĩ Laura Gurdon để lại, cùng với nội dung hai lần kế hoạch Nữ Oa của Hiệp hội chống Utopia đều đã bị chính phủ niêm phong – bên phía chính phủ không cân nhắc thúc đẩy sự tiến hóa loài người này ra toàn dân à?”

Lục Tất Hành nghiêm mặt: “Tính đến trước mắt, kế hoạch Nữ Oa có rất ít mẫu thành công, bản thân tôi có thể sống đúng là may mắn. Việc này không hề thích hợp phổ biến ra người dân, dựa vào phương thức này thúc đẩy loài người tiến hóa càng là quá sớm, xét cho cùng, ngay đến Vườn Địa Đàng cũng có rất nhiều người không thể thích ứng, trước khi có cách giải quyết tất cả những vấn đề này, chúng tôi quyết định tạm thời niêm phong. Đương nhiên, virus Cầu Vồng và biến chủng có giá trị nghiên cứu rất lớn, tương lai sẽ do tổ chức nghiên cứu y tế của chính phủ tiếp tục triển khai dưới tiền đề bảo đảm an toàn, hi vọng một ngày kia có thể tạo phúc cho loài người. Về phần nội dung tôi từng tiêu hủy, nếu cần thiết, tôi sẽ cố hết sức hỗ trợ khôi phục, để cho thế hệ sau tham khảo.”

“Sẽ ban hành pháp luật tương quan chứ?”

“Đương nhiên,” Lục Tất Hành nói, “Cơ cấu tương quan đang tăng ca làm đề án, chúng ta sau này còn có rất nhiều vấn đề, trí tuệ nhân tạo, ma túy chip, buôn lậu vũ trụ vân vân, đều cần lập pháp mới, tìm kiếm phương thức giải quyết mới. Chúng ta đi càng nhanh, các vấn đề xã hội cần xử lý sẽ càng nhiều, càng phức tạp, công tác tương lai của chính phủ là dẫn dắt, quy phạm và hỗ trợ, chứ không phải vì việc nhỏ mà bỏ việc lớn cản trở khoa học kỹ thuật phát triển, việc này không hề dễ dàng, nhưng tôi tin chính phủ Thiên Hà Số 8 chúng ta sẽ dốc hết khả năng.”

“Thế Tổng trưởng Lục, chip trên người ngài sẽ lấy ra chứ?”

Lục Tất Hành nói như đinh đóng cột: “Sẽ lấy.”

Có người của cánh truyền thông thông minh tiếp tục chủ đề: “Để tham gia hạng mục thi đấu thể thao à?”

Lục Tất Hành bật cười: “Cho dù không có chip sinh vật, cơ thể đã cải tạo vẫn là ăn gian – tôi dự định lấy ra, chủ yếu là sợ người nhà lo lắng.”

Cánh truyền thông nhất thời chưa phản ứng được, nghe thấy “người nhà” lập tức tập thể nhìn tượng Lục Tín trên quảng trường.

Tướng quân Lục Tín cười vô tâm vô tư, tựa hồ không định lo lắng.

Lâm Tĩnh Hằng chờ cậu trên quảng trường, vốn đang xem phỏng vấn trực tiếp qua màn hình lập thể trên quảng trường, từ xa nghe Lục Tất Hành nói nhăng nói cuội, bất ngờ không kịp chuẩn bị nghe thấy một câu như vậy, suýt nữa sặc khói thuốc.

Có một người bên mục giải trí không biết chen ra phía trước từ khi nào, đang không kiên nhẫn nghe vấn đề quốc kế dân sinh, thế là xen miệng nghe ngóng bát quái: “Tổng trưởng Lục, người nhà mà ngài nói là vị nào? Có phải đã quên công bố với công chúng? Phía chính phủ hiển thị tình trạng hôn nhân của Tổng trưởng còn trống trơn mà.”

Báo chính thức của Khải Minh rất ghét khi hắn cắt ngang đề tài nghiêm túc, chen tay phóng viên giải trí này ra, cố gắng quay lại chủ đề: “Chắc là chỉ Lâm soái rồi, Thống soái và Tổng trưởng quen biết lâu năm, quan hệ rất chặt chẽ, luôn là anh em. Mà nói đến Thống soái, tôi còn muốn hỏi, phía chính phủ liên minh đã thừa nhận Thiên Hà Số 8 độc lập, vậy tương lai tám đại thiên hà sẽ là bố cục như thế nào?”

