Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi
  3. Chương 82
Trước /141 Sau

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 82

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nghe vậy, lông mày Lục Quốc Công nhíu lại, tức giận nhìn chằm chằm Lục Văn, dường như cảm thấy khó tin việc hắn nửa đêm xông vào phòng ông ta, lại còn nhắc đến những chuyện này một cách khó hiểu: "Con hỏi điều này làm gì? Nửa đêm đến phòng ta chỉ để nói chuyện này sao?"

Chuyện trong nhà hiếm khi để Lục Văn tham gia, một là vì hắn chưa bao giờ được coi trọng, hai là trong nhà cũng không có ý định bồi dưỡng hắn. Trước đây, vì chuyện điều tra vụ án, Từ thị đã từng đề cập đến việc để Lục Văn làm, cuối cùng đổ hết công lao cho Lục Hằng.

Mà Lục Văn lại thật sự tìm ra được manh mối, điều này khiến ông ta lần đầu tiên nhận ra, đứa con trai thứ bị bỏ rơi này lại có chút bản lĩnh, nhưng cũng chỉ có vậy. Bây giờ Lục Hằng đã chết, nếu muốn chọn người trong nhà để nâng đỡ, thì chỉ có thể là Lục Hưng, dù thế nào cũng không đến lượt Lục Văn.

Lục Văn sao có thể không biết Lục Quốc Công đang nghĩ gì, nếu là trước đây, hắn sẽ kiên nhẫn chơi đùa với bọn họ, thời gian càng dài, dây câu càng dài, đến ngày thu lưới, tất cả mọi thứ sẽ bị lật ngược trước mặt bọn họ, cảm giác tuyệt vọng đó sẽ khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Nhưng bây giờ, hắn không còn kiên nhẫn nữa.

Lục Văn khẽ mấp máy môi, trên mặt hiện lên vẻ lạnh lẽo u ám: "Vậy hung thủ bị bắt, con không cần báo cho phụ thân biết, trực tiếp giao cho quan phủ là được rồi sao?"

"Cái gì?!" Lục Quốc Công sững sờ, dường như nghĩ mình nghe nhầm, "Con nói hung thủ gì?"

Trong ánh mắt lạnh lùng của Lục Văn, dường như có dục vọng cuồn cuộn, mà dục vọng đó sẽ dễ dàng nuốt chửng người ta, nhưng lại âm thầm lặng lẽ, khiến người ta khó nhận ra: "Phụ thân, cơ hội lật ngược tình thế cho Lục gia này, người nói xem, người sẽ dùng cái gì để trao đổi với con đây?"

Lục Quốc Công không tin, hung thủ mà bao nhiêu người truy lùng bấy lâu nay, vẫn không có manh mối, sao có thể trong vài ngày ngắn ngủi đã bị Lục Văn bắt được? Nhưng nhìn Lục Văn, ông ta lại không khỏi nhớ đến những gì Từ thị đã từng nói với ông ta, sau khi chưởng quầy của cửa hàng vải Hoa Ninh chết, Lục Văn đã lần theo manh mối, từng bước suy luận ra những sự việc sau đó đã được chứng minh là đúng.

Chẳng lẽ, Lục Văn đã sớm điều tra ra manh mối, nhưng lại luôn che giấu, trơ mắt nhìn Lục Hằng bị giết, biết rõ nhà tổ sẽ bị tấn công, nhưng lại không làm gì cả.

Mà những gì Lục Văn đã nói khi đó, trước là Đường Đông, sau là Lục Hằng, tiếp theo sẽ là...

Lục Quốc Công đột nhiên rùng mình, toàn thân lạnh toát, không biết là do ánh mắt vô cảm không chút hơi ấm của Lục Văn khiến ông ta sởn gai ốc, hay là vì điều gì khác, ông ta mấp máy môi, gần như nghiến răng nghiến lợi nói: "Con muốn cái gì..."

