Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thản Nhiên
  3. Chương 41
Trước /74 Sau

Thản Nhiên

Chương 41

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Edit+beta: LQNN203

Cát Bang gửi một số video.

Nội dung của một số video tương tự nhau, họ đang ăn liên hoan với các nhạc công của các ban nhạc khác. Khi Cát Bang đang quay phim, thỉnh thoảng một vài nhạc công nhìn thấy máy ảnh, liền sẽ mỉm cười với máy ảnh hoặc nói "Hi", sau đó là tiếng cười của Cát Bang.

Đường Miểu xem đi xem lại mấy video.

Sau khi xem một lượt, Đường Miểu gõ vài chữ gửi trong nhóm.

【 Đường Miểu: Đang đi ăn à? 】

Đường Miểu hỏi xong, Cát Bang liền gửi tin nhắn trả lời.

【 Cát Bang: Phải, chị mà cùng đến nhà hàng của bạn tụi em là tốt quá rồi. Cá nướng của chị ấy siêu ngon. 】

Dứt lời, Cát Bang đã chụp một bức ảnh cá nướng cho Đường Miểu.

Cá nướng hẳn là đặc sản địa phương ở Phổ Thành, quả thực là không tệ, chỉ cần nhìn vào bức ảnh là đã thấy ăn rất ngon rồi. Sau khi Đường Miểu nhận được bức ảnh, cô phóng to lên xem một chút, sau khi cười rồi đánh giá.

【 Đường Miểu: Trông ngon thật. 】

【 Cát Bang: Nếu có cơ hội đến Phổ Thành, chị có thể đến ăn, đến lúc đó cứ báo tên em, yêu cầu bà chủ giảm giá 50% cho chị. 】

Cát Bang nói xong, tin nhắn của Tề Viễn bên kia cũng truyền tới.

【 Tề Viễn: Bà chủ mà giảm giá 50% còn kiếm được tiền hả? 】

【 Cát Bang: Kiếm cái gì? Không bảo chị ấy miễn phí là tốt lắm rồi. 】

【 Cát Bang: Chị Kiều thích kết bạn nhất, chị ấy nhất định sẽ thích Đường Miểu. Nói không chừng chúng ta không cần phải nói, chị Kiều đã trực tiếp miễn phí cho Đường Miểu rồi. 】

Sau khi Cát Bang nói xong, Lâm Diệp cũng tham gia trò chuyện.

【 Lâm Diệp: Có thể lắm. 】

【 Cát Bang: Nhìn đi kìa! 】

【 Lâm Diệp: Nhưng tốt nhất là báo tên của A Khiếu, tên của Cát Bang không dễ có hiệu quả như vậy đâu. 】

【 Cát Bang:... 】

Tin nhắn trong nhóm lần lượt được gửi đi, Đường Miểu nhìn thấy lịch sử trò chuyện sôi nổi của mấy người trong nhóm thì mỉm cười.

Sau khi Lâm Diệp nói xong như vậy, Cát Bang bắt đầu bày tỏ sự không hài lòng của mình trong nhóm, phàn nàn với Lâm Diệp, sau đó nói với Đường Miểu rằng sức hút của cậu ta không kém hơn Hạ Khiếu là bao. Nói xong, cậu ta cực kỳ chắc chắn gửi cho Đường Miểu một tin nhắn.

【 Cát Bang: Thật đấy! 】

Lâm Diệp, người bị Cát Bang phàn nàn, cũng gửi một tin nhắn trong nhóm.

【 Lâm Diệp: Sao cậu lại ở trong nhóm gõ chữ nói tôi, tôi ở ngay bên cạnh cậu này. 】

【 Cát Bang:... 】

Sau đó, trong nhóm im lặng hẳn đi.

Đường Miểu cầm điện thoại, không chuyển khung chat. Không lâu sau, tin nhắn của Cát Bang lại đến.

【 Cát Bang: Em vừa ở hiện trường oán trách Lâm Diệp. 】

【 Đường Miểu: Ha ha ha! 】

Đường Miểu mỉm cười, Cát Bang lại hỏi về tình hình của cô. Sau khi Cát Bang hỏi, Đường Miểu đã mô tả sơ bộ về hành trình hôm nay của cô ở trong nhóm.

