Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Giờ ra chơi Song Ngư và Kim Ngưu có hẹn qua lớp Thiên Bình chơi, Sư Tử và mọi người đã xếp bàn thành vòng tròn đang ngồi đánh bài với đám Mạnh Hùng
"Đây, ở bên này"
Mộng Đình vẫy tay với Song Ngư và Kim Ngưu rồi chạy ra kéo hai người họ vào.
Mới đầu hai người còn có chút ngại ngùng vì dù gì cũng là lần đầu tiên vào lớp người ta nên cũng ngại
"A...Cảm ơn"
"Ôi trời, khách sáo cái gì, bạn của Bình và Sư thì cũng là bạn của tụi này" Hùng cầm bài trên tay vừa cười vừa nói, xong thì thua nguyên ván khiến mặt Hùng nhăn như đít khỉ.
"Ê vậy tôi cũng được tính đúng không??" Từ ngoài cửa lớp Bảo Bình đã đứng đó từ lúc nào rồi, thật ra cậu cứ thập thò thập thò bên ngoài cửa nãy giờ.
Thiên Bình thấy Bảo Bình thì cũng vội lôi kéo thằng bạn vào ngồi cùng, và...cậu ngồi bên cạnh Đăng. Bảo Bình hi Đăng một cái nhưng tên này còn đếu thèm nhìn Bảo Bình làm cậu quê một cục.
Sư tử thấy tụi nó tụ hợp thì cũng hớn hở dã man, thiếu Thiên Yết nhưng mà thôi kệ, thêm tên mặt than ấy vào làm gì cho mất hứng anh em.
"Nào nào, con Lan đi mua đồ ăn vẫn chưa về à?"
Vừa nhắc tào tháo thì tào tháo vào, Lan và Việt xách một bọc đồ ăn đi vào
"Này con Sư Tử cái kia ai là con mày"
"Thôi bà chằng bỏ vô đê" Song Ngư cười trêu chọc Lan. Việt đứng bên cạnh không phản đối lời của Ngư chứng thực Lan là bà chằng của lớp.
"Này nhá, ông không giúp tôi còn tán thành à, tin tôi đập chết ông không!" Lan và Việt là đôi bạn thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ, tụi nó thân thuộc với nhau lắm đi đâu cũng như hình với bóng, và đấy là lý do con Lan ế.
"Ê tụi mày, cũng sắp có cuộc tuyển chọn lần 2 của các câu lạp bộ rồi đấy, những đứa nào chưa vào câu lạp bộ vậy?" Mộng Đình vừa ăn vừa hỏi.
"Nhai xong rồi hãng nói đi má" Kim Ngưu ghét bỏ thói xấu của Mộng Đình.
"Thì chắc lớp mình có Thiên Bình, Sư Tử, con Lan cũng chưa có tham gia câu lạp bộ nào nè" Việt điểm danh những gương mặt quen thuộc
"Tôi Kim Ngưu và Bảo Bình cũng chưa có tham gia câu lạp bộ nào cả" Song Ngư suy nghĩ
"Tao xin khiếu nha, không tham gia đâu" Bảo Bình chán nản chẹp miệng.
"Tại sao?" Trang tò mò nhìn Bảo Bình
"Còn sao nữa bị coi như tay sai của thầy cô, suốt ngày không hồ sơ thì giáo án không giáo án thì lại kiểm tra tài liệu các kiểu mệt bở hơi ra, vậy nên mấy kiểu sinh hoạt câu lạp bộ tôi không làm được đâu, thà như vậy tốt nhất là không vào"
"Tôi thấy ông vào hội học sinh là hợp nhất đấy" Lan nghĩ nghĩ rồi đề cử cho Bảo Bình
Bảo Bình khó hiểu
"Hội học sinh cũng là câu lạp bộ sao"
"Cũng...xem như thế đi, không phải bên lớp Song Ngư và Kim Ngưu có một bạn cũng gia nhập hội học sinh hay sao?"
"À, cậu đang nói tới Ma Kết sao?" Song Ngư nghĩ tới Ma Kết, nói về Ma Kết thì khỏi phải nói rồi ưu tú như vậy mà.