Khóe môi Lục Văn hơi nhếch lên, thân hình khẽ động: "Con muốn phụ thân lập con làm Thế tử."

"Con đang nói bậy bạ gì vậy!" Lục Quốc Công lập tức gầm lên.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Lục Hằng vừa mới mất, mà Lục Văn lại vì mẫu thân chưa từng được cưới hỏi đàng hoàng, ngay cả gia phả cũng chưa được vào, làm sao có thể lập hắn làm Thế tử.

Nhưng Lục Văn không phải đến để hỏi ý kiến của Lục Quốc Công, vẻ mặt mất bình tĩnh của Lục Quốc Công khiến lòng hắn dâng lên một chút xúc động, nụ cười trên môi vẫn chưa chạm đến đáy mắt, nhưng vẫn mỉm cười, đạt được mục đích của mình rồi, cũng không cần phải nói thêm gì nữa: "Vậy phụ thân, hãy suy nghĩ cho kỹ, con không có nhiều kiên nhẫn, đừng suy nghĩ quá lâu."

Nói xong, Lục Văn xoay người rời đi, còn Lục Quốc Công phía sau trông như thế nào, hắn không còn tâm trí để ý nữa.

Hành lang vắng lặng, Lục Văn bước vài bước đến trước cửa phòng Thẩm Nam Chi, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh ngày hôm đó nàng bị hắn nắm tay, ánh mắt sáng long lanh nhìn hắn.

Lại thêm nhiều ngày không gặp, sự xa cách lâu ngày khiến dục vọng bị kìm nén trong lòng hắn càng lúc càng mãnh liệt, nhưng rất nhanh hắn sẽ không cần phải kìm nén nữa, hắn sẽ giữ nàng bên cạnh mãi mãi, sẽ chiếm hữu nàng hoàn toàn, sẽ để trong mắt nàng thật sự phản chiếu hình bóng của hắn, chỉ có một mình hắn.

Suy nghĩ đã thôi thúc hắn đưa tay đẩy cửa.

Cửa phòng được mở ra, bên trong vắng lặng, gần như ngay lập tức, sắc mặt Lục Văn cứng đờ lại.

Hắn biến sắc, nhanh chóng bước vào phòng, chỉ thấy trên giường, chăn gối lộn xộn, nhưng trên giường lại không có một bóng người.

Ánh mắt Lục Văn lướt qua tủ quần áo trống trơn sau khi hành lý đã được mang đi, dần trở nên âm u vặn vẹo, cuối cùng dục vọng chiếm hữu đến mức điên cuồng trong mắt hắn tuôn trào ra.

Xem ra, người tẩu tẩu nhút nhát yếu đuối của hắn, không cam tâm làm chim hoàng yến trong lồng hắn nuôi rồi.

Sau khi mua một con ngựa ở trạm dịch, số bạc mang theo người Thẩm Nam Chi đã không còn nhiều, may mà nàng còn một ít trang sức có thể đem cầm cố đổi tiền, nhưng cũng phải đến thành trì mới có thể tìm được tiệm cầm đồ.

Cưỡi ngựa đi về phía trước, vì cả đêm không ngủ, gần đến giữa trưa nàng đã mệt mỏi rã rời.

Nếu cứ tiếp tục chạy như vậy, không bao lâu nữa nàng sẽ kiệt sức ngã quỵ, nàng cần phải tìm một nơi để nghỉ ngơi.

Nhưng đây là kế hoạch chưa được chuẩn bị kỹ lưỡng, nàng thậm chí không biết lúc này mình rời khỏi đoàn người có bị phát hiện hay không, vẫn phải đi xa hơn một chút mới có thể yên tâm.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /141 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tổng Võng Vu: Từ Azeroth Ăn Đến Sơn Hải Kinh (Tống Võng Đích Vu: Tòng Ngả Trạch Lạp Tư Cật Đáo Sơn Hải Kinh)

Copyright © 2022 - MTruyện.net