Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đậu xanh rau má ai cần mua mái nhà đâu? Ông treo cổ mày lên bây giờ! Quảng cáo gì đâu mà chỗ nào cũng quảng cáo.
Vì vậy ông quát lên trong nhóm, ‘Chủ nhóm, thấy có quảng cáo bán ve chai với thuốc kích thì cho ra đảo ngay đi nhé. Bố chịu không nổi à nha.’
Tập đoàn mái nhà lập tức nói, ‘Tôi là dịch vụ trang hoàng nhà cửa, người địa phương, ai muốn sửa nhà thì cứ tìm tôi, số điện thoại di động XXXXXXXX.’
Ông đáp trả, ‘Nhà bố vừa mới động thổ xong, trang hoàng nhà cửa cái búa ấy.’
Tập đoàn mái nhà ‘à’ xong một tiếng rồi nói, ‘Tôi đi qua nhóm chủ hộ xem thử ấy mà.’
Ông đáp, ‘Phắn đê.’
Thoát khỏi nhóm chủ hộ, ông vào nhóm chat chung. Con nít xấu lập tức nhảy ra chat riêng với ông, ‘Sếp ơi, tình yêu tiến triển như thế nào rồi?’
Ông trả lời, ‘Thì cũng tèn tèn thế thôi.’
Con nít xấu nói, ‘Quăng cho thím một mới đam mỹ như vậy là để thím học hỏi và tổng kết kinh nghiệm kinh từ mọi người đó. Sếp, nói xem sếp đã học được những gì rồi?’
Ông đáp, ‘Làm. Tình’.
Con nít xấu gửi một hình ảnh biểu thị ẻm bị sét đánh rồi hỏi, ‘Thím chỉ học được mỗi ‘làm tình’ thôi à?
Ông nói, ‘Ờ, cảm giác khác với ôm gái lắm. Thích lắm.’
Con nít xấu hỏi tiếp, ‘Vậy sao thím có thể cưa được người ta hả?’.
Ông nói, ‘Thuận theo tự nhiên là được rồi. Cái gì đến sẽ đến, đời đâu giống như trong truyện đâu.’
Con nít xấu hỏi, ‘Thím đi gay bar Tuyết Nam Cực chưa?’
‘Rồi.’
Con nít xấu hưng phấn, ‘Sao? Sao? Nói một chút kinh nghiệm đi.’
‘Một nơi quỷ quái, chướng khí mù mịt, chim cánh cụt bên trong còn nhiều hơn ngỗng bên ngoài nữa.’
Con nít xấu gõ một loạt đấu ba chấm rồi lau mồ hôi hột, sau đó nói tiếp, ‘Thím mở blog viết chuyện về thím với anh kia đi, có gì tôi kêu gọi mọi người qua cổ vũ cho.’
‘Bố không có tầm thường đến nỗi phải dùng scandal để nổi tiếng đâu.’
Con nít xấu không trả lời, chắc là bị ông mắng nên em ấy mất hứng chứ gì. Cao hứng với chả mất hứng, ông không có thời gian dỗ dành mấy cô hủ nữ thích đào bới chuyện người khác.
Hôm nay nhóm chat rất yên tĩnh, chủ nhóm online nhưng không nói chuyện. Ông bảo, ‘Hôm nay tớ bảo tớ đi lấy hợp đồng mua bán nhà, mấy đứa chủ hộ biến sắc luôn.’
Có người nói, ‘Khoe khoang cái gì? Sao không mua nhà trực tiếp luôn?’
Kẻ khác lại nói, ‘Coi chừng hạ giá là ăn cám nha con.’
Ông đáp, ‘Tụi bây bị gì thế hả? Hạ giá tụi bây cũng mua không nổi đâu, mua nổi thì đã mua từ lâu rồi chứ ở đây ghen ăn tức ở làm gì.’
Chủ nhóm lúc này bèn gửi một đường dẫn. Ông mở ra xem. Đờ mờ, chất lượng nhà lầu tỉnh XX thành phố XX siêu củ chuối, dùng chiếc đũa cũng nạo được xi măng trên tường nữa.
Ông nói, ‘Đây mà là nhà ở à? Đây là giấy chứ nhà ở cái gì?’
Chủ nhóm nói, ‘Lúc trộn bê tông công nhân quên cho xi-măng vào.’