“Chắc là hợp mà bất đồng, qua cuộc chiến này, sức khống chế của trung ương liên minh đối với các thiên hà hầu như biến mất, Thiên Hà Số 8 sẽ không phải là thiên hà duy nhất độc lập, nhưng mọi người từng kề vai chiến đấu, về sau bất luận là tiêu diệt chip ma túy, hay nghiên cứu khoa học, thương mại, các đại thiên hà đều sẽ có liên hệ rất chặt chẽ, ngoại trừ lỗ hổng thời gian, chúng tôi cũng đang nghĩ cách mau chóng sửa chữa mạng bước nhảy vũ trụ từ Thiên Hà Số 8 thông đến các thiên hà khác.” Lục Tất Hành trước tiên kiên nhẫn trả lời vấn đề thế giới, lại đổi giọng, nháy mắt với tay phóng viên nghiêm túc của báo Khải Minh, “Về phần Tĩnh Hằng, anh ấy họ Lâm, tôi họ Lục, làm sao là anh em được?”

Phóng viên báo sao Khải Minh nhất thời hơi ngớ ra, có lẽ nháy mắt đã tưởng tượng một vở kịch tình anh em bằng nhựa tranh đấu quyền mưu, mặt cứng đờ, trầy trật muốn bù lại: “Đương nhiên cũng có anh, anh em khác họ, tuy rằng…”

“Tuy rằng,” Lục Tất Hành tiếp lời, “Thống soái Lâm Tĩnh Hằng người này, thẩm mỹ thành câu đố, sạch sẽ quá mức, tính nết lại không tốt, lúc nên nhắm một mắt mở một mắt, trong mắt không chấp nhận được một hạt cát, lúc nên minh bạch cẩn thận, lại cẩu thả sơ ý hơn ai khác, ngay cả đôi nhẫn đã đặt cũng có thể đánh mất, nghe nói anh ấy còn định bất chấp lý lẽ tìm trí tuệ nhân tạo bắt đền -“

Lâm Tĩnh Hằng trên quảng trường: “…”

Cánh truyền thông: “…”

“Đôi nhẫn đánh mất kia kiểu dáng rập theo nhẫn cầu hôn của ông nội anh ấy, trực tiếp lấy nguyên cảo của người ta đi dùng, không sửa một nét nào, tôi cũng chẳng biết anh ấy muốn cầu hôn hay muốn cúng bà nội đây. May mà tôi còn lén chuẩn bị một đôi dự phòng.” Lục Tất Hành bất đắc dĩ buông tay: “Nhưng có biện pháp nào đâu? Các vị có rảnh thì tiện thể đến bên phía quân tự vệ phỏng vấn giúp tôi, hỏi xem bản công bố của Thống soái bọn họ rốt cuộc đến bao giờ mới đưa ra được.”

Lục Tất Hành cách đám đông, từ thật xa cười với Lâm Tĩnh Hằng.

Cánh truyền thông lúc này mới ngộ ra cậu đã tiết lộ điều gì, tức khắc nổ tung dưới tin tức như một quả bom.

“Được rồi, việc riêng chỉ nói thế thôi, chờ một lát văn phòng chính phủ sẽ đưa ra tuyên bố chính thức cho lần công thẩm này, hãy kiên nhẫn chờ đợi.” Lục Tất Hành vừa băng qua đám đông đi ra ngoài, vừa nghiêng đầu tránh một robot truyền thông suýt đập vào đầu mình, “Hầy, cẩn thận nào, kiểu tóc của đàn ông không thể rối được, tôi về sau còn phải dựa vào mặt kiếm cơm đấy!”

Có người nhạy bén nghe ra ẩn ý trong lời nói của cậu: “Xin hỏi đây là ý gì, Tổng trưởng Lục, về sau ngài không định đảm nhiệm trưởng quan hành chính Thiên Hà Số 8 nữa à? Có liên quan với lần công thẩm này hay không?”

Lục Tất Hành dừng lại, khóe mắt hơi lộ ra nét cười, chậm rãi nói như tán gẫu: “Có một chút, liên quan không nhiều. Thật ra từ lúc chính phủ Thiên Hà Số 8 thành lập trong chiến tranh, Tổng trưởng Edward đã bổ nhiệm tôi làm ‘cố vấn trù tính chung thời chiến của Thiên Hà Số 8’, sau khi ông cụ qua đời, thiên hà chiến loạn trong ngoài không ngừng, tôi nhận nhiệm vụ trù tính chung thời chiến, cho nên mới nhậm chức trưởng quan hành chính suốt mười mấy năm. Bây giờ tám đại thiên hà rốt cuộc gặp được ánh rạng đông hòa bình, ‘trù tính chung thời chiến’ cũng nên chuẩn bị về hưu rồi, không phải rất tự nhiên sao?”

“Tổng trưởng Lục…”

“Chúng tôi đang chỉnh sửa dự luật tuyển cử,” Lục Tất Hành nói, “Nếu nhanh, nửa cuối năm sẽ đưa ra phương án tuyển cử nhiệm kỳ mới, tôi cũng sẽ mau chóng bàn giao công việc rõ ràng trong nửa năm này.”

Cậu vừa nói vừa rảo bước xuống bậc thềm, đi về hướng tượng đá.

