Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: HannahLý Thành Hề không nghĩ tới mình chỉ nhận một cuộc điện thoại thôi mà lại bỏ lỡ nhiều chuyện như vậy.Hỏi: "Cô ấy đến từ huyện Lô sao? Có địa chỉ cụ thể không?"Giang Hoành nhìn Lý Thành Hề, khẽ nhíu mày, nhìn ra được anh khá để tâm tới cô gái nhỏ này.Thở dài nói: "Chuyện này hơi khó, nhân viên kia nói cô ấy và thân thích của cô ấy bình thường cũng không qua lại nhiều lắm.
Lần này là do đối phương đến tuổi kết hôn nên muốn nhờ cô ta giới thiệu cho vài người, vừa hay trong xưởng tổ chức vũ hội nên cô ta khuyên cô gái đó đến xem.
Còn địa chỉ cụ thể của nhà người thân kia, cô ta cũng không rõ."Đúng là làm khó người khác, nếu không biết địa chỉ cụ thể, chỉ biết là người huyện Lô thì khác nào mò kim đáy biển."Cảm ơn chú Giang, cháu sẽ nghĩ biện pháp khác." Lý Thành Hề đứng dậy.Sau khi Lý Thành Hề ra khỏi xưởng, quay về chỗ ở của mình, chỗ ở của anh là khách sạn ở phía nam thành phố.Giang Hoành định mời anh vào trong nhà mình ở, chẳng qua Lý Thành Hề không quen ở nhờ nhà người khác, huống hồ nhà Giang Hoành là một gia đình lớn.Lúc trên đường, Lý Thành Hề bỗng nhiên nhớ tới Lâm Đào, nhớ lúc cô rất sợ hãi, nhưng sống lưng thẳng tắp, mỗi mím chặt lại.Nói đến cũng thật kỳ lạ, hai người rõ ràng mới gặp mặt một lần, lại chẳng nói với nhau được mấy câu.Nhưng chính điều kỳ lạ này lại khiến cho anh nhớ thương cô gái nhỏ đó.Tuy rằng không có địa chỉ cụ thể của Lâm Đào, nhưng Lý Thành Hề có quen một chiến sĩ công an đang làm việc ở huyện Lô, anh có thể đi nhờ người ta điều tra, như vậy tìm cũng dễ dàng hơn một chút.Sau khi tính toán trong lòng, sự phiền não trong người Lý Thành Hề mới vơi đi một chút.Bước chân nhẹ nhàng rời đi.Nhưng không đi được bao xa, bỗng nghe thấy một giọng nói trong trẻo: "Triệu Dược Tiến, anh muốn tôi phải nói thêm bao nhiêu lần nữa mới chịu hiểu, không có chuyện tôi thích anh! Nên anh đừng đi theo tôi nữa! Có phải anh muốn ăn thêm một đòn nữa mới chịu hiểu tiếng người đúng không?”Tuy rằng đã chia tay vài ngày, nhưng Lý Thành Hề vẫn còn nhớ rõ giọng nói này.Anh đi về phía một góc đường bên kia thì nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Đào, gắt gao cau mày, cô muốn đi về phía trước nhưng lại bị Triệu Dược Tiến chặn đường.Bên này là con đường nhỏ, không có người đến, Triệu Dược Tiến giả bộ người văn hóa cũng giả bộ đủ rồi.Hắn cho rằng Lâm Đào chỉ giả vờ thanh cao nên hắn mới hùa theo cô, nếu cô theo đó mà hạ bước thì chuyện gì cũng dễ nói.Không nghĩ tới cô dầu muối đều không ăn.Triệu Dược Tiến không thèm giả bộ nữa, lộ ra nụ cười hèn mọn, tính toán động tay động chân với Lâm Đào: "Cô gái nhỏ này cũng nóng tính thật, nhưng mà đúng lúc tôi cũng muốn ăn cay.
Em đừng giả bộ, đã đến tham gia vũ hội, không phải là muốn tìm người có điều kiện tốt sao? Em đi với tôi, theo tôi, tôi để cho cha tôi đưa em đến xưởng máy cơ khí của chúng tôi ngay lập tức.
Không nhiều hơn em...!A......."Lúc Triệu Dược Tiến nói chuyện, ánh mắt Lâm Đào lướt qua hắn, chú ý tới Lý Thành Hề đi về phía bọn họ.Gặp lại anh, không thể nói rõ cảm giác trong lòng gì.Chỉ là tim đập nhanh hơn một chút.Tay Triệu Dược Tiến còn chưa đụng vào Lâm Đào, đã bị một cánh tay cường tráng có lực khác túm lấy, tiếp theo là một tiếng hét lớn vang lên, Triệu Dược Tiến phát ra tiếng gào thét như heo bị chọc tiết."Buông tay, mau buông tay, tay tôi sắp bị gãy mấtĐau, đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ra.Lý Thành Hề và Lâm Đào lại như không nghe thấy, nhìn nhau, đều có chuyện muốn hỏi, đều có chuyện muốn nói.Lâm Đào: "Là anh...".Lý Thành Tự: "Là em...".Lý Thành Hề một tay nắm lấy cánh tay Triệu Dược Tiến, một tay đút túi: "Em nói trước."Lâm Đào ngượng ngùng, gò má trắng ửng đỏ, mím môi nói: "Tôi, tôi là muốn hỏi anh, anh không phải công nhân xưởng cơ khí hả? Tôi hỏi chị dâu, chị ấy nói chưa từng nghe nói qua tên anh.""Tôi không phải." Lý Thành Hề lắc đầu: "Tôi tới đây thăm người thân, Xưởng trưởng Giang là chú tôi, chuyện cụ thể lát nữa tôi sẽ nói với em.
Chị dâu em nói, em là người huyện Lô, đã trở về huyện Lô từ lâu rồi?”Lâm Đào mặt càng đỏ lên, cúi đầu nói: "Tôi không phải người huyện Lô, nhà tôi ở Tương Thành."Ngẩng đầu giải thích: "Nhưng chị dâu tôi cũng vì tốt cho tôi mới nói như vậy, bởi vì sau khi tôi đi, trong xưởng phái người đến hỏi thăm tin tức của tôi, chị dâu tôi sợ có người trong xưởng sẽ tìm tôi gây rắc rối..."..