Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Kiều Khả Nam rất ít khi đến làm khách nhà người khác.
Đi tay không thì có vẻ bất lịch sự, nhưng suy nghĩ mãi lại không biết nên mang theo gì, bao cao su đồ chắc Lục Hành Chi cũng chẳng thiếu, hắn liền tự gói mình thành món “vịt hầm”, bây giờ sắp vào đông, vừa lúc tẩm bổ.
Một tối ngày cuối tuần, Kiều Khả Nam ở lại tăng ca. Ngày hôm nay Lục Hành Chi bỗng dưng tốt lạ, giúp hắn giải quyết rất nhiều công việc, có vẻ đang âm mưu dương mưu gì đó, là gì chắc ai cũng hiểu, đương nhiên hắn vui vẻ nhận lời.
“Nhà” Lục Hành Chi rất lớn, hơn 100 mét vuông, bên trong sơn hai màu trắng đen đơn giản, điểm xuyết một vài đường cắt màu lam, giúp căn phòng tôn lên vẻ tinh tế, đập vào mắt Kiều Khả Nam đầu tiên là chiếc TV tinh thể lỏng được gắn ngoài phòng khách, chắc chắn phải hơn 60 inches, sau đó sự chú ý của hắn liền chuyển về chiếc ghế salon bự nằm ngang giữa phòng, to đến mức ba người đàn ông có thể nằm thoải mái.
Lục Hành Chi: “Nhìn gì vậy?”
Kiều Khả Nam: “….Không có gì.” Thực ra là tui đang nghĩ, nếu anh bắt tui “dọn dẹp” cái thứ kia, tui sẽ mệt chết.
Lục Hành Chi: “Chỗ kia là nhà bếp, bên cạnh là phòng ngủ.” Anh giới thiệu khái quát cho Kiều Khả Nam. Căn nhà tất nhiên không chỉ có chừng ấy phòng, nhưng anh không nói, là để hắn hiểu đó là những nơi không nên tò mò, mà chính Kiều Khả Nam cũng không muốn nhiều lời.
Cửa phòng ngủ Lục Hành Chi mở ra: chiếc giường King size, TV 37 inches gắn trên tường, vi diệu nhất là chiếc ghế bọc da pha trộn giữa màu trắng và màu cà phê, Kiều Khả Nam chạy đến sờ sờ, lông thật mèn ơi!
Bề ngoài chiếc ghế được bọc bởi một lớp lông thú, có mùi tanh nồng đặc trưng của da thật. Lục Hành Chi: “Đó là lông ngựa.”
“Ù uây ~~” Kiều Khả Nam hưng phấn ngồi thử, ấn ấn mông, rất mềm mại: “Làm sếp sướng ghê, còn có thể fu (feel like) cảm giác cưỡi ngựa đánh trận nữa.”
Lục Hành Chi sâu xa nhìn hắn một cái, lúc sau mới trả lời: “Thích thì thử.”
Kiều Khả Nam nghe không rõ lắm, hắn chỉ cảm thấy ánh mắt của Lục Hành Chi bây giờ…. khiến chỗ nào đó trên người mình nhoi nhói một chút.
Hắn đỏ mặt, lúng túng nới lỏng caravat, rồi lại tự sỉ vả hành động của bản thân, mày ngượng ngùng gì chứ, cũng đâu phải chưa từng thử qua!
Lục Hành Chi cười rất vui vẻ, anh theo lệ cũ ung dung cởi âu phục, treo ngay ngắn trên móc, rút bỏ cà-vạt, tháo cúc áo đầu tiên, lại chuyển qua xử lý móc cài trên cổ tay áo.
Kiều Khả Nam nuốt nước miếng. Không thể phủ nhận, dáng vẻ cởi áo tháo thắt lưng của người đàn ông này … thiệt là gợi cảm.
Lục Hành Chi: “Đi tắm?”
“Hử?”
“Cậu cần rửa sạch mà.”
“….” Tui tự biết mình cần “rửa sạch” chỗ nào rồi, anh khỏi nhắc.
Mặt hắn đỏ bừng, cởi áo khoác chạy vào phòng tắm, kết quả chưa kịp chạy đã bị Lục Hành Chi kéo lại. Hai người trao đổi một nụ hôn sâu, tay hắn đồng thời bị anh nhét vào thứ gì đó, Lục Hành Chi bóp mông hắn một cái: “Trước sau tẩy rửa thật sạch sẽ, tôi sẽ có thưởng.”
Kiều Khả Nam: “….”
Trong phòng tắm.
