Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 625: Là tôi gọi cậu ta tới đấy
Diệp Huyền Tân phụt một cái, bật cười thành tiếng: “Vừa rồi anh còn nói, người ta đi chấp hành nhiệm vụ khẩn cấp ở thành phố.
Giang, nên không ở trong thành phố Tân Hải cơ mà, sao bây giờ lại xuất hiện ở nơi này thế?”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Thiếu Mã Gia đáp: “Phí lời, người ta chấp hành nhiệm vụ khẩn cấp ở thành phố Giang xong, thì lại tới nơi này chấp hành nhiệm vụ mua đồ chứ sao”
Diệp Huyền Tân: “Nhưng thành phố Giang ở phía tây, vừa rồi sĩ quan Trấn Huy lại đi từ phía đông tới”
Thiếu Mã Gia: “Cái đó… Hừ, tôi cũng không phải con giun trong bụng sĩ quan Trấn Huy, làm sao có thể biết rố nhiệm vụ của người ta như vậy được? Có lẽ đi chấp hành nhiệm vụ khẩn cấp ở thành phố Giang chỉ là ngụy trang, mê hoặc kẻ địch thì sao?”
Diệp Huyền Tân còn định nói gì đó, nhưng anh ta đã trực tiếp cắt ngang lời anh.
“Tôi hiểu rồi, bây giờ tôi có giải thích nhiêu đến đâu thì trong lòng các vị vẫn sẽ nghi ngờ như cũ. Như vậy đi, bảy ngày sau, tôi sẽ khai trương công ty ở thành phố Tân Hải, đến lúc đó tôi sẽ mời sĩ quan Trấn Huy tới tham gia lễ khai trương. Không phải các người muốn ngồi chung bàn dùng bữa với sĩ quan Trấn Huy sao? Bây giờ tôi sẽ cho các người một cơ hội, hôm nay ai uống nhiều thì tôi sẽ cho người đó ngồi chung bàn với sĩ quan Trấn Huy”
Thiếu Mã Gia đưa “ưu đãi” không thể nói là không lớn, khiến tim mọi người đều đập thình thịch.
Tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội ngồi chung bàn dùng bữa với Thiếu Mã Gia được!
Mọi người nhiệt liệt hưởng ứng, quên mất sự Tồn tại của Diệp Huyền Tân.
Thiếu Mã Gia nhìn Từ Nam Huyên với vẻ mặt xin lỗi: “Nam Huyên, hôm nay thật sự rất xin lỗi em. Thực ra công việc của sĩ quan Trấn Huy bận rộn, anh cũng không thể vì chút chuyện riêng mà làm lỡ công việc của sĩ quan Trấn Huy được. Như vậy đi, bảy ngày sau, anh sẽ sắp xếp cho em ngồi cùng bàn dùng bữa với sĩ quan Trấn Huy, được không?”
Từ Nam Huyên kích động đến không kiềm chế được: “Cảm ơn anh Mã, đến lúc đó em nhất định sẽ thể hiện thật tốt”
€ó người đùa giỡn bảo: “Thiếu Mã Gia, cậu làm vậy là trọng sắc khinh bạn đấy nhé.
Cậu nói chúng tôi ai uống nhiều thì mới cho người đó ngồi chung bàn với Thiếu Mã Gia, nhưng cô Từ Nam Huyên dựa vào cái gì lại không cần uống rượu chứ?”
“Đúng đúng đúng, nhất định phải đối xử bình đẳng với nhau.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Đúng vậy, bây giờ đã là thế kỷ hai mươi mốt rồi, nhất định phải nam nữ bình đẳng”
Vẻ mặt của anh ta khó xử: “Chuyện này..”
Thấy anh ta khó xử, Từ Nam Huyên chủ động xin đi đánh giặc: “Các vị, tôi là phận con gái, so ra không thắng được tửu lượng, nếu thật sự uống rượu,thì tôi đương nhiên sẽ không thắng được các vị đây rồi. Hay là như.
vậy đi, tôi uống liên tiếp ba ly, thật ngại quá, mong các vị có thể nhường tôi”
Mọi người đều cười ầm lên: “Được, hôm nay chúng tôi nể mặt Thiếu Mã Gia, cô uống liền ba ly thì tôi sẽ nhường cô.”
Từ Nam Huyên vừa định uống rượu thì Diệp Huyền Tân lại ngăn cô lại: “Nam Huyên, không thể uống rượu này được. Cẩn thận những người này mang ý xấu với cô, thừa chỗ sơ hở mà vào, làm chuyện quấy rối cô.”
Từ Nam Huyên nổi giận: “Diệp Huyền Tần, đủ rồi đấy! Anh thật sự nghĩ anh Mã giống anh Sao, trong đầu toàn là loại chuyện nhục dục tục tu, có lợi thì vớt sao? Anh đang lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử đấy!”
Thiếu Mã Gia cũng cả giận bảo: “Diệp Huyền Tân, anh năm lần bảy lượt bôi nhọ tôi, thật sự coi tôi dễ bắt nạt hay sao? Có tin tôi tố cáo anh tội phỉ báng không?”
Những vị khách khác cũng nhao nhao đòi đánh Diệp Huyền Tân.
“Người này đang cố ý làm trò cười cho thiên hạ, tìm cảm giác tồn tại à, tao phỉ nhổ”
“Hừ, anh ta nghĩ toàn bộ đàn ông trong thiên hạ đều không có triển vọng như anh ta, cứ thấy phụ nữ là không đi đường được chắc?”
“Còn nữa, cô Từ Nam Huyên chỉ uống có ba chén rượu, còn có thể say được sao?”
“Thiếu Mã Gia, hôm nay anh thật sự không nên cho Diệp Huyền Tân tới đây”
Từ Nam Huyên vì tức Diệp Huyền Tân nên uống một hơi cạn sạch chén rượu ngay trước mặt anh.
Cô còn định uống ly thứ hai, nhưng lại bị Thiếu Mã Gia khuyên ngăn: “Nam Huyên, uống một ly là được rồi, tránh cho bị người ta nói anh có ý xấu đối với em”
Từ Nam Huyên trừng to mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Anh đã nhìn thấy chưa, Thiếu Mã Gia chỉ cho tôi uống một ly thôi. Cho dù trẻ con uống một ly cũng không thể say được”
Trong lúc nhất thời, Diệp Huyền Tần trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, tất cả đều trách móc anh.
Từ Lam Khiết thực sự không thể ở lại được thêm nữa.