Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trans: Meo Meo + Beta: Mine
Ninh Tư Viễn luôn là một người đàn ông truyền thống, cho nên trong quan hệ của cậu với Nhậm Lang luôn không chiếm được thế thượng phong!
Nhưng có một người bạn trai truyền thống thật ra rất tốt, tuy rằng Nhậm Lang và Ninh Tư Viễn không học cùng trường, nhưng ngay ngày hôm sau khi xác nhận quan hệ, Ninh Tư Viễn đã lái chiếc xe thể thao của mình đến để đưa đồ ăn cho Nhậm Lang.
Nhậm Lang ngồi vào bàn chơi game, hoàn toàn không để ý đến Ninh Tư Viễn đang lấy nước và phục vụ đồ ăn, cuối cùng Vương Lệ, một người bạn cùng phòng khác của Nhậm Lang, không thể nhịn được nữa, liền nói nhỏ: "Nhậm Lang, cậu vẫn là nói với cậu ấy thực ra trong ký túc xá của chúng ta có ấm siêu tốc mà, nhưng dì quản lý không cho phép dùng các thiết bị điện công suất lớn nên giấu đi rồi. "
“… Nhìn cậu ấy chu đáo như vậy, tớ không biết phải làm sao nói.” Nhậm Lang mắt không thấy lòng không phiền nhìn trang mua sắm online ngoắc tay ra hiệu với Ninh Tư Viễn, “Nào, Tư Viễn, giúp tớ chọn quần áo, bộ này như thế nào?
Nghe những lời này, Ninh Tư Viễn lập tức đi tới, nhìn bộ quần áo mà Nhậm Lang ấn thêm vào trong giỏ hàng, vui vẻ nói: "Không tồi, mua đi!"
Nói xong, cậu tự giác lấy thẻ ra: "Quẹt đi!"
“Quẹt?” Nhậm Lang kinh ngạc nhìn Ninh Tư Viễn hỏi: “Quẹt như nào?
Ninh Tư Viễn ngây ngốc hỏi: "Không thể quẹt thẻ trực tuyến?"
Chẳng qua, vị thiếu gia này không biết mua sắm trực tuyến, Nhậm Lang nhận ra điều này, đóng trang lại: "Tư Viễn, sao cậu lại tới gặp tớ?"
Ninh Tư Viễn tiếp tục bày ra vẻ mặt ngốc nghếch kiêu ngạo của thiếu gia hỏi: "Hả? Bạn trai đi đưa nước và thức ăn cho bạn gái là không đúng sao?"
Câu trả lời ngây thơ như vậy khiến Nhậm Lang nhất thời không biết phải đối mặt như thế nào, cô dừng lại, đáp: "Tư Viễn, cậu... chúng ta có thể ăn cơm cùng nhau."
"Không cần." Ninh Tư Viễn nhíu mày ghét bỏ nhìn xem đồ ăn bên trong hộp cơm.
... Nhậm Lang không ngạc nhiên với câu trả lời này, một lúc sau Ninh Tư Viễn rời đi, trước khi đi còn lịch sự nói lần sau sẽ mời bọn họ dùng bữa.
Khi Ninh Tư Viễn rời đi, những người bạn cùng phòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Tớ vẫn luôn nghe cậu nói về Ninh Tư Viễn. Tớ còn tưởng rằng cậu ta là phú nhị đại bất tài, không ngờ lại có khí chất mạnh mẽ như vậy." "
Nhậm Lang suy nghĩ rất lâu, không bao giờ nghĩ rằng màn biểu diễn ngu ngốc của Ninh Tư Viễn vừa rồi lại phù hợp với màn biểu diễn “chân khí” của bạn cùng phòng, nhưng cũng không phản bác lại lời nói của bạn cùng phòng và đáp lại: "Cậu ấy rất lợi hại đáng lẽ ra là đang ở Viana để học piano. "
“ Vậy cậu ta chẳng lẽ là vì cậu mà ở lại?"?” Một ngôi sao nhỏ lóe lên trong mắt người bạn cùng phòng.
"Làm sao có thể, cậu ấy là con một lại là cháu đích tôn, sản nghiệp gia đình cần cậu ấy thừa kế "
Còn có một số điều mà Nhậm Lang không nói, lúc đó Ninh Tư Viễn muốn phát điên, nhưng cuối cùng cậu vẫn ở lại, say bí tỉ ôm cô nói rằng bản thân không cảm thấy hạnh phúc và tự do chút nào cả. Cha mẹ của Ninh Tư Viễn quả thực là những người như vậy, sự quan tâm của họ chỉ là cho cậu tiền, thật nhiều tiền, Ninh Tư Viễn chưa bao giờ lo thiếu tiền, nhưng chính điều này đã làm cậu ấy đánh mất đi một loại hạnh phúc khác.
Thành thật mà nói, Nhậm Lang thực sự rất thích Ninh Tư Viễn, cô ấy biết cậu là người rất thông minh, chu đáo, tốt bụng và có năng lực, nhìn thế nào cũng thấy chính là một người đàn ông độc thân hoàng kim, nhưng thành thật mà nói, cô đã từng cho rằng bọn họ không có khả năng, Nhưng sau khi ở bên nhau, cô cảm rất vui vẻ, hạnh phúc.