Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: HannahSau khi Lý Thành Hề trở lại bộ đội, thì tới bộ đội xin thẩm tra chính trị.Tiếp theo chính là chuẩn bị phòng tân hôn của anh cùng Lâm Đào, việc kết hôn của anh luôn luôn là vấn đề khó của mấy thượng cấp, các vị lãnh đạo biết được anh sắp kết hôn, không nói hai lời phân cho anh một phòng ở tốt nhất.Vấn đề phòng ở đã được giải quyết, tiếp theo chính là chuẩn bị gia cụ gì đó.Kỳ thật trên đảo có người chuyên môn làm gia cụ, nhưng Lý Thành Hề vẫn đi một chuyến ra bên ngoài đảo, tìm thợ mộc tốt nhất làm gia cụ.Tủ quần áo là dựa theo tủ trong phòng Lâm Đào, chẳng qua so với cái cô đang dùng lớn hơn một ít, đem tủ ba cửa đổi thành tủ bốn cửa.
Đem mấy loại gia cụ chuẩn bị trước, còn những vật dụng hàng ngày khác có thể chờ đến khi Lâm Đào lên đảo lại cùng nhau mua.Rốt cuộc làm một bộ gia cụ nhanh nhất cũng gần một tháng, anh đem mọi thứ chuẩn bị tốt, đến lúc Lâm Đào tới không cần phải chờ cái này, cũng có thể ở thoải mái chút.Lần này trở lại bộ đội, trên cơ bản Lý Thành Hề ngoại trừ huấn luyện, thì bận rộn chuyện phòng mới, tuy rằng còn không có kết hôn, nhưng nghiễm nhiên đã trở thành một người chồng tốt rôi.Sau khi những gia cụ đó được làm tốt, lại thông qua thuyền vận chuyển đến trên đảo.Chuyện Lý đoàn trưởng sắp phải kết hôn, ở trên đảo truyền rất nhanh, cái này đều phải quy công lao về Lý Thành Hề, người từ trước ở phương diện này luôn im lặng, bây giờ lại hăng say chuẩn bị như vậy.Trong bộ đội không ít người đều tò mò, có thể làm Lý Thành Hề coi trọng, là một người như thế nào.“Tôi cùng cô nói, ánh mắt Lý đoàn trưởng thật ra rất cao, lúc trước vợ của Tề sư trưởng giới thiệu đối tượng đặc biệt tốt cho ngài ấy, người lớn lên xinh đẹp không nói, công việc cũng rất tốt, là bác sĩ, Lý đoàn trưởng cũng chưa coi trọng.
Không nghĩ tới thế nhưng muốn kết hôn, cô nói xem cô gái kia đẹp không?” Một người phụ nữ vừa cắn hạt dưa vừa nói.Người phụ nữ tên là Hoàng Ái Đệ, là một quân tẩu trên đảo.Cũng là mẹ kế, bởi vì thân phận này, lúc Lâm Tuệ vừa lên đảo không bao lâu, hai người đã rất nhanh quen thuộc.Kỳ thật trong lòng Lâm Tuệ có chút chướng mắt Hoàng Ái Đệ, bởi vì Hoàng Ái Đệ là người nhà quê, hơn nữa còn là kiểu đặc biệt điển hình ở nông thôn, miệng to thích khua môi múa mép.Đừng nhìn nhà Lâm Tuệ cũng ở nông thôn, nhưng cô ta lại khinh thường người như vậy.Hơn nữa chồng của Hoàng Ái Đệ chỉ mới là liên trưởng, cấp bậc thấp hơn so với Thẩm Quốc Bân, Lâm Tuệ cảm thấy kết bạn cùng người như vậy quả thực chính là lãng phí thời gian.Người cô ta chân chính muốn kết giao chính là người nhà lãnh đạo của Thẩm Quốc Bân, thí dụ như người mà Hoàng Ái Đệ mới nói Lý đoàn trưởng, chính là lãnh đạo trực tiếp của Thẩm Quốc Bân.