Kim ngưu nhìn mọi người bàn tán cũng nói:"Tôi cũng quen một người trong hội học sinh, nếu cần thì bảo nha Bảo Bình"
Bảo Bình chán nản:"Thôi thôi, chưa hết việc còn vào hội học sinh làm gì"
"Cũng không hẳn đâu, vào hội học sinh thì không phải mỗi mình ông chèo chống nữa, các thầy cô có giao nhiệm vụ gì thì cũng sẽ qua hội trưởng hội học sinh rồi hội trưởng mới soạn ra rồi cho các thành viên làm, đỡ phải bị sai vặt không phải sao" Trang đề ra những điều tốt cho Bảo Bình suy nghĩ
Bảo Bình cảm thấy cũng không đến nỗi liền nói:"Cũng ổn nhỉ, vậy tôi thử xem sao"
"Nói mới nhớ Bảo Bình là học bá lớp A1 mà lại" Đình cũng cảm thán nhìn Bảo, vừa học giỏi vừa được thầy cô xem trọng, có khi còn hơn cả Ma Kết lớp A1
Bảo Bình bị nói quá cũng ngại:"Ui trời bạn nói làm mình ngại"
Sư tử nhìn Bảo Bình đắc ý thì nhếch mép:"Nhìn kìa nhìn kìa chậc chậc được khen tí mà đã như bay trên mây rồi"
Bảo Bình quay qua trừng mắt nhìn Sư Tử, Sư Tử cũng trừng mắt nhìn lại, xem mắt đứa nào to hơn đứa nào.
Thiên Bình thì tất nhiên là bất lực rồi.
...
Thiên Yết cùng với Xử Nữ đi xuống căn tin mua đồ ăn, lúc xếp hàng có một bạn nữ ngã về phía của Thiên Yết, anh khẽ lùi lại, bạn nữ kia liền ngã xấp mặt.
"Xin...xin lỗi" Bạn nữ kia luống cuống nhìn Thiên Yết, gương mặt cũng có chút hồng không biết vì ngại hay vì một lý do nào khác.
Ánh mắt của mọi người trong căn tin đều đổ dồn về phía của bạn nữ đó. Thiên Yết thì khỏi phải nói rồi, anh chỉ "ừ" một cái cho có còn không thèm đỡ người ta cơ mà, thế nên đám Sư Tử bảo tên này trời sinh tính phũ cũng không sai tí nào.
"Cậu không sao chứ?"
Xử nữ thấy bầu không khí căng thẳng như vậy cũng tiến lên đỡ lấy bạn nữ kia.
"Không...chị không sao" Bạn nữ ái ngại nhìn Xử Nữ chằm chằm, điều này Xử Nữ có chút không thích.
"Chị??"
Bạn nữ thấy Xử Nữ nhíu mày thì vội giải thích:"À, chị lớp 12"
"À thì ra là đàn chị, từ giờ nên cẩn thận hơn" Xử Nữ híp mắt, nói xong liền phủi tay bỏ đi xếp hàng tiếp.
Con gái đúng là phiền phức.
Thiên Yết mua đồ xong vừa hay mua luôn cho Xử Nữ, hai người vừa định cầm thức ăn đi thì chị lớp 12 đó liền lên tiếng
"Khoan...khoan đã!"
Dưới ánh nhìn gay gắt của đám con gái trong căn tin thì chị gái đó hình như có chút run rẩy nhưng vẫn ngẩng đầu lên đối diện với Thiên Yết
Bọn con trai nhìn cũng thành quen liền biết tình hình hiện tại nên cũng không lấy làm lạ, ngồi uống nước ăn trưa và xem kịch thôi, dù nói vậy nó hơi quá đáng thật.
"Chị...chị thích em...Thiên Yết" lấy hết can đảm để nói ra, cô gái siết chặt tay mình. Dù biết sẽ không đến đâu nhưng... nhưng cô muốn liều một lần.
Thiên Yết lạnh nhạt nhìn chị gái này:"Tôi không thích chị"
Cô gái có chút không cam lòng hỏi:"Tại sao? Cho chị biết lý do được không?"
Thiên Yết tỉnh bơ giữa dòng người nói:"Tôi không thích người lớn tuổi hơn tôi"
Bọn con trai thì sặc nước với câu trả lời của Thiên Yết, còn đám con gái thì bịt mồm nhịn cười, những chị lớp 12 đứng đấy cũng chết tâm nhiều chút.
Chị gái kia đơ cứng người không biết nên nói thế nào.
