Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn cười cười, cư nhiên lại đối với Cẩm Ngôn nhẫn nại giảng giải :”Ba năm trước, Chung Cách mới phát quân tiêu diệt một tiểu quốc, cứ viện chính là mấy trăm vạn nhân khẩu Bắc Vũ, nhưng do hai quân giao chiến, sao có thể không để lại thương vong? Tuy rằng không thể nói rõ chỉ số thương vong lớn bao nhiêu, nhưng cũng đủ khiến hắn an dưỡng một thồi gian, nếu như bây giờ triều đình phát quân đáng Quỷ vương phủ, đây cũng coi như không phải là chuyện nhỏ đi! Bản đế tự nhận, hắn muốn tiêu diệt Quỷ vương phủ, so với một tiểu quốc Bắc Vũ lại càng phải cố gắng hết sức hơn, bên trong tứ quốc còn có Thuận Vu cùng Sở quốc, luôn luôn đối với miếng mồi ngon như Chu Cách đều như hổ rình mồi, thời cơ mà động, nếu lúc này mà triều đình xuất binh, đại thương nguyên khí sẽ có chỗ trống cho các quốc gia khác chui vào, đây cũng coi như là mất nhiều hơn được, cho nên, tiểu cơ trí bàn tính của ngươi, ở trong này căn bản là không thể thực hiện được.”
Hắn nới ra kiềm chế đối với Cẩm Ngôn, nhìn về phía hậu đường, không chút để ý giống như đang nói chuyện buổi tối nên ăn cái gì, nói :”Cho nên, giết chết hai người như các ngươi, ngươi cảm thấy, triều đình thật sự sẽ quản sao? Cho dù thân phận của ngươi có đặc thù, nhưng mà theo như bản đế biết, tỷ tỷ ngươi là dẫm trên vai ngươi để leo lên làm Hoàng hậu, mà Ôn Hằng lại hướng đến ngu trung *(trung thành đến ngu ngốc), Hoàng thượng nói cái gì thì chính là cái đấy, về phần Tần vương phu quân trong miệng ngươi nói, ai chẳng biết, hắn đã tàn tật nhiều năm, chẳng qua chỉ là một Vương gia trên danh nghĩa, cho đến bây giờ chân cũng không rời nhà, ngươi cảm thấy, hắn cứu được ngươi sao? Đừng nói ngươi còn chưa có gả qua, cho dù ngươi đã qua rồi, phế nhân uống nước còn phải ho khan kia, làm sao có thể có năng lực đi cứu ngươi?”
Hắn nói tới đây, xoay người quay đầu liếc mắt nhìn Cẩm Ngôn một cái, ánh mắt chạm đến mặt nạ trên mặt nàng, hắn bỗng nhiên cúi đầu xuống, tới gần mặt nàng, hô hấp của hai người thật gần, trái tim Cẩm Ngôn khẩn trương đều nhảy nhanh lên vài nhịp, chỉ cảm thấy cặp mắt đen như mực kia sâu không lường được, hút lấy thần kinh của nàng, âm thanh mê hoặc như anh túc giống như ma quỷ đến từ địa ngục chậm rãi vang lên :”Nếu như khuôn mặt của ngươi còn nguyên vẹn như lúc trước, có lẽ ngươi còn có vài phần giá trị, hoàng đế có lẽ sẽ vì người mà liều mạng, đáng tiếc, ngươi không có mĩ mạo khuynh thành, không còn là độc nhất vô nhị nữa, ngươi còn có thể trông cậy vào ai sẽ tới cứu ngươi? Thế giới này, so với tưởng tượng của ngươi còn phức tạp vô tình hơn nhiều, tiểu nha đầu.”
“Ý của ngươi là nói, hôm nay, ta hẳn là chết không nghi ngờ?” Cẩm Ngôn thở sâu, tận lực để cho mình thạot nhìn thật trấn định. Nàng cũng có nghĩ tới Quỷ đế khó đối phó, lại không nghĩ rằng khó đối phó đến như vậy. Thời gian nàng đến đây không quá dài, còn chưa có thông thấu hiểu biết quốc gia này, cho nên , theo như lời hắn nói, bản thân căng bản chính là một con nhóc không biết chuyện.
Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, vấn đề quan trọng là, nàng thực không biết Quỷ đế này, cũng không biết quốc gia này, thì nàng muốn trăm trận trăm thắng như thế nào?
Chỉ là có một chút có thể khẳng định là, cứ việc Quỷ đế dùng một đống lớn lời nói để hù doạ nàng, kỳ thực, hắn cũng chẳng phải thật sự muốn giết nàng, nếu hắn muốn giết nàng, thì cũng đơn giản giống như chuyện bóp chết một con kiến thôi, làm sao có thể cùng bản thân nói nhiều lời thừa thải như vậy? Lúc lệnh Lượng quỷ mang mình đến, hắn có thể trực tiếp phân phó đem nàng trừ bỏ, nhưng mà, hắn không có, hiện tại nàng cũng sống yên ổn hoàn hào không tổn hao chút nào, cho nên, cơ hồ có thể khẳng định là, hắn tạm thời sẽ không giết nàng.
Ý thức được điểm này, nàng nhanh chóng trầm tĩnh lại, ngưỡng cổ, không chút kiên kỵ nhìn thẳng ánh mắt, không sợ chết bổ sung một câu :”Vậy ngươi tính khi nào thì giết ta cùng tỳ nữ của ta?”