Ông nói, ‘Vãi lọ ~ thế chúng nó có quên ăn cơm không?’
Chủ nhóm nói, ‘Đằng ấy lo cầu nguyện nhà mình có trộn xi-măng đi.’
‘Không có sao hết. Dù nhà cửa có vấn đề hay bên thầu có vấn đề, tớ vẫn có chỗ để đòi nợ mà.’
Chủ nhóm hỏi, ‘Đằng ấy đòi nợ ai?’
Ông đáp, ‘Phật viết, có chết cũng không nói.’
Ông nào biết rằng chủ nhóm đang ngồi sờ mũi trong văn phòng công ty bất động sản, suy nghĩ ý nghĩa câu nói của ông trong nhóm chat. Lam Thiếu Bằng ngồi sau máy tính thầm kêu không ổn, và rồi lắc đầu cười nói, ” Tôn Anh Hùng chết tiệt, đừng nói nếu xảy ra chuyện thật thì anh sẽ tìm tôi đòi nợ nhé.”
Thời gian: Sáng…
Địa điểm: Quán cơm món cay Tứ Xuyên của Lão Ngũ…
Lão Ngũ được tin bèn chạy tới công ty bất động sản lấy hợp đồng, cười tươi như một đoá hoa cúc mà ném hợp đồn đến trước mặt ông, “Hùng ca, em lấy hợp đồng của anh từ chỗ Quản lí Lam rồi. Anh xem qua một chút đi.”
Ông nhàn nhã ngồi ăn vạ ở quán cơm xem hợp đồng, xem lại nhìn, nhìn lại xem … Chữ đen trên nền giấy xanh da trời nhạt, còn có chữ kí và dấu ấn tay của ông nữa. Ôi, tâm huyết suốt đời của ông đó nha.
“Lão Ngũ, chừng nào mình mới đòi được tiền nợ đây? Thằng cờ-hó kia còn chưa trả nợ tiền công trình nữa hả?” Ông bực mình quá. Lần trước thầu là thầu cái công trình của thằng cờ-hó đó đó, nó nợ ông với Lão Ngũ mỗi người ba trăm nghìn, tổng cộng là sáu trăm nghìn. Đậu xanh rau má lãnh đạo công trình phúc lợi kinh tế trẻ trâu, thiệt chịu không nổi mà.
“Em đi đòi một lần rồi mà thằng chó đó nó trốn em.” Lão Ngũ nhắc tới chuyện này cũng giận lên.
“Vãi, muốn bị chém mà.” Ông nhận thầu lâu như vậy mà dám nuốt tiền của ông à? Muốn chết à?
“Chém thì được gì? Phải kiện nó.”
“Chú ngốc quá, nếu cái đó có tác dụng thì nó đã xong đời từ lâu rồi.”
Ông với Lão Ngũ nhắc tới chuyện này đều phát hoả. Bây giờ bọn ông có chung một kẻ thù, quý danh là Trần Cẩm Bình, lãnh đạo công trình kinh tế phúc lợi công cộng.
Cái thằng này thiếu bọn ông sáu trăm nghìn, đòi mấy lần rồi mà không trả. Lần sau ông tự mình với Lão Ngũ cùng đi đòi, nếu nó không trả tiền ông thì liệu mà thu xếp hậu sự đi.
Chủ đề chuyển tới chuyển lui, cuối cùng ông hỏi Lão Ngũ, “Chú biết chỗ nào có bán đồ chơi tình thú không?”
“Đồ chơi tình thú gì cơ?” Lão Ngũ gãi gãi đầu nhìn ông, “Em nghe nói trên taobao có đủ mọi thứ ấy, anh lên đó xem thử xem.”
“Có lý đó. Thằng đệ nhà anh có tài khoản trên taobao, để anh dùng tài khoản của nó vào xem.” Ông mày thông minh quá đi mất. Chút nữa lên taobao tìm vài món sếch-toy gia tăng tình thú mới được. Lam Lam à, em xem anh yêu em ghê chưa này, em yêu anh nhanh lên đi.
Lam Thiếu Bằng trong văn phòng công ty bất động sản bỗng nhiên rùng mình một cái theo bản năng. Tiết trời càng ngày càng ôn hòa mà sao hắn lại cảm thấy lạnh lẽo thế này?