Sau khi đọc miêu tả của Đường Miểu, Cát Bang hiển nhiên cũng rất ngạc nhiên.

【 Cát Bang: Hả? Buổi trưa chị đã về rồi á? 】

【 Đường Miểu: Đúng vậy. 】

【 Cát Bang: Có phải không ở cùng tụi em, cho nên chẳng còn thú vị gì nữa không? 】

Nhìn thấy tin nhắn của Cát Bang, ngón tay Đường Miểu đặt ở màn hình dừng lại một chút. Câu hỏi của Cát Bang không quá chi tiết, nhưng cũng giống như câu hỏi của Dữu Nhã Nhã khi cô nói mình sẽ quay lại.

Nghĩ đến đây, Đường Miểu ngẩng đầu nhìn Dữu Nhã Nhã.

Cô ấy vẫn đang chụp ảnh.

Thấy Dữu Nhã Nhã bận rộn, Đường Miểu cúi đầu tiếp tục nhìn màn hình, cười trả lời tin nhắn.

【 Đường Miểu: Ừm. 】

【 Tề Viễn: Thanh Thành còn có rất nhiều chỗ thú vị. 】

Tề Viễn bọn họ thường đến Thanh Thành, nhưng chủ yếu là biểu diễn. Mấy người không có hứng thú ngắm cảnh, nhưng Tề Viễn thỉnh thoảng sẽ ra ngoài đi dạo, mấy năm nay anh ta hầu như đã đi thăm quan tất cả các danh lam thắng cảnh ở Thanh Thành.

【 Đường Miểu: Tôi đến di tích cổ thành rồi, rất đẹp. 】

【 Tề Viễn: Chỗ đó có người bán trang sức bạc. 】

Thấy tin nhắn của Tề Viễn, Đường Miểu cười cười, lật xem album ảnh của mình, gửi ảnh cô đeo nhẫn và vòng tay mua cho Dữu Nhã Nhã cho cả nhóm.

Xem ảnh cô gửi, Cát Bang, Tề Viễn và Lâm Diệp đều hết lời khen ngợi trang sức bạc, Cát Bang cũng khen bàn tay của cô rất đẹp.

Đường Miểu cười đáp lại bằng biểu tượng cảm xúc "cảm ơn".

【 Cát Bang: Vậy giờ chị đang ở nhà sao? 】

Sau khi Cát Bang hỏi, Đường Miểu bật máy ảnh, chụp ảnh cây đàn piano.

【 Cát Bang:? Trở lại liền đi làm rồi? 】

【 Đường Miểu: Không có. 】

【 Đường Miểu: Buổi chiều tôi trở về vừa vặn làm bữa tối, làm thêm một phần đưa đến cho đồng nghiệp. 】

Sau khi Đường Miểu gửi xong, Cát Bang đã gửi một biểu tượng cảm xúc cười hì hì.

【 Cát Bang: Đồng nghiệp nam à? 】

【 Tề Viễn: Cậu có thể đừng nhiều chuyện như vậy nữa được không? 】

【 Cát Bang: Sao gọi là nhiều chuyện, đây gọi là quan tâm】

【 Tề Viễn: Quan tâm cái khác không được sao? 】

【 Cát Bang: Em muốn quan tâm cái này. 】

【 Tề Viễn:... 】

Sau khi Tề Viễn gửi dấu ba chấm, trong nhóm không có tin nhắn gì, đoán Tề Viễn đang trực tiếp giáo huấn Cát Bang. Cát Bang là người trẻ nhất trong bốn người, năm nay mới hai mươi tuổi. Cậu ta có tính cách thẳng thắn, không nghĩ quá nhiều về những gì mình nói. Nhưng chính kiểu này lại khiến tính cách của cậu ta trở nên đáng yêu hơn.

Bên đó không gửi tin nhắn nữa, Đường Miểu gõ vài chữ rồi gửi đi.

【 Đường Miểu: Là nữ. Fan hâm mộ âm nhạc của các cậu, trước đó tôi nhờ Hạ Khiếu xin chữ ký của các cậu, là cho cô ấy đó. 】

Sau khi Đường Miểu nhắn xong như vậy, Cát Bang đã gửi một gói biểu tượng cảm xúc "Thì ra là vậy".

