Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Như vậy tiểu Dương đây?
Cam Lỗi quay đầu nhìn Lý Quý Dương, hắn hết sức cảm thấy hứng thú với chí hướng của Lý Quý Dương.
Doanh Chính cũng nhìn qua hắn, hắn cũng muốn biết chí hướng của tiểu Dương là cái gì? Là phụ tá hắn đăng cơ kế thừa vị trí quốc chủ? Đi theo hắn cùng nhau chinh chiến thiên hạ sao?
Lý Quý Dương nhìn thấy hai người đều đang nhìn mình, bệnh trung nhị hùng hài tử (con nít quấy phá cho rằng mình là anh hùng) phát tác, Lý Quý Dương đứng lên:
- A Chính, chí hướng của ngươi quá nhỏ!
Lời này nói ra làm Doanh Chính cùng Cam Lỗi đều chấn động, chí hướng này mà còn nhỏ?
Nếu chí hướng này đều xem như còn nhỏ, vậy dạng chí hướng gì mới tính là lớn?
- Một ngày nào đó, ta muốn làm cho bầu trời này, rốt cục không che được mắt của chúng ta!
Lý Quý Dương một tay chỉ lên trời:
- Mục tiêu của chúng ta, là tinh thần biển khơi!
Sau đó?
Sau đó hắn đã bị Cam Lỗi phạt.
Phạt đứng giữa sân.
Lý Quý Dương một bên đứng một bên bĩu môi, hắn nói sự thật mà thôi, vì cái gì phạt hắn? Địa cầu nhỏ như vậy, sinh thời a Chính chưa chắc chinh phục được địa cầu, hắn đem mục tiêu định ở tinh thần biển khơi có sai sao?
Có sai sao?
Không có sai!
Bệnh hùng hài tử phát tác.
Cuối cùng vẫn là Doanh Chính cầu tình cho hắn, Cam Lỗi mới cho Lý Quý Dương vào phòng.
Kỳ thật cũng không đứng bao lâu, nhưng Lý Quý Dương cãi bướng, không phục, Cam Lỗi cho hắn đứng tròn nửa canh giờ.
Cũng chính là một giờ mới kêu hắn vào.
- Ngươi còn không có được bộ dạng đứng đắn, ngày sau làm sao phụ tá đại công tử?
Trong tay Cam Lỗi cầm roi mây:
- Có biết sai hay không?
- Tiên sinh, sai lầm này ta không tiếp thu.
Lý Quý Dương kiên trì lý tưởng của chính mình:
- Mỗi người đều có chí hướng của mình, chí hướng của ta chính là như thế, đương nhiên, Thái Sơn không phải một ngày có thể đi xong, Hàm Dương cũng không phải một ngày có thể đi hết, hiện giờ mục tiêu của chúng ta chính là làm cho đại công tử lên vị trí Tần quốc chi chủ, sau khi thành công, tiếp tục phóng mắt khắp thiên hạ. Tiếp tục thành công, chính là phóng mắt ra dị tộc, như là Hung Nô, Đột Quyết, Khiết Đan, đều đánh cho tàn phế, đánh chết, cần là cho bọn hắn quy thuận, đi chết!
Cam Lỗi cùng Doanh Chính nghe được trợn mắt há hốc mồm!
- Chờ chúng ta thống nhất trong ngoài Trung Nguyên, lại lo lắng lên trời xuống đất.
Lý Quý Dương vỗ tay:
- Cứ như vậy quyết định!
- Việc này.. ta chỉ nghe nói qua Hung Nô, Đột Quyết là cái gì? Khiết Đan lại là bộ lạc nào?
Cam Lỗi thật hứng thú hỏi.
Kỳ thật lúc này ngoài mặt đất Trung Nguyên, trên thảo nguyên cũng có nhân loại phồn diễn sinh sống, vả lại bởi vì điều kiện tự nhiên của nơi đó ác kém, sinh tồn khó khăn, bọn họ đều là người dũng mãnh thiện chiến, ngay cả nữ nhân cũng có thể lên ngựa săn thú!
Thời này tổ tiên người Mông Cổ còn gọi là Hung Nô, bọn hắn phân bố trên cao nguyên Mông Cổ, thời kỳ cuối Chiến quốc giữa các quốc gia thảo phạt không ngừng, khiến cho bọn hắn cho rằng có thể có lợi, thường thường xâm phạm biên cảnh Trung Nguyên.
Sau khi thiên hạ thống nhất, Tần Thủy Hoàng liền phái Mông Điềm dẫn ba mươi vạn quân chống lại Hung Nô, cũng kiến trúc ra một bức Trường Thành mà có thể từ trong không gian quan sát được trên địa cầu.
Hơn nữa là Chu thiên tử phong Tần quốc làm chư hầu, lúc ban đầu là dùng để chống cự Tây Nhung, cũng chính là dị tộc ban đầu.
Tần quốc là do Doanh thị chuyên nghề chăn trâu chăn ngựa cho Chu thiên tử thành lập, từ ban đầu thật nhỏ yếu, về sau trải qua mấy đời thống trị Tần quốc chăm lo việc nước, rốt cục tiêu diệt Tây Nhung.
Đối với việc chiến đấu với ngoại tộc, không có quốc gia nào có kinh nghiệm phong phú như Tần quốc.. bởi vì bọn họ một mực chiến đấu!