Ông chưa từng lên taobao tìm đồ chơi đồng tính bao giờ, cứ thấp tha thấp thỏm không yên. Thừa dịp Tiểu Mễ đã đi học, ông như đạo tặc bật máy tính lên trang taobao, nhập vào ô tìm kiếm vài chữ con con.
Ông tuân theo lời dạy bảo của thánh nhân, học hỏi một chút trên taobao. Vì vậy vấn đề xuất hiện.
Trên taobao hiện ra đầu tiên là một vật phẩm dành cho gay có tên là Rush. Ông nhìn hình ảnh chiếc bình nhỏ mà ngơ ngác. Việc này rất quan trọng đối với một người mới bắt đầu học như ông. Rush này là cái nồi gì vậy?
Nhìn thì thấy nó giống như một loại nước hoa ấy. Lại nhìn tiếp phần giới thiệu, ông rung động luôn.
Giới thiệu như sau: Rush là một đồ dùng vô cùng thích hợp cho cả trai thẳng và trai cong hiện nay.
Nhưng rất nhiều người để lại kinh nghiệm rằng, sau khi ngửi qua một ít Rush, vị anh em sẽ mềm nhũn ngay! Nguyên nhân là vì sản phẩm không có phân rõ 1 và 0, cho nên mềm nhũn luôn!
Một lọ lớn khác có tên là ‘Du côn’, tên rất xứng với thực tế, rất mạnh mẽ rất mãnh liệt, được sản xuất chuyên dụng cho 1. Nếu sử dụng cái này, JB sẽ có lực bắn xa, xa nữa, xa mãi…
Đậu đen rau muống, còn đây là nước hoa kích tình, là Viagra ở trạng thái khí! Ông choáng luôn. Và douma, nó còn ghi chi tiết nơi sản xuất, còn nói taobao là nơi mua sắm an toàn cho mọi người đồng tính nữa chứ!
Mua hay không mua đây? Ông gặp phải sự chọn lựa khó khăn nhất của cuộc đời. Trông mà thèm các loại loại gậy sex, các loại hương vị dầu bôi trơn, còn có quần lót gợi cảm và đủ loại đạo cụ nữa… Trời ơi thiên đường là đây!!
Ông rất tự tin vào sự bền bỉ và dẻo dai của người anh em phía dưới của mình, nhưng nếu dùng lên thằng vợ ông thì nó chịu được à? Thôi kệ, đặt hàng trước, giữ lại về sau tìm cơ hội dùng.
Ông ngồi trước máy tính mà đầu óc đầy những tư tưởng méo mó dâm uế, tưởng tượng ra đủ các kiểu hình ảnh bất lương….
“Anh thật độc anh thật độc anh thật độc độc độc…” Điện thoại vang lên.
Là điện thoại từ Lam Thiếu Bằng …
“A lô, anh nghe nè Lam Lam.”
“Đừng có buồn nôn đến thế. Nghe anh gọi Lam Lam mà tôi nổi da gà đây này.” Lam Thiếu Bằng bất mãn trả lời qua điện thoại. Trong điện thoại truyền đến tiếng ồn ào, Lam Thiếu Bằng hẳn đang ở một nơi đông người nào đó.
“Chuyện gì vậy?”.
“Công ty của tụi tôi quảng bá ở cao ốc Long Phúc. Buổi tối tôi có hẹn đi ăn với bạn, anh không cần đến đón nhé.” Lam Thiếu Bằng đáp.
“Được, em cơm nước xong xuôi thì gọi điện thoại cho anh, anh đến nhà hàng rước em về.” Ông có thể yên tâm để người khác nhúng chàm người thương của mình sao? Ông không tin sẽ không có kẻ nào dòm ngó mỹ nhân hiếm hoi như Lam Thiếu Bằng. Không thể để cho bất cứ kẻ nào có thời cơ lợi dụng hoặc dòm ngó Lam Thiếu Bằng trước khi hắn yêu ông được!
“Tôi đi taxi về, không cần đón.” Lam Thiếu Bằng từ chối ý tốt của ông.
“Đi taxi tốn tiền lắm. Anh đón em về không tốn tiền. Em sửa sang nhà cửa đã tốn không ít rồi, vả lại em cũng muốn để dành tiền để mua xe riêng mà, đâu thể vay ngân hàng thêm nữa, bây giờ lãi suất ngân hàng cao lắm.” Ông hạ quyết tâm nhất định phải đón cho bằng được Lam Thiếu Bằng về nhà.