Sau khi biểu tượng cảm xúc của Cát Bang được gửi đi, cuộc hàn huyên của mấy người họ dường như đã kết thúc. Cát Bang và những người khác đang ăn, không thể bảo họ trò chuyện với cô mọi lúc.

Trong cuộc trò chuyện nhóm vừa rồi, ba người của Vang Bóng Một Thời ít nhiều cũng nói vài câu với cô, nhưng Hạ Khiếu không hề xuất hiện trong nhóm.

Đường Miểu đặt ngón tay vào khung chat, vuốt lịch sử trò chuyện lên, nhanh chóng lên đến đầu trang. Cô bấm vào một vài video ngắn xem lại.

Đoạn video ngắn cũng không có Hạ Khiếu.

Nếu đó là một bữa liên hoan với các ban nhạc khác, bốn người họ chắc hẳn là ở cùng nhau.

Sau khi xem video một lần, Đường Miểu vuốt lại tin nhắn, gõ vài chữ gửi cho nhóm.

【 Đường Miểu: Mọi người cùng đi ra ngoài sao? 】

Đường Miểu vừa nói xong, tin nhắn Cát Bang liền nhanh chóng truyền đến.

【 Cát Bang: Vâng. 】

【 Cát Bang: Sao chị lại hỏi thế? 】

Cát Bang hỏi xong, Đường Miểu đáp.

【 Đường Miểu: Trong video không có Hạ Khiếu. 】

【 Đường Miểu: Buổi sáng Tề Viễn nói cậu ấy đang ngủ, tôi còn tưởng cậu ấy còn mệt, đang ở khách sạn nghỉ ngơi. 】

Sau khi tin nhắn của Đường Miểu được gửi đi, cô vẫn dán mắt vào hộp thoại không rời. Sau khi cô gửi như vậy, một lúc trong nhóm không có tin nhắn mới.

Đường Miểu đợi một lúc, sau đó quét tín hiệu trên điện thoại, kiểm tra xem có tín hiệu hay không. Sau khi thấy được tín hiệu, Đường Miểu lại vuốt khung chat lên, nhưng không có tin nhắn mới nào xuất hiện.

Ngay khi cô đang vô thức cuộn lên để tìm tin nhắn mới, Cát Bang đã gửi một video khác.

Góc của video này rõ ràng là khác với các video trước. Nền của video là trên sân khấu của nhà hàng âm nhạc, trên nền cũng là Hạ Khiếu.

Nhìn thấy Hạ Khiếu, ngón tay Đường Miểu dừng lại, cô bấm vào video.

Sau khi nhấp vào video, nghe thấy giọng nói của Cát Bang.

"Anh ấy vừa được gọi lên sân khấu, không quay được trên bàn ăn, chị nhìn xem."

Trong khi Cát Bang đang nói như vậy, tầm mắt của Đường Miểu đã dừng lại trên màn hình video.

Đây là video Cát Bang vừa quay, bằng camera đi kèm trong nhóm, thời lượng quay không quá dài, chính xác là 15 giây. Đầu video là Hạ Khiếu, cuối cũng là Hạ Khiếu, anh mặc một bộ quần áo đơn giản, ngồi trên sân khấu của nhà hàng ca nhạc, trên tay ôm một cây đàn ghi ta.

Bình thường khi Hạ Khiếu biểu diễn, anh đều chơi keyboard, nhưng Đường Miểu không ngờ anh lại chơi ghi ta.

Nhà hàng âm nhạc chủ yếu để ăn uống, sân khấu biểu diễn không lớn, ánh sáng cũng không quá lộng lẫy, chỉ là đèn màu ấm sáng hơn một chút.

Dưới ánh đèn ấm áp, phía sau có màn hình chiếu, hiển thị lời bài hát. Hạ Khiếu đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu cao bên cạnh bức màn, một chiếc micro giơ cao trước mặt.

Anh vẫn chưa hát, chỉ nhìn chằm chằm vào bản nhạc bên cạnh. Sau khi nhìn lướt qua, anh gật đầu với người đang cầm bản nhạc, tỏ ý nhớ rồi. Người cầm bản nhạc mỉm cười đem bản nhạc cất đi, nhưng cũng không có rời đi, chỉ đứng ở bên cạnh nhìn anh.