Vừa lúc Ma Kết và Khánh Ngân - hội phó 2 hội học sinh lớp 12 đi xuống vì căn tin đột nhiên bị đám người túm tụm lại nên họ phải giải quyết.
"Tránh ra, túm năm tụm ba vào đây làm gì hả! Tính tạo phản à" Khánh Ngân cất giọng khỏe của mình lên, nói gì chứ giọng của Ngân đủ làm oanh động một vùng đấy
"Không nhanh giải tán tôi sẽ ghi sổ và lên uống trà viết bảng kiểm điểm" Ma Kết cầm sẵn quyển sổ trong tay giọng không lớn không nhỏ đều đều
"Dẹp nhanh mày nhỏ đó tới rồi kìa"
Những người đứng ở đó đều giải tán, giờ nhìn thì thoáng hơn rồi.
Ngân nhìn cô bạn kia rồi nhìn Thiên Yết và Xử Nữ cũng đủ hiểu tình hình:"Lại là vụ em nữa à, đây là lần thứ 35 rồi đấy"
Thiên Yết nhún vai:"Em chịu, nếu chị giúp em tránh khỏi mấy người như này thì em xin cảm ơn"
Thiên Yết nói làm Ngân cũng chả biết phản bác như thế nào, không lẽ lại ra quy định không được tỏ tình trong trường? Nếu làm vậy thảo nào tụi con gái cũng chửi cô ngập đầu cho xem.
Ma kết nhìn chị Ngân khó xử thì cũng lên tiếng:"Nếu được, anh có thể nói họ mấy câu, tôi không tin các bạn nữ có thể hành động khi anh không thích đâu"
Thiên Yết nhìn chằm chằm Ma Kết rồi nhíu mày:"Điều tôi không thích sao? Không phải giờ nó đang sảy ra sao?"
Ma kết cứng họng. Ngân cũng giải vây cho Ma Kết, dù gì vụ của Thiên Yết và các cô gái vẫn luôn là vụ khó giải quyết nhất mà, không trách được, cũng không phải lỗi của Thiên Yết, nếu có trách thì trách các bạn nữ hoặc trách cậu ta quá đẹp trai mà thôi.
"Thôi, chuyện này giải quyết như vậy đi, chị cũng nên giải quyết cho xong vụ này đi, Thiên Yết cũng không muốn chuyện này" Xử Nữ nhìn chị gái vừa tỏ tình giờ đang túm chặt áo đứng đấy và mặt Thiên Yết đã đen như đít nồi thì cũng nói thay.
"Được rồi được rồi, hai cậu đi đi" Ngân day day trán, thật đau đầu quá đi mất.
Ma kết nhìn Thiên Yết mặt cau mày có đi cùng Xử Nữ ra khỏi căn tin, cô dường như chỉ nhìn lướt qua rồi cũng không để ý đến nữa mà tập trung giải quyết xong đám ngồi hóng chuyện lúc này.
...
"Alo?" Bên này Song Tử nhận được điện thoại của Xử Nữ thì cũng nhanh bắt máy.
"Bên mày thế nào rồi?"
"Cũng ổn, chưa tính là xong, chắc phải ngày mai nữa" Song Tử nhìn những câu lạp bộ đang chuẩn bị cho những phần trình diễn của mình, chắc cũng sẽ mất rất nhiều thời gian, mong đến hôm đấy thì có thể hoàn thành thuận lợi.
Những đợt tuyển người vào câu lạp bộ này mấy năm trước thường khá là nhạt nhẽo, cho đến năm kia trường thay đổi mới, cho các câu lạp bộ biểu diễn hoặc phô tài năng, cũng khá thú vị.
"Đàn anh Song tử, em để đống đồ này ở đâu đây?" Một nữ sinh khoá dưới ôm đống đồ hướng Song Tử hỏi người.
"À, em thuộc câu lạp bộ nào?"
"Em thuộc câu lạp bộ điền kinh" nữ sinh dõng dạc trả lời
Song tử gật đầu rồi mỉm cười nói:"Ok anh biết rồi nhưng mà, anh chỉ quản lí sắp xếp cho lần tổ chức của các câu lạp bộ, còn việc để đồ của câu lạp bộ em thì phải hỏi đội trưởng câu lạp bộ nhé"
"A...vâng em xin lỗi" Nữ sinh ngại ngùng ôm đống đồ rồi quay về hỏi mọi người.