“Được rồi, đến lúc đó nói sau.” Lam Thiếu Bằng tắt điện thoại di động.
Ông cũng tắt điện thoại di động. Lam Thiếu Bằng đi quảng bá bên ngoài chắc là vất vả lắm đây, lúc này cần có người quan tâm hắn. Ông cảm thấy ông là người biết quan tâm người khác nhất ấy.
Vì vậy ông xuống lầu chuẩn bị cưỡi xe đi tìm Lam Thiếu Bằng. Vừa xuống lầu, ông đã nhìn thấy chiếc xe Đào ca nhất quyết tặng cho A Triết. A Triết lái xe điện đưa Tiểu Mễ đến trường, không có dùng xe của Đào ca tặng.
Rốt cuộc thì cu cậu suy nghĩ như thế nào đây? Ôi, khó nhất là đoán lòng thiếu nam! Già rồi!
Cao ốc Long Phúc vốn nằm tại khu vực phồn hoa, lượng khách lượng tặc nhiều. “Lượng khách lượng tặc nhiều” nghĩa là bên cạnh khách đến mua sắm, bọn trộm cắp cũng đông vô số kể. Lần trước ông dẫn Tiểu Mễ mua đồ ở gần đấy, không để ý chút xíu là đã bị hai thằng trộm nâng mất ví tiền. Lúc ấy ông nổi giận đánh tả tơi tụi nó luôn! Hai thằng trộm bị ông đánh bèn dâng cho ông một ngàn nhân dân tệ để tạ tội. (chi tiết xin xem lại bài tập làm văn của bé Gạo ở chương 2:v)
Trước cổng cao ốc Long Phúc là một khu đất mênh mông. Khu đất trống này trước kia là bãi đỗ xe, về sau bãi đỗ xe dời ra sân sau của cao ốc, còn khu đất trống trở thành nơi các thương gia tổ chức hoạt động.
Lúc ông đến trước cao ốc, một bục diễn được xây trên quảng trường, ca sĩ không biết mời đến từ đâu đang đứng trên đấy mà hú hét rung giật như con gà bị cắt tiết. Nói thật chứ nó còn chưa hát êm tai được như ông nữa. Trả bục diễn lại đi, về nhà luyện hát thêm đi.
Lam Thiếu Bằng và nhân viên đang chào hàng khách khứa đến thăm quan, khắp nơi đều là sơ đồ nhà đất. Ông nhặt lên một sơ đồ dưới đất, phỏng chừng là có vài người xem sơ đồ cho đã rồi vứt bỏ nè.
Trời nóng kinh khủng, thời tiết hanh khô, Lam Thiếu Bằng ngồi ở phía sau bàn làm việc miệng đắng lưỡi khô nói chuyện với hộ khách, bỗng một ly thức uống nóng ra hiện ra trên bàn hắn. Lam Thiếu Bằng không quay đầu lại, ông đứng phía sau ghé vào tai hắn nói, “Em chẳng biết chăm sóc bản thân gì cả. Trà sữa anh mới mua từ trong cao ốc đấy, uống đi.”
Lam Thiếu Bằng ngừng một chút rồi đưa trà sữa lên uống một hớp lớn. Đúng là hắn khát khô cả rồi. Hắn không quay đầu lại nhưng ông biết rõ hắn đang mỉm cười. Thế là ông giả bộ hoà mình vào bọn khách hàng đang hỏi han mua nhà.
Lam Thiếu Bằng chợt liếc ông một cái, bưng trà sữa chuyện trò vui vẻ cùng hộ khách.
Nói thật, Lam Thiếu Bằng có dung mạo rất tốt, thái độ nói chuyện lại thân thiết, giọng nói lại mê người như thế, cho nên không ít khách hàng có hảo cảm với hắn, có khi quyết định mua nhà ngay. Chắc là đám khách hàng cũng bị hắn lừa đến tối tăm mặt mũi như ông đây, mê muội quyết định mua nhà rồi. Mỹ nam kế nha. Đây tuyệt đối là ngoan chiêu trắng trợn của công ty bất động sản – Mỹ nam kế!
======
Công nhận thánh Khỉ yêu vợ ghê, mỗi tôi thô bỉ với biến thái thôi:)))))