Video của Cát Bang được quay hoàn toàn không có công nghệ, nhưng dưới ống kính không có bất kỳ công nghệ nào, sức hút riêng của Hạ Khiếu đã đưa hình ảnh thoát ra khỏi kết cấu của màn ảnh.

Hôm nay anh ăn mặc đơn giản như thường. Áo chữ T màu xám đậm, quần đùi thể thao màu đen, bộ quần áo che đi một phần dáng người cao gầy của anh, những phần không che để lộ làn da mềm mại dưới ánh đèn ấm áp.

Khi quay từ góc độ của Cát Bang, chỉ có thể quay được sườn mặt của Hạ Khiếu. Đường nét khuôn mặt sắc bén mà góc cạnh nhưng dưới ánh đèn ấm áp, nét góc cạnh được trung hòa và trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Mặt bên của anh được ánh sáng mạ vàng, giống như một bức tượng hoàn mỹ trên sân khấu được mọi người theo dõi.

Đường Miểu xem video, hai mắt phản chiếu ánh sáng phản chiếu từ video, trong con ngươi đen nhánh của cô sáng tối thay đổi.

Đoạn video dài 15 giây nhanh chóng kết thúc, cuối video lại một lần nữa cố định trên người Hạ Khiếu.

Đường Miểu nhìn video đã kết thúc, màn hình dừng lại. Sau khi nhìn một lúc, ngón tay cô lại đặt lên nút play.

Dữu Nhã Nhã mất hơn mười phút để chụp bức ảnh này.

Sau hơn mười phút chụp, cuối cùng Dữu Nhã Nhã đã chọn được góc chụp hoàn hảo nhất và bức ảnh hoàn hảo nhất. Sau khi lựa chọn, Dữu Nhã Nhã hài lòng thêm các bộ lọc vào ảnh, còn thêm nhiều nhãn dán dễ thương khác nhau.

Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, Dữu Nhã Nhã đã đăng lên vòng bạn bè.

Trong lúc cô ấy bận rộn với các thao tác này, Đường Miểu ở bên cạnh không đợi cô ấy chụp xong mà cúi đầu nghịch điện thoại. Bên cô thỉnh thoảng sẽ có chút âm thanh phát video, âm thanh phát từ video hình như đối phương đang đi liên hoan, có tiếng của mấy người.

Phải nói Dữu Nhã Nhã đã phần nào quen thuộc với những giọng nói đó.

Sau khi phát những video đó, Đường Miểu dừng lại một lúc. Không lâu sau, bên kia hình như có một đoạn video mới được gửi đến, đồng thời bên trong còn có một giọng nói không ngừng nói chuyện.

Lúc đầu, Dữu Nhã Nhã không quan tâm đến hành động của Đường Miểu, liên tục chụp ảnh bên cạnh cô. Sau khi hoàn thành các bức ảnh, Dữu Nhã Nhã cuối cùng cũng có thời gian để tập trung vào Đường Miểu.

Đến đây, Dữu Nhã Nhã lại nghe thấy giọng nói ở đầu video, cô ấy quay người lại, nhìn Đường Miểu bên cạnh, cười khó hiểu hỏi Đường Miểu.

"Chị muốn xem video này bao nhiêu lần nữa?"

Sau khi Dữu Nhã Nhã nói xong, Đường Miểu đang phát video, ngẩng đầu nhìn cô ấy.

...

Nói vẫn luôn xem video, xác thật bản thân đã xem rất nhiều lần trong vô thức.

Sau khi Dữu Nhã Nhã tùy ý hỏi như vậy, Đường Miểu ngẩng đầu nhìn cô ấy, hỏi: "Chị xem mấy lần rồi hả?"

Nghe Đường Miểu hỏi, Dữu Nhã Nhã cười nói: "Lời mở đầu này em nghe không dưới năm lần rồi."

Dữu Nhã Nhã nói xong, Đường Miểu cất di động đi, cười nói: "Vậy chị không xem nữa."

"A, chị cứ xem đi, em không nói không cho chị xem." Dữu Nhã Nhã nói, vừa rồi cô ấy nói như vậy, chỉ nói một cách tùy tiện, không có ý ngăn cản Đường Miểu xem.

