Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi
  3. Chương 42
Trước /141 Sau

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 42

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bát cháo trước mặt Từ thị rõ ràng đã có dấu hiệu bị động đến, nàng không biết Từ thị ăn được bao nhiêu, nhưng rõ ràng bát cháo đã vơi đi hơn nửa, hẳn là hợp khẩu vị của bà, Thẩm Nam Chi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, sự bất an trong lòng trước khi đến cũng tiêu tan đi phần nào.

Nhưng nàng còn chưa kịp hoàn toàn thả lỏng thì Từ thị đột nhiên ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt lạnh lùng và xa cách, rõ ràng là dáng vẻ muốn trách mắng nàng, lạnh giọng nói: "Sáng nay con đã vào bếp?"

Thẩm Nam Chi theo bản năng siết chặt tay, hai tay đan vào nhau trước người, cẩn thận nói: "Con chỉ thuận tiện chuẩn bị chút đồ ăn, không biết có... có hợp khẩu vị của mẫu thân không?"

Giọng Thẩm Nam Chi rất nhỏ nhẹ, âm điệu mềm mại, lời này nói ra mang theo vài phần lấy lòng rõ ràng, thật ra cũng không khiến người ta chán ghét, ngược lại khiến người ta cảm thấy thương xót và mềm lòng, không hề có chút góc cạnh nào.

Nhưng Từ thị vẫn sa sầm mặt, đập mạnh xuống bàn, quát lớn: "Thật là vô phép tắc!"

Thẩm Nam Chi giật mình, thân thể run lên, liền nghe thấy tiếng hít thở sâu của mấy hạ nhân phía sau.

Nàng không nhìn thấy mấy nha hoàn trong phòng Từ thị đứng phía sau nàng nhìn nhau đầy nghi hoặc, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống.

Lúc nãy khi bữa sáng được dọn lên bàn, Từ thị còn khen ngợi món ăn hôm nay, hiếm khi ăn nhiều hơn vài miếng, vậy mà sau khi biết đây là do Thẩm Nam Chi làm thì lập tức thay đổi sắc mặt.

Thẩm Nam Chi run run môi, không biết mình đã làm gì mà khiến Từ thị tức giận như vậy, giọng nói càng nhỏ hơn: "Mẫu... mẫu thân bớt giận, con dâu không biết..."

Từ thị nghiêm mặt, mày mắt sắc bén: "Không biết cái gì, không biết bây giờ con là thế tử phi của Quốc công phủ, không biết nhất cử nhất động của con đều sẽ khiến người ta liên hệ với Quốc công phủ sao?"

Thẩm Nam Chi cúi đầu không nói nên lời, nàng dường như thường xuyên bị người ta mắng đến mức không ngẩng đầu lên được, phụ mẫu, thậm chí cả việc vô tình chạm vào chiếc bình hoa yêu thích của Thẩm Cẩn Nhu, nàng ta cũng sẽ hét lên rồi mắng nàng một trận.

Vậy, nàng lại làm sai chuyện gì nữa rồi?

Từ thị căn bản không định chờ Thẩm Nam Chi lên tiếng, tiếp tục mắng: "Con là thế tử phi, lại ra vào bếp trước mặt bao nhiêu hạ nhân, nếu không biết còn tưởng Lục gia ta bắt nạt con dâu mới, nhưng Lục gia ta chỗ nào đã bạc đãi con?"

"Không... không có..." Thẩm Nam Chi á khẩu không trả lời được, nàng vốn là có ý tốt, cũng không biết Từ thị lại để tâm đến chuyện này như vậy, đúng là với thân phận của nàng thì thật sự không cần ra vào nơi đầy dầu mỡ như nhà bếp, nhưng cũng chưa đến mức nghiêm trọng như thế này.

Nàng vốn đã vụng về, đối mặt với sự trách mắng vô lý của Từ thị, tự nhiên không thể nào biện minh cho mình được nửa lời, chỉ có thể chịu đựng cơn thịnh nộ của Từ thị.

Từ thị liếc nhìn dáng vẻ nhút nhát cam chịu của Thẩm Nam Chi, trong lòng không khỏi bực bội, vừa định nói thêm gì đó thì có hạ nhân đến báo: "Phu nhân, thế tử đến thỉnh an người."

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Như lật sách, khi nghe tin con trai mình đến, Từ thị lập tức giãn mày giãn mặt, mắt sáng lên, khóe miệng hơi nhếch lên nói: "Gọi nó vào."

Thẩm Nam Chi nghe vậy liền thức thời lui sang một bên, Từ thị lúc này cũng không còn tâm trí nào để ý đến nàng nữa.

Lục Hằng vào phòng, trước tiên liền liếc thấy Thẩm Nam Chi đang đứng ở góc phòng cúi đầu, hắn không ngờ Thẩm Nam Chi lại xuất hiện ở chỗ Từ thị vào giờ này, nhưng cũng không hỏi nhiều, quay sang thỉnh an Từ thị: "Con thỉnh an mẫu thân."

Từ thị khẽ gật đầu, đứng dậy nghênh đón: "Hằng nhi hôm nay sao lại đến đây, đã dùng bữa chưa? Mẫu thân gọi người chuẩn bị chút đồ ăn cho con."

Lục Hằng nhìn thoáng qua thức ăn trên bàn đã ăn gần hết, nhướng mày, đỡ Từ thị ngồi xuống: "Con vẫn chưa dùng bữa, hôm nay món ăn này nhìn không giống khẩu vị thường ngày của người, gần đây đổi đầu bếp mới sao?"

Tuy trên bàn chỉ còn lại thức ăn thừa, nhưng nhìn cũng không đến nỗi tệ, lại thấy Từ thị bình thường ăn ít mà hôm nay lại ăn gần hết, nghĩ chắc món ăn hôm nay rất ngon, Lục Hằng không nghĩ nhiều, vốn chưa ăn gì, đáy mắt liền hiện lên vài phần mong đợi.

Ai ngờ vừa dứt lời, Từ thị lại sa sầm mặt, liếc mắt nhìn Thẩm Nam Chi đang im lặng ở góc phòng, hừ lạnh một tiếng, nói: "Vậy phải hỏi thế tử phi mới cưới của con rồi."

Lục Hằng nghe vậy liền nhìn về phía Thẩm Nam Chi: "Sao vậy, nàng lại chọc mẫu thân giận sao?"

Thẩm Nam Chi bị gọi liền hoàn hồn, há miệng định nói: "Không phải, ta chỉ là..."

Chưa nói hết câu, Lục Hằng đã tự ý cắt ngang lời nàng, thu hồi ánh mắt nói với Từ thị bằng giọng ôn hòa: "Mẫu thân đừng vì chút chuyện nhỏ mà tức giận hại thân, nàng có chỗ nào làm không đúng, sau này con sẽ nói với nàng."

Lời chưa nói hết bị nghẹn lại trong cổ họng bởi câu nói của Lục Hằng, Thẩm Nam Chi sững người một lúc, rồi nhanh chóng mím môi, cúi đầu xuống không còn ý định nói tiếp nữa.

Lời này của Lục Hằng nghe như đang bênh vực nàng trước mặt Từ thị, nhưng trong lời nói lại rõ ràng bênh vực Từ thị, khẳng định nàng đã làm điều gì đó không đúng nên mới chọc giận Từ thị, nhưng hắn rõ ràng còn chưa hỏi rõ chuyện gì, sao có thể vội vàng kết luận như vậy.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /141 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thoát Khỏi Bụi Gai - Tứ Nghi

Copyright © 2022 - MTruyện.net