Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Xin lỗi mấy đọc giả vì đã giữ chap quá lâu, với lý do bị thu điện thoại và kiểm tra một tiết, au đã không giữ lấy lịch ra chap
Lịch là: thứ 2 và thứ 3 hàng tuần sẽ có một chap nha
Cảm ơn đã theo dõi đến bây giờ. Xin chân thành cảm ơn
_____________________________________________________
Lờ mờ sáng, tiếng chấm chuông cửa vang lên vang dội khiến hai cô gái bừng tỉnh, Phương Tịch rất rất khó chịu khi có người dám quấy rầy giấc của bản thân, tối qua cô với Y Y cũng cãi nhau vô cùng nhiệt tình, mới ngủ được mấy tiếng lại phải mở mắt
Mẫn Y vừa mới mở cửa ra, đập vào mắt cô là một người đàn ông già nua và một cô gái trẻ gầy gò. Cô gái ấy xinh đẹp, nhưng lại mất vẻ trong trắng, thay vào đó toàn là vết ầm tím, vết xước hay đại loại là một vệt thương. Nụ cười của Mẫn Y nở ra ngay lúc đó, tốt thật, tự giác mặt đến luôn cơ.
Biết Mẫn Y ra mở cửa nên Phương Tịch cũng trốn luôn trong chăn không ra ngoài, đeo tai nghe vào rồi úp người ngủ tiếp. Lại không biết một trận chiến to lớn sắp bắt đầu
Mẫn Y đứng ngoài cửa, chặn không cho 2 người vào: " Cho hỏi, hai người tới đây có chuyện gì quan trọng chăng... Gia đình nhà họ Phương? "
Hàn Mộc Và Lộc Đoàn nghe thấy thế ngại ngùng quay đầu giấu mặt, ông ta mở miệng đầy miễn cưỡng: " Qúy cô, tôi muốn gặp con của tôi. Phương Tịch "
Mẫn Y nhếch môi: " thật ngại quá, chúng tôi không có thói quen cho người lạ bước chân bẩn vào nhà tôi. Nhất là người đang đứng bên cạnh ông đấy, ông già "
Thẹn quá, Hàn Mộc tức giận: " Này, cái cô kia. Phép lịch sự tối thiểu mà cô cũng không có, không biết cách mời người ta vào nhà sao. Đứng đó còn chặn cửa "
" Tiểu thư, thật ngại quá. Nếu cô muốn nói thẳng thì, ok... tôi sẽ cho cô vào nhà, nhưng trước khi ra khỏi đây, làm ơn lau nhà cho tôi cái "
Hai người bước vào nhà, ngồi ngay ghế salon nhà cô, Mẫn Y cũng nhẹ nàng cười rồi ngồi đối diện họ
Lộc Đoàn nói: " Tôi nghe nói con tôi đang ở đây, làm ơn, hãy cho tôi găp con tôi "
Mẫn Y nói thẳng luôn về vấn đề chính của cô: " Ông còn đủ tư cách à, ô... hay là ông muốn ăn bám ở đây nữa, tập đoàn của ông phá sản rồi. Trịnh Phát Hưng cũng bị rút hết cổ phần ở Ý và Canada. Tôi không ngờ sẽ có ngày tôi lại hê hả đến vậy "
Tức, Hàn Mộc định mở miệng cãi lại thì Lộc Đoàn nắm chặt tay con, lắc đầu tỏ ý đừng nên bất kính, nói: " Tiểu thư, chuyện gia đình chúng tôi phá sản là có lý do, không liên quan gì đến cô đây. Cho tôi gặp con tôi được không "
Mẫn Y gằn giọng: " Không "
" Tại sao chứ "
"Ông nghĩ rằng tôi giải thích theo nguyên lý trẻ con nhỉ? Vậy thì.....Ông đã đối xử tốt với bạn tôi chưa nhỉ, lúc nó hoạn nạn ông đã giúp đỡ nó chưa nhỉ. Giờ thất nghiệp cũng phải nhờ đến sự giúp đỡ của cô ấy nhỉ. Nực cười quá nhỉ? "
Mẫn Y tiếp lời: " Còn quý cô Phương Hàn Mộc đây, cô biết gì không, cô đã đắc tội với bạn tôi. Nói cho ông biết nhá, Phương Tịch lúc trước đã bị cô con gái đáng kính này đem ra sỉ nhục. Cô ta giở trò thủ đoạn chuốc thuốc, bắt ép phải có con với Trịnh Phát Hưng, nghiệp chướng chưa. Thế nào, điều kì diệu của cô làm bây giờ chắc cũng phải đem ra tòa xử lý vì tội ép buộc tình dục nhỉ, khoảng chừng ở đấy 8 đến 9 năm thôi. Không lâu mấy "