Chỉ là cô ấy thực sự tò mò về kiểu video mà Đường Miểu có thể xem nhiều lần như vậy. Giọng nói ở đầu video khá hay.

"Không xem nữa." Đường Miểu nói.

"Được rồi." Đường Miểu lại nói như vậy, Dữu Nhã Nhã cũng không kiên trì. Sau khi nói chuyện với Đường Miểu, Dữu Nhã Nhã kích động đưa chủ đề đến mình. Cô ấy mở vòng bạn bè của mình, nhấp vào bức ảnh mà cô ấy đã chọn trong hàng ngàn lựa chọn, đưa cho Đường Miểu nhìn, nói một cách hào hứng.

"Thế nào? Đẹp lắm đúng không ạ!"

Giọng điệu của Dữu Nhã Nhã tràn đầy hưng phấn, khi cô ấy mở ảnh chụp trong vòng bạn bè ra, tầm mắt Đường Miểu cũng đã dừng ở màn hình điện thoại di động của cô.

Dữu Nhã Nhã cuối cùng đã chụp ảnh xong. Cô ấy rất cố gắng chụp, hiệu quả xứng đáng với những nỗ lực của cô ấy. Trong ảnh, hai bàn tay của Dữu Nhã Nhã trắng nõn và mềm mại, những ngón tay rất đẹp, trang sức bằng bạc trên đó rất hợp với tay cô ấy, trông khác hẳn với lúc Đường Miểu đeo.

"Đẹp lắm." Đường Miểu nói.

Khi Đường Miểu khen như vậy, Dữu Nhã Nhã có thể nghe được thành ý của cô, sau khi được cô khen, Dữu Nhã Nhã càng vui hơn. Cô ấy cười ôm lấy Đường Miểu, đồng thời giao cho Đường Miểu một nhiệm vụ.

"Mau like cho em đi!"

Dữu Nhã Nhã tuyên bố nhiệm vụ, Đường Miểu cười gật đầu, nói: "Được, làm ngay đây."

"Hì hì." Nghe xong lời đáp ứng của Đường Miểu, Dữu Nhã Nhã lại cười ngốc nghếch.

Sau khi Đường Miểu đồng ý like, cô ấy liền cầm điện thoại lên. Bên này Đường Miểu đang tìm kiếm vòng bạn bè để like cho cô ấy, Dữu Nhã Nhã từ trên ghế đàn piano đứng lên, nói với Đường Miểu.

"Vậy chị like cho em đi nhé, em đi vệ sinh đã."

Vừa tan học, Đường Miểu đã đến phòng học đàn của cô ấy, sau đó cô ấy vội vàng ăn cơm, Dữu Nhã Nhã chỉ đi rửa tay rồi trở lại, bây giờ thật sự muốn đi vệ sinh.

Lúc cô ấy nói xong đã đi tới cửa phòng học piano, Đường Miểu nghe xong giơ tay ra hiệu với cô ấy "OK". Sau khi cô ra dấu "OK", Dữu Nhã Nhã rời khỏi lớp, vui vẻ đi vào nhà vệ sinh.

Đường Miểu cúi đầu tiếp tục tìm trong vòng bạn bè.

Không lâu sau khi Dữu Nhã Nhã đăng lên vòng bạn bè, bạn tốt của Đường Miểu không có nhiều, vì vậy cô đã tìm thấy rất nhanh. Dữu Nhã Nhã đăng bức ảnh cô ấy vừa chụp, kèm theo dòng chữ "Tiểu bảo bối Miểu Miểu mình yêu nhất đã mua quà cho mình, tim tim tim."

Nhìn bài viết mà cô ấy đăng trên vòng bạn bè, Đường Miểu mỉm cười và bấm like cho cô ấy.

Sau khi like xong, Đường Miểu cũng sẽ nhận được thông báo nếu bạn bè chung bình luận cho Dữu Nhã Nhã hoặc thích vòng bạn bè này.

Không lâu sau, một số người bạn chung từ cửa hàng piano, ngoại trừ Khâu Vũ, đã bấm like cho Dữu Nhã Nhã. Ngoài ra Tiểu Khương ở quầy lễ tân cũng bình luận "Mình cũng muốn".

