Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thập Niên 60: Cuộc Sống Mỹ Mãn Của Vợ Trước Lót Đường Trong Niên Đại Văn
  3. Chương 153
Trước /169 Sau

Thập Niên 60: Cuộc Sống Mỹ Mãn Của Vợ Trước Lót Đường Trong Niên Đại Văn

Chương 153

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Huống chi cô ta còn trẻ, xinh đẹp, cậu của cô ta cũng là cán bộ cấp đoàn, cô ta và họ sống cùng nhau, miễn cưỡng xem như một nửa con cháu của gia đình cán bộ.

Sau này có thể coi nhà cậu như nhà mẹ đẻ.

Mọi thứ đều vừa vặn.

Sớm muộn, nhiều thiếu, nhanh chậm, có lẽ đều không được. Chỉ bây giờ, chỉ bây giờ, vừa vặn tốt.

“Đúng rồi, ‘trong nhà hồng kỳ không ngã, bên ngoài cờ màu bay bay’ là gì?” Nghiêm Lỗi hỏi Kiều Vi: “Anh không hiểu.”

Lữ Thiên Trạch còn không chịu giải thích với anh, anh ta cười xấu xa nói: “Anh không hiểu đâu, mà tốt nhất là đừng hiểu.”

Ý gì đây.

Kiều Vi đoán ra: “Tịch Tịch nói vậy à?”

Lữ Thiên Trạch nói Lâm Tịch Tịch bảo cô ta không để bụng.

“Đúng vậy.” Nghiêm Lỗi hỏi: “Sao em biết?”

Tại sao Kiều Vi lại biết? Vì những từ đó sau này mới xuất hiện, niên đại trước mắt này căn bản không có ngữ cảnh miêu tả cho những lời này.

Vấn đề tác phong sinh hoạt lúc này là một vấn đề lớn.

Bị bỏ tù còn nhẹ, còn phải bị XX. Lúc XX nhà gái phải đeo một đôi giày rách trên cổ.

Đương nhiên vẫn có người sẽ làm, nhưng chung quy ít hơn so với đời sau, còn là lén lút chứ không dám lộ liễu. Không có “đàn ông có tiền sẽ đồi bại”, “trong nhà hồng kỳ không ngã, bên ngoài cờ màu bay bay” như đời sau.

Nghiêm Lỗi vốn không thể liên tưởng được gì từ mấy câu này, không vừa nghe đã hiểu như Lữ Thiên Trạch.

Kiều Vi cười khúc khích: “Anh không hiểu đâu, mà tốt nhất là đừng hiểu.”

Nghiêm Lỗi: “…”

Sao ai cũng vậy thế này!

Cứ thế, Lâm Tịch Tịch kết hôn với Lữ Thiên Trạch.

Cô ta dọn từ nhà cậu đến sân nhỏ bên phía Tây Bắc, lặng lẽ bắt đầu kiếp vợ chồng với Lữ Thiên Trạch.

Ở một thời không khác, sau một năm cô ta gả cho Nghiêm Lỗi vẫn không mang thai, mãi đến khi theo Nghiêm Lỗi về nhà họ Nghiêm, để Nghiêm Lỗi hoàn toàn đứng cùng chiến tuyến với mình, sau khi trở về không lâu mới có thai.

Ở thời không này, tháng mười cô ta gả cho Lữ Thiên Trạch, tháng mười hai đã phát hiện ra có thai.

Lúc Kiều Vi cầm quà đến thăm cô ta, khuôn mặt cô ta sáng ngời, tràn đầy hạnh phúc.

Bà nội đứa bé từ Bắc Kinh nhờ người đưa đến rất nhiều đồ, gồm một khoản tiền lớn, số tiền đó chỉ định là cho Lâm Tịch Tịch.

Lâm Tịch Tịch nhẹ nhàng vỗ về bụng, biết đứa con trong bụng là phiếu cơm nửa đời sau của mình.

Ổn rồi.

Lại thêm một Tết Nguyên đán trôi qua.

Tết Âm lịch, ngày Quốc tế Phụ nữ, ngày Thanh niên, ngày Quốc tế Lao động, Tết thiếu nhi, ngày thành lập Đảng, ngày thành lập Quân đội… Thời gian như hạt cát chảy xuống khe hở ngón tay, lại giống như nước sông chảy xiết không cản nổi.

Chín tháng, sự kiện lớn nổ ra, đại cục thay đổi, ảnh hưởng đến rất rất nhiều người.

Ví như sư trưởng Phan được thăng chức làm quân trưởng, mà thực lực Nghiêm Lỗi áp đảo những cán bộ cấp đoàn khác, thăng làm sư trưởng.

Ví như Mạnh Tác Nghĩa dưới sự trợ giúp của chiến hữu và những thông gia, sau mấy năm bôn tẩu cuối cùng được sửa lại án sai.