Ngày nay phòng tắm thường được chia làm hai khu khô ướt tách rời, nhưng nhà Lục Hành Chi không giống, bồn rửa mặt được ngăn cách đơn giản. Bồn tắm mát xa cực lớn, đủ để ba người vùng vẫy, hắn cảm thấy từ khi mình bước chân vào căn nhà này, chuỗi số 0 dài dằng dặc trong đầu lại tăng thêm không ít.
Lắc lắc đầu, quên đi, không nghĩ nữa. Việc trước mắt hắn cần làm, phải là “cái này” kìa.
Cây súc ruột hiệu “Tui yêu X”.
Nếu lần sau Lục Hành Chi úm ba la ~ hiện ra cái- gì- kì-quái, có lẽ hắn cũng chả thấy bất ngờ.
Kiều Khả Nam mở quạt thông gió, vừa cởi đồ vừa rủa thầm. Chết tiệt! Cửa phòng tắm nhà Lục Hành Chi là loại không thể khóa trong! Hắn không ngại việc súc ruột, nhưng hắn không muốn lúc đang “xử lý” thình lình bị người khác nhìn thấy đâu.
Kiều Khả Nam ở lì trong phòng tắm ba mươi phút, cuối cùng cũng đem trong ngoài bản thân thanh tẩy hoàn toàn.
Hắn tắt vòi nước, cầm khăn bông lau tóc, chưa xát được mấy cái thì cánh cửa bỗng bị mở toang, hại hắn hết hồn: “Anh làm gì đó?!”
Lục Hành Chi: “Xong chưa?”
Kiều Khả Nam: “…” Có phải nãy giờ ngài ở ngoài nghe lén tiếng tui đóng nước phải không?
Lục Hành Chi bước vào, đóng kĩ cửa, anh đã cởi bỏ toàn bộ quần áo. Đây là lần thứ năm bọn họ lăn giường, cũng là lần thứ hai Kiều Khả Nam được chiêm ngưỡng anh lõa thể. Thân hình anh vẫn cường tráng như thế, bo đì săn chắc khỏe mạnh hừng hực sinh khí dán trên người hắn, hơi thở nam tính nồng nặc phát ra mạnh mẽ, tuy cùng là đàn ông, nhưng hắn vẫn không nhịn được run rẩy.
Con quái vật nhà anh còn chưa tỉnh giấc, im lìm nằm trong bụi cỏ rậm rạp, bao quy đầu và hai quả trứng phía dưới căng mẩy chắc nịch, phô bày toàn bộ “đại hung khí”. Mỗi lần anh bước đi, cây thịt cũng lắc lư theo, Kiều Khả Nam nhìn nóng cả mắt, thằng con từ từ có dấu hiệu ngẩng đầu.
Lục Hành Chi xăm xăm bước một mạch, đầu ngón tay nâng quai hàm ẩm ướt của hắn, nói: “Đợi tôi thưởng cho cậu xong, cậu cũng làm lại cho tôi được không?”
Ngón cái thô ráp của anh ma sát vòng quanh khóe miệng hắn, cái “phần thưởng” anh nói là gì, không cần hỏi cũng biết. Kiều Khả Nam rũ mắt, liếc xuống phía dưới: “Tắm sạch sẽ là được.”
Lục Hành Chi cười vui vẻ: “Được.”
Đến lượt Lục Hành Chi “thanh lý”. Cả hai người đều đã cứng rắn, súng bên súng đầu sát bên đầu, khi nãy Kiều Khả Nam vào tắm, đã chú ý đến hai món đồ kỳ lạ gắn trên vách tường, thứ cao ngang đầu hắn là một cái tay cầm, còn thứ ngang đầu gối thì giống miếng nhựa để xà bông, nhưng khoảng cách với vòi hoa sen lại khá xa…
Thật không hiểu nổi.
Kiều Khả Nam tò mò: “Mấy cái này là gì vậy?”
Lục Hành Chi mâu quang loe lóe: “Đợi lát cậu sẽ biết.”
Kiều Khả Nam: “?”
Còn chưa hiểu ra sao, Kiều Khả Nam đã bị người kia dùng tư thế ôm trẻ con nhấc bổng lên, hắn thất thanh kêu to: “Này, anh làm gì thế ── “
Lưng hắn dán trên mặt tường, lớp men sứ lạnh lẽo khiến toàn thân hắn run rẩy.
Lục Hành Chi: “Nắm lấy tay cầm phía trên.”
Kiều Khả Nam: “….” Hình như hắn đã hiểu. “Anh rốt cuộc cuồng làm tình trong phòng tắm đến mức nào mà đi trang bị mấy cái thứ này hả!!!!!!!!!!!”
Lục Hành Chi: “Hừ.”