Đường Miểu thấy cô ấy bình luận liền trả lời.

【 Đường Miểu: Còn một chiếc nhẫn, đến lúc đó đưa cho em. 】

【 Tiểu Khương: Yeah! Cô Đường muôn năm! 】

【 Tiền Trình: Tôi cũng muốn. 】

【 Tiểu Khương: Ông chủ này, đàn ông đàn ang còn hỏi cô Đường con gái người ta muốn nhẫn, ý thầy là sao? 】

【 Tiền Trình: Tôi chỉ đơn thuần muốn chiếm tiện nghi. 】

【 Tiểu Khương: Đúng vậy, thầy muốn chiếm tiện nghi của cô Đường. 】

【 Tiền Trình: Tan làm cô đến phòng làm việc của tôi. 】

【 Tiểu Khương: Ông chủ em sai rồi [quỳ] 】

Hai người họ trò chuyện bằng cách sử dụng khu vực bình luận của Dữu Nhã Nhã làm khung trò chuyện, trong khi họ đang trò chuyện, những người bạn chung cũng lần lượt tham gia nhóm trò chuyện, Đường Miểu xem bình luận của mấy người họ rồi mỉm cười.

Trong khi mấy người họ vẫn đang "hỗn chiến" trong phần bình luận, Đường Miểu đã đóng vòng bạn bè và nhấp trở lại giao diện trò chuyện. Trong giao diện trò chuyện, không ai gửi tin nhắn cho cô trên WeChat.

Sự chú ý của cô cuối cùng vẫn được đặt vào cuộc trò chuyện nhóm Vang Bóng Một Thời.

Giao diện trò chuyện không được mở ra, khung trò chuyện của mấy người chỉ hiển thị hai từ: [Video]

Lịch sử cuộc trò chuyện vẫn nằm trên video Hạ Khiếu do Cát Bang gửi vừa rồi.

Sau khi Cát Bang gửi video, rõ ràng là họ đang bận không có thời gian xem điện thoại. Vì vậy, mặc dù Đường Miểu không trả lời, Cát Bang và những người khác đã không gửi bất kỳ tin nhắn nào trong nhóm nữa.

Đường Miểu nhấn vào group chat, đặt ngón tay lên video, nhấn vào để xem lại.

Xem xong một lượt, Đường Miểu đóng khung trò chuyện, đóng WeChat, trở lại giao diện chính của điện thoại.

Giao diện chính của điện thoại di động có đầy đủ các biểu tượng ứng dụng của điện thoại di động. Ngón tay Đường Miểu đặt ở trên màn hình điện thoại, vuốt biểu tượng ứng dụng trái phải hai lần.

Sau khi trượt, Đường Miểu nhấp vào mấy biểu tượng ứng dụng. Bởi vì sau khi tải về, cô căn bản không sử dụng nhiều, sau khi vào, ứng dụng nhắc nhở cô đăng nhập.

Đường Miểu đăng nhập vào mấy ứng dụng.

Sau khi đăng nhập, chỉ vuốt hai lần, sau đó thoát ra, lại nhấp vào một ứng dụng mới, vuốt hai lần, lại thoát ra lần nữa.

Cứ như vậy tới lui bốn năm lần, Đường Miểu dừng ngón tay trên màn hình điện thoại, lại bấm WeChat.

Sau khi nhấp vào WeChat, Đường Miểu bắt đầu di chuyển ngón tay, không lâu sau, cô nhấp vào khung trò chuyện với bốn người họ.

Lần này, thay vì nhấp vào video một lần nữa, cô đặt ngón tay vào ô nhập dữ liệu và nhấp vào, sau khi nhấp vào phương thức nhập, cô gõ vài chữ vào ô nhập.

Ngón tay gõ nhẹ vào ô nhập, ngay sau đó các chữ cũng được gõ ra. Sau khi gõ xong, Đường Miểu lại ấn nút xóa, xóa mấy chữ. Xóa rồi gõ lại, gõ rồi lại xóa. Cứ như vậy tới lui, cũng cân nhắc một câu tương tự, nhưng cuối cùng Đường Miểu lại xóa đi câu nói mà mình cuối cùng đã nghĩ ra.