Phương Hàn Mộc tái xanh mét mặt, không dám ngẩng đầu lên nhìn ai, trong lòng đầy nỗi âu lo, bám chặt cái áo của mình
Lộc Đoàn nghe thấy thế cũng hoàn hồn, lập tức tỏ ra tức giận quay ra mắng mỏ con của mình:
" Con nhỏ này, điều này là sự thật sao.Con có biết như vậy rất ảnh hưởng đến toàn gia tộc chúng ta không hả đứa con hư đốn này. Chị con bây giờ là trụ cột chính của hai cha con ta, thế mà mày lạilàm cái chuyện xằng bậy này à "
Mẫn Y nhíu mày suy nghĩ, cô cứ tưởng rằng ông ta sẽ mắng mỏ cô ta vì PhươngTịch, nhưng rõ rồi, căn bản ông ta chỉ biết suy nghĩ đến bản thân, chỉ muốn đến đây với mục đích ăn bám. Cha con gì chứ, rõ ràng là hai người hoàn toàn xa lạ cơ mà
Cùng lúc đó, Phương Tịch đang nghe nhạc cũng nghe thấy tiếng ồn ào bên dưới,liền bước xuống giường, tháo tai nghe ra rồi đi xuống lầu, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi cửa, một cảnh tượng khá bất ngờ xuất hiện trước mặt cô. Vẫn nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, Mẫn Y thấy cô dậy cũng làm ngơ
" Mẫn Y, dưới nhà có chuyện thú vị mà không rủ, mày khá kì cục đấy "
Thấy thế, Y Y cũng trả lời: " Thế à, xin lỗi nha. Có người gặp mày nè. Tao xuống nấu đồ ăn trước "
Gật đầu, Phương Tịch ngồi vào chỗ của Y Y, vắt chéo chân, gương mặt vô cùng nghiêm túc: " Mấy người không gọi được là tới đây à. Ý nghĩ hơi tồi đấy "
Phương Hàn Mộc đanh đá: " Này, chị là con của cha tôi, thấy gia đình khó khăn, chị phaiir giúp đỡ chứ. Bộ chị không có tình người à "
Phương Lộc Đoàn tát vào mặt Hàn Mộc một lần nữa, nói: " Không được bất kính, câm miệng lại và ngồi yên đi "
Sau đó quay mặt lại chỗ Phương Tịch, dịu dàng tiếp lời: " Phương Tịch à, mấy ngày nay con sống thế nào, tốt không? Cha có gọi cho con mà sao con không trả lời. Có gửi con 2000 tệ trong tài khoản con lại hoàn tiền về. "
Phương Tịch lơ ngơ, tỏ vẻ không quan tâm: " Vấn đề chính? "
Thấy bản than bị bơ, ông không nói nhiều, đi thẳng vấn đề: " Vậy à, thế con có thể thuê căn phòng trọ nào đó cho cha và gia đình ở một thời gian được không, cha mất hết tiền rồi. Không còn đồng nào để làm ăn hết con à, 2000 tệ con hoàn về cũng bị lừa rồi "
" Vấn đề là 1 tháng tiền đó tôi phải trả. Ý định của ông là vậy chứ gì. Thế thì xin mời về cho, tôi đã từng nói với ông rồi, ông không đủ tư cách để tôi cứu vớt "
Phương Lộc Đoàn vẫn cố chấp: " Con à, dù sao cha mẹ vẫn có công sinh thành ra con lớn thế này. Có thể cho cha một cơ hội sửa chữa lại lỗi lầm được không con "
" Không "
Không chịu nổi nữa, Hàn Mộc tức đến ói máu. Lập tức chỉ thẳng mặt: " Cô nghĩ cô ngon ăn hơn chúng tôi à, dù sao cũng chỉ là một con đĩ, tỏ ra bản thân có giá lắm vậy "
" Bản than cô không phải vẫn đang cúi đầu cầu xin tôi sao. Được thôi, vậy thì tôi có một điều kiện, một điều kiện duy nhất có thể cứu lấy ông. Nhưng chưa chắc ông đã làm được "
" Cha làm được hết, được hết. Nói đi con "
" Chỉ cần đưa tôi 300 vạn, cộng thêm một cái xác của con gái ông mang tên Phương Hàn Mộc, tự tay ông giết chết ở đây, tôi sẽ mang về cho ông cái gia tài bẩn thỉu mà ông mơ ước có lại được, tặng kèm một chiếc vòng cổ của Qúy Phi thời Trần. Thế nào, ông có thể lấy lại gia tài của bản thân, và nhắc lại lần nữa, mọi việc sẽ xảy ra, ngay tại đây, ngay bây giờ "