Cơ cấu tổ chức hiện giờ khác trước kia, trước kia là Ủy ban huyện và chính quyền huyện, hiện giờ đều là Ủy ban Cách mạng.

Mạnh Tác Nghĩa sửa lại án xử sai, khôi phục chức vụ, cấp trên vốn định sắp xếp cho ông ta chức vụ ở huyện khác, Mạnh Tác Nghĩa lại từ chối. Ông ta lấy y nguyên chức phó chủ nhiệm tiến vào Ủy ban Cách mạng huyện Bác Thành.

Tháng mười hai, chủ nhiệm Hoàng Tăng Nhạc của Ủy ban Cách mạng bị lật đổ.

Bị phát hiện rằng anh ta không phải con cháu của giai cấp công nhân gốc gác. Ông cố của anh ta từng là nhà tư bản, sau đó phá sản, mới lẩn trốn vào hàng ngũ của giai cấp công nhân.

Thực ra, bà ngoại của Kiều Vi cũng tương tự như vậy, nhưng không nghiêm trọng như Hoàng Tăng Nhạc.

Chủ yếu vì cô là phụ nữ. Lúc này, địa vị của mỗi người vẫn là theo chồng, theo bố.

Đương nhiên, mấu chốt nhất là không có ai biết.

Tình hình của Hoàng Tăng Nhạc nghiêm trọng hơn nhiều, vì anh ta theo cha, theo ông cố.

Mạnh Tác Nghĩa được bổ nhiệm làm chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng.

Đối với Hoàng Tăng Nhạc, ông ta đã coi như rộng lượng rồi, không giam anh ta trong trại X, để anh ta có quyền tự do cá nhân.

Chỉ là mỗi ngày anh ta phải bị kéo ra khỏi nhà mình để diễu hành hoặc tham gia các cuộc họp X.

Lại thêm một Tết Nguyên đán.

Hôm nay Hoàng Tăng Nhạc đã về nhà, lại có người đến gõ cửa đưa anh ta đi.

Người nhà anh ta chết lặng nhìn anh ta rời đi cùng những người đó.

Tình huống như vậy thường xuyên xảy ra.

Nhưng đến đêm hôm đó anh ta không về nhà.

Gia đình lo lắng, cầm đèn pin đi tìm anh ta, người đang trực ban mất kiên nhẫn nói: “Chúng tôi thả anh ta về lâu rồi.”

Gia đình có dự cảm chẳng lành, tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy anh ta trên một con đường nhỏ không có đèn đường gần nhà.

Người từng vang danh như chủ nhiệm Hoàng lại treo cổ trên cây.

Mạnh Tác Nghĩa chịu đựng được năm năm.

Hoàng Tăng Nhạc còn không chịu được nửa tháng.

Mọi người nhìn cảnh tượng này, không khỏi thổn thức.

Nghiêm Lỗi đi cùng với Kiều Vi đến con đường đó.

Từ lúc Nghiêm Lỗi đưa Kiều Vi từ tỉnh trở về đã được sáu bảy năm, lần đầu tiên anh thấy Kiều Vi “thất hồn lạc phách” như vậy.

Ngày đầu tiên Kiều Vi nghe tin Hoàng Tăng Nhạc qua đời, cô rơi vào tình trạng mất hồn mất vía.

Nghiêm Lỗi rất lo cho cô.

Kiều Vi đã đứng dưới cái cây kia rất lâu, nỉ non điều gì đó.

Nghiêm Lỗi đứng bên cạnh, loáng thoáng nghe được một ít.

“Tôi biết anh không phải là người yếu đuối như vậy..”. Cô nói.

“Xin lỗi…” Cô nói.

Anh không biết cô xin lỗi điều gì.

Cô lấy một điếu thuốc lá của anh, châm lửa rít một hơi.

Nghiêm Lỗi không ngờ cô biết hút thuốc lá.

Cô cắm điếu thuốc đó vào bùn đất dưới gốc cây, lửa bốc lên, khói trắng lượn lờ.

Xem như lễ tế.

Sau khi Nghiêm Lỗi thăng chức, tất cả phúc lợi đều được tăng.

Hai người họ đã chuyển đến một căn hộ hai tầng, cao cấp hơn trong đại viện. Nghiêm Lỗi có một bảo vệ riêng, một tài xế và một chiếc xe riêng.

Nhưng mấy ngày nay Kiều Vi cứ luôn ngủ không yên.

Vào đêm họ tế bái Hoàng Tăng Nhạc, Nghiêm Lỗi thức dậy, phát hiện Kiều Vi không ở trên giường.

Anh đi xuống phòng khách ở tầng trệt, thấy Kiều Vi ngồi ngơ ngác trong bóng tối.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /169 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xuyên Đến Trong Văn Niên Đại Làm Y Học

Copyright © 2022 - MTruyện.net