Xóa xong, Đường Miểu gõ vài chữ, trực tiếp gửi đi.

【 Đường Miểu: Người cầm bản nhạc cho Hạ Khiếu là ai vậy?】

...

Cầm bản nhạc cho Hạ Khiếu là một cô gái.

Trong đoạn video Cát Bang vừa đăng tải, có một cô gái đứng bên cạnh Hạ Khiếu, lật bản nhạc cho Hạ Khiếu. Sau đó sau khi Hạ Khiếu bắt đầu chơi ghi ta, anh gật đầu với cô gái, thấy Hạ Khiếu gật đầu, cô gái rất ăn ý, mỉm cười cất bản nhạc đi.

Cất bản nhạc đi, cô gái không hề rời đi, cô ấy chỉ đứng bên cạnh Hạ Khiếu, mỉm cười nhìn anh đánh đàn.

Trong video vừa rồi, đúng là Hạ Khiếu đã thu hút sự chú ý của Đường Miểu, nhưng đồng thời, sự chú ý của Đường Miểu đã chuyển hướng đến cô gái này khi cô xem video lần đầu tiên.

Cô ấy chắc hẳn là một nhạc công trong một ban nhạc nào đó.

Bởi vì cô ấy có một loại khí chất tiêu sái tự tại trong ban nhạc.

Loại khí chất này có thể được nhìn thấy trong nháy mắt, và mọi người có thể bị cô ấy thu hút sâu sắc. Đây là một điểm thu hút vượt xa vẻ ngoài, vẻ ngoài của cô gái này thậm chí còn hấp dẫn hơn.

Cô ấy rất đẹp.

Cùng kiểu của Hạ Khiếu, sự xinh đẹp mang theo tính công kích.

Chính là lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, bạn sẽ bị thu hút bởi đường nét khuôn mặt thâm thúy và các đường nét tinh xảo của cô ấy, đồng thời, vẻ ngoài này được kết hợp với khí chất độc nhất vô nhị của cô ấy, khiến người ta không thể bỏ qua.

Vì vậy trong video vừa rồi, mặc dù Hạ Khiếu đủ hấp dẫn, nhưng Đường Miểu vẫn không thể không nhìn cô gái này trong khi xem đi xem lại video.

Mặc dù cô ấy và Hạ Khiếu mỗi người đều có khí chất và vẻ đẹp riêng, nhưng khi họ ở cùng một khung, không tách rời mà còn bổ sung cho nhau.

Nghĩa là, nếu trong một bức tranh có một bông hoa rất đẹp và một bông hoa rất đẹp khác được thêm vào, hai bông hoa có thể làm giảm vẻ đẹp tổng thể vì vẻ đẹp khác nhau của chúng.

Nhưng hình ảnh của Hạ Khiếu và cô gái đó không có vấn đề như vậy, ngược lại, trong bức ảnh này, cô gái đứng bên cạnh Hạ Khiếu, ánh mắt của cô ấy rơi vào Hạ Khiếu, đôi mắt của cô ấy phản chiếu ánh sáng dịu nhẹ trên sân khấu, thậm chí từ đoạn video hơi thô này, từ những góc màn hình không quá dễ thấy, Đường Miểu có thể nhìn thấy trong mắt cô ấy có chút dịu dàng cùng ôn nhu.

Sự dịu dàng và ôn nhu này thật kỳ diệu.

Là một loại ái muội và mơ hồ.

Nếu Cát Bang sử dụng camera gốc của điện thoại di động để quay video và gửi bản gốc đến, thì có lẽ Đường Miểu đã nhìn rõ hơn và xác nhận rõ ràng hơn. Nhưng trong video này, hình ảnh hơi mờ nên cảm xúc trong mắt cô gái lại càng mơ hồ đi.

Nhưng nó giống như trong một bức tranh mờ, một chấm đen nhỏ xuất hiện đồng thời, bạn có thể nhìn thấy chấm đen đó, biết nó tồn tại, nhưng đồng thời bạn không biết nó là gì, trông như thế nào. Vì vậy, trái tim của bạn được k.ích thích, bạn muốn nhìn thấy nó rõ ràng và hiểu nó.