Kiều Khả Nam hoàn toàn cạn lời, trong lòng không ngừng sỉ vả, anh đúng là cái đồ cuồng tình dục! Nhưng bên ngoài vẫn ngoan ngoãn nắm lấy thanh vịn.
Điều này làm Lục Hành Chi tiết kiệm rất nhiều sức lực, anh buông hắn ra, đôi môi hai người lại quấn lấy nhau, Lục Hành Chi hôn thẳng một đường từ khóe miệng kéo xuống ngực, ngựa quen đường cũ vân vê đầu nhũ mẫn cảm, đầu ngón tay gẩy gẩy một hồi: “Nhìn này, hình như nó lớn hơn trước thì phải?”
Kiều Khả Nam: “…” Đầu ti của tui bị anh điều giáo càng ngày càng mẫn cảm đó, mỗi lần ma sát với vải áo là lại sưng cứng lên, tui còn đang phân vân không biết có nên mua miếng dán ngực dùng không đây.
Lục Hành Chi không chỉ cày cấy ở phần trên, ngày hôm nay anh quyết định sẽ chơi trò mới.
Anh ngồi xổm xuống, gương mặt anh tuấn đối diện với tính cụ người thanh niên, chỗ đó lúc này đang rỉ ra chất lỏng thơm ngọt sau khi tắm rửa. Anh đưa tay xoa rối bộ lông ẩm ướt của Kiều Khả Nam, ước chừng hai quả cầu của cậu, rồi lại xoa nắn phiến mông căng tròn.
Đáp lại phương thức chơi đùa ác ý của Lục Hành Chi, Kiều Khả Nam chỉ đánh giá bằng nửa con mắt, đến phản ứng cũng lười.
Cứ xem anh ta như con lulu đang trêu chọc mình đi.
Lục Hành Chi minh bạch ý tứ chống đối trong bụng người kia. Anh môi mỏng cong lên, thầm nghĩ: Hừ hừ, lát nữa sẽ bắt cậu phải cậu kêu cha gọi mẹ cầu xin anh đây.
Một tay anh vòng qua phía sau Kiều Khả Nam, đỡ lấy hông của hắn, tay còn lại vòng qua đầu gối, khiến hắn phải nhấc chân.
Kiều Khả Nam: “?”
Hắn thực sự bị dọa, theo bản năng nắm chặt tay cầm, không ngờ lại giúp động tác của Lục Hành Chi càng thêm thuận lợi.
Cuối cùng hai bắp chân Kiều Khả Nam đều đặt trên vai anh, phô bày toàn bộ hạ thân trước mắt người kia.
Hiện tại, sức nặng của hắn đều phải dựa vào tay vịn và bả vai Lục Hành Chi cùng nhau chống đỡ.
” Anh….”
“Tôi nói rồi, tôi sẽ thưởng cho cậu.” Dứt lời, đôi môi xinh đẹp của Lục Hành Chi liền ngậm một bên trứng của hắn, đầu lưỡi lên xuống gạt gạt, một bên mút vào, một bên cố ý giật nhẹ bộ lông.
Lý trí Kiều Khả Nam quả thực sắp bị thiêu đốt: “Trời ạ….”
Đây là lần thứ hai hắn được Lục Hành Chi đích thân khẩu giao, lần trước dù ít dù nhiều vẫn có cảm giác có mua có bán, nhưng lúc này hoàn toàn là do ý muốn của Lục Hành Chi. Anh chơi đùa hai viên cầu của Kiều Khả Nam, rồi lại liếm mút thân gậy, cắn nhẹ đường gân nổi trên đó, một tay nắm phần gốc, chậm rãi tuốt phần bì da trên thân gậy, từ trước vòng ra sau.
Phần da non nớt bị ma sát, Kiều Khả Nam nức nở một tiếng, quy đầu đỏ tươi không có chỗ nào che dấu, tất cả phơi bày trong không khí, Lục Hành Chi ngậm nó vào miệng, đầu lưỡi chọc ra chọc vào lỗ niệu đạo, liếm phần đầu nấm, giống như đang mút một cây kem.
Vòng eo Kiều Khả Nam tê dại, dương v*t mau chóng biến đổi.
“Ưm…..A…” Hai chân hắn khó chịu kẹp chặt sau ót Lục Hành Chi, kẹp lấy đầu người kia, theo bản năng ưỡn lưng, đem cây thịt trong miệng anh đâm càng sâu.
Tiếng cười của Lục Hành Chi bị chặn trong cổ họng, nhưng anh không hề khước từ, chỉ từ từ điều chỉnh lại tư thế, thả lỏng cơ họng, hết mình phục vụ Kiều Khả Nam.