Đến lúc đó nếu vợ hắn đến tùy quân, cô ta phải chủ động qua lại.Nhưng người cô ta muốn kết giao nhất vẫn là vợ của sư trưởng, nghe nói cũng là người Tương Thành, bọn họ chính là đồng hương.Ra cửa, đồng hương phải chiếu cố đồng hương.
Nếu là bởi vì có cô ta kết giao, mà có thể khiến cho Thẩm Quốc Bận thăng chức thì tốt rồi.Chẳng qua thời gian cô ta đến thật không khéo, vừa lúc gặp phải vợ của sư trưởng có việc về nhà, cho nên trước mắt Lâm Tuệ chỉ có thể cố mà tiếp xúc cùng Hoàng Ái Đệ một chút.“Này Lý đoàn trưởng có địa vị gì? Ánh mắt cao như vậy.” Lâm Tuệ vội vàng giặt quần áo, mi mắt cũng lười nâng, nhưng đối với chuyện Lý đoàn trưởng vẫn khá tò mò.Hỏi thăm rõ ràng đến lúc đó tới cửa đi lại cũng tiện một chút.Cô ta đi theo Thẩm Quốc Bân tùy quân cũng mới có nửa tháng, sau khi tới nơi này rồi cô ta mới hiểu được, tùy quân không có tốt như chính mình tưởng tượng, mẹ kế cũng không phải dễ làm như vậy.Trên đảo vật tư trong cung tiêu xã không đầy đủ, điều kiện sinh hoạt lại kém, có khi muốn ăn chút rau dưa mới mẻ đều không có.Căn nhà này của bọn họ ánh sáng không tốt, đến ngày mưa đặc biệt tối cùng ẩm ướt, trên mặt đất cũng có thể mọc ra rêu xanh.Hơn nữa nơi này đều là dùng nhà vệ sinh công cộng, so với hố xí ở nhà cô ta còn muốn dơ hơn, trước kia hố xí ít nhất chỉ có người trong nhà đi, nơi này là nhà vệ sinh công cộng mọi người trên đảo đều có thể đi, có khi còn có thể nhìn thấy dòi bò lên.Tắm rửa không đầy đủ không nói, cô ta còn phải tự mình đi gánh nước mới được, mỗi lần đi lấy nước có thể đem cô ta mệt chết.Tuy nói trên đảo cơ bản đều là phụ nữ đi gánh nước, nhưng là lúc ở nhà cô ta còn chưa từng làm loại chuyện này, đều là do ba cùng anh cô ta làm.Có đôi khi nghĩ lại có chút hối hận, nhưng tưởng tượng đến hạnh phúc về sau, Lâm Tuệ lại chỉ có thể khẽ cắn môi chịu đựng.Nếu đời trước Lâm Đào có thể chịu đựng những chuyện này, như vậy cô ta cũng có thể.
Cô ta cũng không cảm thấy mình có điểm nào không bằng Lâm Đào, thậm chí cảm thấy chính mình có thể làm tốt hơn so với Lâm Đào.Ôm ý nghĩ như vậy, Lâm Tuệ đối với Thẩm Gia Hào cùng Thẩm Gia Di có thể nói là cực kỳ tốt.Chính là Thẩm Gia Hào bị bà Hoàng dạy quá nhiều tư tưởng không tốt, bây giờ đối cô ta vẫn có rất nhiều địch ý, ngoại trừ lúc có Thẩm Quốc Bân sẽ làm bộ làm tịch gọi cô ta một tiếng ‘mẹ kế’, ngày thường đều chỉ gọi cô ta là ‘này’.Thẩm Gia Di tuổi còn nhỏ dễ dụ một chút, nhưng cô bé nghe lời anh trai, anh không cho bé gọi mẹ, bé sẽ không gọi.Cuộc sống này thật không biết khi nào hết đâu..