Song tử không phải không muốn giúp đâu mà chỉ là anh rất bận mà thôi, vả lại làm sao anh biết được chỗ câu lạp bộ đó muốn để chứ! Sao hỏi anh được
"Phịch"
Một tiếng động mạnh từ trên cây rơi xuống rõ to làm Song Tử giật mình quay lại. Không lẽ có con gì đó à??
Nhân Mã ôm đầu ngồi dậy, nhìn vẻ mặt trông như vừa mới ngủ dậy ấy, nhìn rất chi là buồn cười. Mặt cậu ta cau có như dẫm phải phân ấy.
Cậu ta liếc nhìn Song Tử làm anh rùng mình, tên này làm gì trên cây vậy? Cái ánh mắt đấy là sao??
"Là mày đáp?" Nhân Mã cầm quả bóng lên hướng Song Tử gằn giọng hỏi.
Nhân Mã thấy mọi thứ rất ồn ào, dù được phân công cho đi dàn xếp sự kiện nhưng cậu cũng chẳng quan tâm, thế lên trong lúc không ai để ý cậu đã trèo lên cây làm một giấc. Tự nhiên từ đâu một quả bóng sút thẳng vào mặt ngã từ trên xuống, chưa gãy xương là may lắm rồi đấy!.
"Không phải tao à nha! Tao chỉ ra nghe điện thoại" Song Tử thấy cậu ta nhăn nhó nhìn cậu, ai làm gì đâu, cậu còn dơ hẳn điện thoại lên để chứng minh
"Mẹ nó"
Song tử lưng hơi túa mồ hôi thầm nói trong lòng chứ không dám phun ra. Má ơi Nhân Mã chửi thề, dù đây không phải lần đầu tiên cậu nghe.
"Nhưng sao ông lại ở trên đó vậy, không phải ông đang sắp xếp cho sự kiện biểu diễn của các câu lạp bộ hay sao?"
Nhân Mã chẹp miệng đáp:" không có hứng"
Không có hứng là sao hả thằng cha này, ông đây chạy hết chỗ nọ chỗ kia muốn bở hơi chân để làm việc như một con trâu còn mày thì nằm thảnh thơi xơi một giấc ngon lành, loại như mày trên đời này cũng có hả.
Song tử nhịn, anh nuốt cục uất ức này vào bụng, thằng này bị quả bóng phang vào mặt là đáng nắm, quả báo đấy, thấy anh hiền mà bắt nạt à, ông trời đang trả thù cho bổn thiếu gia đấy!
Tiếng trống trường vang lên, học sinh các lớp cũng đang thu dọn sách vở để đi về rồi. Song tử nhìn giờ 5h30 rồi.
"Mày hôm nay có ở lại kí túc xá hay vẫn ở nhà bạn?" Nhân Mã hướng Song Tử hỏi.
"Tạm thời thì anh ấy vẫn còn ở đây, một tuần nữa nên tao sẽ ở lại đó, việc ký túc nhờ bọn mày vậy"
Hiếm lắm mới có dịp người đó về đây chơi, sao bỏ lỡ được haha, lại chơi game tiếp!
Nhân Mã nhướn mày:"Vậy tí xuống phòng hội học sinh lấy giấy tờ về làm cho xong đi, đừng có trốn việc"
Song tử trợn mắt:"Hả!"
Nhân Mã chỉ cười, nhưng cái điệu cười làm anh cảm thấy như không cười ấy:"Sắp tới ngày tổ chức đại hội của các câu lạc bộ sẽ có nhiều việc, hội học sinh cũng vậy, đừng lười"
Song tử nở một nụ cười thân thiện. Mợ nó thằng nào lười còn chưa có biết đâu!. Nhân Mã nói xong thì quay đi chẳng thèm giúp cậu được cái sấc gì, biết ngay mà, vẫn phải tự làm!
Vừa giờ tan trường thì công việc cũng hoàn thành xong một nửa rồi, Song Tử vừa được nghỉ ngơi chút, mệt chết anh!
"Hây! Song tử đi làm xong việc chưa"
Cậu bạn đập trái banh đi tới chỗ của Song Tử, cậu ta ở câu lạc bộ đá bóng, hình như họ đang sinh hoạt câu lạc bộ.
