Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thiên Kỳ? Thiên Kỳ là cái nơi quỷ quái nào? Trong lịch sử hình như cũng chẳng có đất nước nào tên Thiên Kỳ!
Lộ Khiết thầm nghĩ không lẽ cô xuyên không rồi sao? Giống như mấy cái phim thần tượng, phim ngôn tình,...xuyên không rồi! Nhưng,...làm cách nào để quay về! Đó là một điều khó khăn!
Lộ Khiết nhìn Hạ Tâm, đây chắc chắn là nô tỳ thân cận của cô thái tử phi này đây mà. Lộ Khiết hỏi:"Thái Tử Phi của mấy người tên gì?"
"Người tên là Trần Nghiên Dương! Là con gái nhỏ nhất của quốc công! Người không nhớ nữa sao? Đến tên của mình và nô tỳ cũng quên luôn...!"
Lộ Khiết gật gật đầu, cô hỏi Hạ Tâm tiếp tục:"Tại sao Nghiên Dương lại bất tỉnh?"
"Là Nhã Thị. Là nàng ta! Nàng ta cố tình đẩy người xuống hồ nước nhưng người lại không biết bơi! Khi bị ngã, đầu của người đã chạm mạnh vào vách đá rồi mới rơi xuống nước!"
"Là cái hồ ngoài kia sao?"
"Phải! Là cái hồ đằng đó!"
Lộ Khiết đứng dậy, cô nghĩ rằng mình rơi xuống nước lần nữa có thể quay lại nơi vốn dĩ mình thuộc về.
Hạ Tâm đứng nhìn, thấy thái tử phi lao ra hồ nước mà cô ấy hoảng cả lên. Hạ Tâm hô to:"Thái Tử Phi! Người nhất định không được nghĩ quẩn!"
Lộ Khiết nhảy xuống cái hồ nước sâu đó. Không hề có hiện tượng gì xảy ra. Cô cũng không thể quay trở về!
Cô thử nín thở rồi lặn sâu xuống hơn nữa. Vẫn không có chuyện gì xảy ra!
Bỗng dưng cô bị kéo ra khỏi nước. Hạ Tâm lại khóc một lần nữa, nữ nhân này hết sức bánh bèo.
Lộ Khiết đang tức vụ mình xuyên không không về được lại thêm Hạ Tâm còn ồn ào. Cô tức giận quát:"Này! Thôi bánh bèo đi! Dẹo hết sức rồi đó! Mệt quá! Nhìn đi, có bị làm sao đâu!"