Thật nhiều địa bàn của Đại Tần ban đầu cũng không phải là của họ, mà là thuộc dị tộc, đây cũng là tư bản tích lũy ban đầu của Tần quốc.
- Đó đều là bộ lạc bên kia Hung Nô, bọn hắn cũng không phải bền chắc như thép, hình thức cũng giống như chỗ chúng ta.
Lý Quý Dương nghĩ nghĩ đầu đề nghiên cứu khi đó, giống như thật sự có thuyết pháp về việc này.
Lúc ấy Hán triều khai thông con đường tơ lụa, một phần là vì thông thương, về phương diện khác là liên hợp các nước Tây Vực chống cự Hung Nô.
Lịch sử này Lý Quý Dương cũng biết, hơn nữa còn viết qua luận văn, trong đó làm cho Lý Quý Dương khắc sâu ấn tượng là nội dung luận văn của một sư huynh, trong đó viết: Nếu làm giống như thời Tần triều dùng cách đối đãi Bách Việt mà đối đãi Hung Nô, sau này chúng ta cũng không phải là Hán tộc, mà là Tần tộc.
Có thể thấy được mọi người khẳng định sức chiến đấu của Tần binh như thế nào.
Đáng tiếc chính là Tần Thủy Hoàng chết quá sớm, nếu hắn có được tuổi thọ dài như Tần Chiêu Tương Vương, sẽ không còn chuyện gì của Trần Thắng Ngô Quảng cùng Lưu Bang Hạng Võ.
- Làm sao ngươi biết qua Hung Nô chính là Khiết Đan Đột Quyết?
Cam Lỗi cùng Doanh Chính càng nghe càng kinh ngạc.
- Chẳng lẽ các ngươi không biết sao?
Lý Quý Dương ngây ngẩn cả người.
- Hiện giờ cùng chúng ta tiếp xúc chính là Hung Nô, mà Đột Quyết Khiết Đan gì đó cho tới bây giờ không nghe nói qua.
Doanh Chính nói:
- Càng đừng nói ngươi nói lướt qua Hung Nô, không ai lướt qua bọn hắn tiếp xúc tới bên kia, đều nghĩ bên kia cũng là Hung Nô, không biết bọn hắn chiếm bao nhiêu địa bàn, có bao nhiêu người.
Mấu chốt chính là diện mạo của người Trung Nguyên thật khác với bọn họ, những người đó thối hoắc không nói, nói chuyện đều nghe không hiểu, muốn làm nội gián cũng không hỗn vào được.
Hơn nữa người Trung Nguyên ở bên đó chỉ là mạng nô lệ, còn không bằng cả gia súc, còn sống đều là vấn đề, huống chi là dò hỏi tình báo.
- Trong sách có ghi lại, không có hỏa táng, ăn cỏ dại, thịt chim thú, uống máu, không có vải dệt, chỉ dùng da lông cùng lông mao.
Cam Lỗi giảng giải:
- Những người đó không thể giảng đạo lý, quả thật không bằng súc sinh.
- Vậy sao?
Lý Quý Dương ngạc nhiên, nguyên lai thời đại này bài xích ngoại tộc như thế.
Cam Lỗi cũng rất có tài, giải thích thật rõ ràng, hơn nữa còn làm Lý Quý Dương rơi rụng áo khoác của mình.
- Ngươi làm sao biết chuyện của dị tộc?
Ngay cả chuyện trong Tần quốc còn chưa hiểu được, tiểu Dương làm sao mà biết được?
- Sư phụ ta nói!
Lý Quý Dương đem sự tình giao cho sư phụ hư ảo giả dối:
- Lão nhân gia cái gì cũng biết.
Cam Lỗi cùng Doanh Chính không lời nào để nói.
Sư phụ của Lý Quý Dương theo bọn họ xem ra, thật sự là thần bí lẫn khó lường.
Phàm là chuyện gì liên quan với sư phụ hắn, hai người cũng sẽ không mở miệng, bởi vì bọn họ biết Lý Quý Dương chắc sẽ không tàng tư, nếu hắn muốn nói sẽ tự nhiên nói cho họ biết, giống như làm đậu hủ, ai lại dám khẳng định không phải học được từ chỗ sư phụ của Lý Quý Dương?
Đối với sư phụ của hắn có lẽ đó chỉ là đồ chơi nhỏ, nhưng đối với Tần quốc mà nói đó là cơ hội chứng minh Tần quốc không phải là chỗ của người hạ đẳng, Tần quốc luôn không có phát minh gì, mà Sở quốc lưu hành chính là thêu, Tề quốc sản xuất muối ăn cùng thạch anh, Triệu quốc sản ngựa, dân phong kiên nhận, Ngụy quốc vũ khí tiên tiến nhất, Ngô quốc đao kiếm nổi danh nhất, đều cố chấp hơn Tần quốc!
Hiện tại thì khác, đậu hủ vừa ra, sứ thần những quốc gia khác đều đến Tần quốc, đưa ra điều kiện dùng đồ vật đổi phương pháp chế tạo đậu hủ của Tần quốc.
Điều này làm cho Tần quốc nở mày nở mặt không ít.
Cũng làm cho Trang Tương Vương thật đắc ý.