Song tử trừng mắt nhìn thằng bạn, chắc lại nhờ anh đi đấu với nó chứ gì!":"Nhìn tao chưa đủ mệt à!"
"Haha, thằng em tao nó nhờ tao thi đấu với một người, nhưng mày biết đấy, tao đâu có rảnh đâu đúng không vậy nên giúp tao nha!" Cậu chớp ánh mắt con cún về phía Song Tử, Tử ca nổi hết cả da gà da vịt
"Tránh xa tao ra, chúng mày đều đổi giới tính hết rồi"
Triệu Cương bĩu môi:"Thế nào đây, có giúp không thì bảo!"
Song tử nhếch mép khiêu khích
"Để xem thế nào, hôm nay tao có hẹn với anh họ rồi, không đi với mày được đâu"
"Suốt ngày anh họ mày về là mày lại biệt tích, chuyên bám đuôi anh mày" lắm lúc Triệu Cương cứ nghĩ nó thích anh ta cơ nhưng hình như không phải, sau vụ hai anh em nó đấm nhau suýt vỡ mồm thì anh phải suy nghĩ lại.
"Xí, chẳng qua có anh ta thì tôi mới được tự do bay nhảy mà thôi, không thì mẹ tao đã túm cổ tao đấm tao toè mỏ rồi!" Song tử ai oán, ai bảo tên đó là sinh viên đại học ưu tú, cái gì cũng nổi trội con nhà người ta trong truyền thuyết kia chứ!
"Vậy thôi, không làm phiền mày nữa, nhưng nếu tao không đấu lại thì mày phải giúp tao đấy!"
"Làm gì có chuyện mày thua kia chứ, hoang đường" Song Tử cười mỉa mai, đội trưởng đội đá bóng mà thua? Bố tao cũng không tin.
Tạm chia tay với Triệu Cương thì Song Tử cũng lên lớp xách cặp đi về, anh cũng chẳng muốn ở lại để bị giao thêm việc đâu.
Thiên Bình và Song Ngư chán nản nhìn nhau, cuốn tiểu thuyết mới hôm nay bán hết rồi, cháy hàng luôn, họ vẫn là không mua được.
"Hôm nay tiếc ghê nhưng tao mua được phần mới của bộ tao đang đọc rồi, vẫn hên" Song Ngư nhìn Thiên Bình ỉu xìu thì không khỏi buồn bã một trận, Thiên Bình người nhỏ con không chen được vào trong đám đông đó, tội nghiệp cô bạn.
Vừa lúc về, Song Ngư có rủ Thiên Bình đi mua cuốn tiểu thuyết mới ra đang hot, Thiên Bình hình như cũng rất yêu thích tác giả này nhưng mà số nó nhọ quá.
Thu Trang vỗ vai cô bạn an ủi:"Đợi nó tái bản lần hai là có thể mua được mà, không sao đâu"
"Ủa Trang bà làm gì ở đây vậy?" Song Ngư tò mò ngó qua đống sách Trang đang cầm trên tay. Toàn toán nâng cao, vật lý nâng cao, Kinh tế, doanh nhân các kiểu.
Cái này...đúng là không thể theo kịp được với những học bá!.
Trang và Ngư nhờ vụ ở hôm nay mà cũng trở lên hoà nhã hơn, thân thiết hơn chút, thỉnh thoảng hai người họ vẫn đi cùng với nhau, gặp nhau thì chào.
"Bình à, tui về ký túc nha, bà về nhà cẩn thận nhá"
Thiên Bình mỉm cười ngọt ngào:"Ừm, bà cứ về đi, tôi phải đi học thêm cơ"
Tạm biệt Song Ngư và Trang, Thiên Bình thở dài mệt mỏi, hôm nay có tiết học piano của thân thể này. Làm tiểu thư chẳng tốt đẹp là bao, như địa ngục ấy, cô...muốn được tự do như tụi nó.
"Bạn ơi cẩn thận đường đi" một bàn tay đỡ lấy cái trán của cô ngăn cho cô bước tiếp.
Bình ngẩng đầu lên thấy cây cột điện trước mặt thì giật mình, thế là từ nãy giờ cô cứ thất thần à!
Thiên Bình quay qua người vừa giúp mình định cảm ơn một tiếng. Người này...sao quen thế?