“Về sau có dự định gì? Ừm… Nuôi chó đi, ha ha ha, tôi thật sự rất muốn nuôi một chú chó, trước kia vẫn không có thời gian, sau này nghỉ ngơi một thời gian, đi khắp nơi thăm thú một chút, rồi lại quay về nghề cũ.”

“Nghề cũ là gì? À, tôi trước kia làm nghề giáo, có một quyển giáo trình ‘cơ giáp nhập môn’ chính là ngày xưa tôi viết, bây giờ chỉnh sửa đến bản thứ sáu rồi, tiền nhuận bút giáo trình? Đương nhiên cao hơn lương một năm của Tổng trưởng rồi.”

“Tin tức ngoài lề của Thống soái các vị tự đi hỏi anh ấy đi… Không dám? Không dám hỏi anh ấy chỉ dám đến tìm tôi nghe ngóng chứ gì? Cô bé, ngẩng đầu nhìn xem vị phía trước cô năm mươi mét là ai… Ôi, sao lại chạy rồi…”

Lâm Tĩnh Hằng từ không xa đi tới, cánh truyền thông đang hóng bát quái nhất thời chột dạ, lập tức giải tán, Lục Tất Hành cúi đầu cười, cho tay vào túi, lấy ra một cái hộp nhỏ –

Nửa năm sau, người chip như rắn mất đầu bị quân trung ương cường thế trấn áp, người chip đời thứ nhất trúng độc còn nhẹ tháo chip ra, gian nan trở về xã hội một lần nữa.

Thiên Hà Số 8, bên phía sao Khải Minh cùng Thiên Hà Số 1 liên hợp xuất bản một quyển lịch điện tử, để tiện tìm xem bất cứ lúc nào, gộp chung hai bộ lịch, cho công dân thường xuyên tiếp xúc làm ăn với thiên hà khác sử dụng, tuyên bố thành lập quan hệ ngoại giao.

Không lâu sau, Tổng trưởng Lục Tất Hành của Thiên Hà Số 8 tuyên bố niên đại chiến tranh kết thúc, mình sẽ từ chức trưởng quan hành chính.

Nhưng mà Tổng trưởng Lục không thể thực hiện giấc mộng nuôi chó, bởi vì tháng Chín cùng năm, Thiên Hà Số 8 tổng tuyển cử, lần đầu tiên chuẩn bị không chu đáo lắm, số lượng ứng cử viên thiếu một so với luật định, phía chính phủ điền tạm Lục Tất Hành vào cho đủ số, ai ngờ vị tiền nhiệm hết thời này rất được hoan nghênh, vậy mà tái đắc cử Tổng trưởng tân nhiệm bằng ưu thế áp đảo, nhiệm kỳ năm năm Độc Lập.

Mấy năm sau đó, Thiên Hà Số 3 dẫn đầu, các đại thiên hà trước sau tuyên bố độc lập, bên phía liên minh đã không còn sức khống chế, đành phải thuận nước đẩy thuyền, hữu hảo hòa bình chuyển giao quyền lực.

Phần tử phản nhân loại cực đoan trong Hiệp hội chống Utopia lũ lượt bị bắt dưới sự hỗ trợ của tiên tri Harris. Còn lại những người ủng hộ hòa bình vô tội, cùng với lấy công chuộc tội trong trận chiến cuối cùng, đều nhận được đãi ngộ mình nên có.

Tổ chức Hiệp hội chống Utopia theo luật bị cấm, nhưng sau đó Harris thành lập một “Công ty hữu hạn nuôi trồng sinh thái Hope” đăng kí hợp pháp, cung cấp cho thị trường thực phẩm sinh thái tươi mới nhất và thân thiện với môi trường, khẩu hiệu là “vì sinh mạng và tự nhiên” – đại tiên tri đã được đi trồng rau như nguyện vọng.

Năm Độc Lập thứ mười sáu, đại biểu các thiên hà tề tựu Mân Côi Chi Tâm, ký tên vào hiệp ước liên minh nhân loại mới.

Lịch sử lại lật sang một trang.

Năm Độc Lập thứ mười tám, Lục Tất Hành chính thức từ nhiệm, ổn định quá độ Thiên Hà Số 8 cho chính phủ tân nhiệm, xây học viện Tinh Hải mới trên một trạm không gian nhân tạo gần sao Bắc Kinh β.

Lâm Tĩnh Hằng vẫn thuộc hội đồng quản trị.

Đến đây, các vì sao gặp lắm tai họa rốt cuộc trở về quỹ đạo.

Con người sinh ra trong tín ngưỡng, bị hủy bởi tín ngưỡng.

Con người sống lại trong tro tàn của tín ngưỡng.

Quảng cáo
Trước /203 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hôm Nay Vẫn Chưa Thể Giương Buồm Ra Khơi

Copyright © 2022 - MTruyện.net