Đường Miểu bây giờ đang ở trong tâm trạng này.

Nhưng cô không thể nói ra, yêu cầu Cát Bang làm một video mới cho cô được. Thậm chí còn tệ hơn khi để Cát Bang sử dụng album ảnh gốc của điện thoại di động để chụp, sau đó gửi video với độ phân giải của ảnh gốc cho nhóm.

Đó là một yêu cầu kỳ lạ, hơn nữa không dễ để cô yêu cầu Cát Bang làm điều gì đó cho mình.

Đường Miểu đã gửi một tin nhắn như vậy trong tâm trạng phức tạp, hỗn loạn và mơ hồ này. Sau khi gửi tin nhắn, Đường Miểu đặt ngón tay lên tin nhắn muốn thu hồi lại. Bấm vào tin nhắn, lúc cô đang định thu hồi, Đường Miểu lại buông ngón tay ra.

Cứ như vậy, qua lại hai lần, cuối cùng khi quyết định thu hồi, Lâm Diệp đã gửi một tin nhắn.

【 Lâm Diệp: Là Lị Chân, ca sĩ chính của Tể Nhi Miêu. 】

Sau khi Lâm Diệp gửi xong tin nhắn này, anh ta lại gửi một tin nhắn khác.

【 Lâm Diệp: Có thể chị không biết cô ấy. 】

【 Tề Viễn: Chắc là không biết đâu, phong cách ban nhạc của bọn họ rất nhỏ. 】

Tề Viễn trả lời như vậy xong, một lúc sau liền gửi một đường link. Đường Miểu bấm vào, là phần giới thiệu của Tể Nhi Miêu và một số bài hát của ban nhạc bọn họ.

【 Tề Viễn: Tụi em và bọn họ thành lập cùng một năm, Hạ Khiếu và Lị Chân quen biết nhau, hai người đều là hát chính, trước đây khi biểu diễn là bọn họ dẫn tụi em, hoặc là tụi em dẫn bọn họ. 】

【 Tề Viễn: Bây giờ bọn họ căn bản không đi ra ngoài biểu diễn nữa. 】

【 Lâm Diệp: Trừ phi có tụi em. 】

Đường Miểu nhấp vào liên kết do Tề Viễn gửi, liếc nhìn phần giới thiệu của Tể Nhi Miêu, thoát khỏi liên kết. Sau khi thoát khỏi liên kết, Đường Miểu nhìn thấy lịch sử trò chuyện của hai người họ, gõ vài chữ và gửi đi.

【 Đường Miểu: Khi ở Thanh Thành không thấy bọn họ. 】

Nếu bọn họ cũng tới Thanh Thành, Đường Miểu không thể không nhận ra họ.

【 Tề Viễn: Mấy ngày nay Lị Chân có việc nên không đến, hơn nữa buổi biểu diễn tiếp theo của tụi em là Phổ Thành, vừa vặn ở chỗ bọn họ, cho nên không đi Thanh Thành. 】

【 Tề Viễn: Sau này bọn họ cũng sẽ đi Hải Thành. 】

Khi nhiều người đang trò chuyện như vậy, Cát Bang cũng tham gia trò chuyện không lâu sau đó.

【 Cát Bang: Đường Miểu có hứng thú với Tể Nhi Miêu ạ?】

Nhìn thấy tin nhắn của Cát Bang, Đường Miểu gõ vài chữ.

【 Đường Miểu: Không có. Nhìn thấy nên hỏi một chút thôi. 】

【 Cát Bang: Vậy à. 】

Đối với câu trả lời của Đường Miểu, Cát Bang cũng không nhiều lời. Sau khi gửi tin nhắn đó, Cát Bang đã gửi một tin nhắn khác.

【 Cát Bang: A Khiếu diễn xong rồi. 】

【 Cát Bang: Haiz, em nên quay video màn trình diễn của anh ấy vừa rồi mới đúng. 】

【 Cát Bang: Rốt cuộc lúc đầu anh ấy bảo em quay video và đăng lên nhóm này mà. 】

【 Cát Bang: Ha ha. 】

Quảng cáo
Trước /74 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tôi Và Đỉnh Lưu Không Thể Nào

Copyright © 2022 - MTruyện.net