Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thập Niên 70: Đôi Vợ Chồng Nhỏ
  3. Chương 26
Trước /111 Sau

Thập Niên 70: Đôi Vợ Chồng Nhỏ

Chương 26

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cô đã hỏi chồng mình là ba mẹ anh làm gì trước khi bị đưa đến nhà máy cải tạo lao động.

Anh nói ba mẹ anh là nhà nghiên cứu, cô không biết nhà nghiên cứu nghiên cứu gì, chồng cô nói là nghiên cứu vật lý, nhưng cô không hiểu rõ lắm nên hỏi anh đã tốt nghiệp cấp ba chưa.

Tống Tầm Chu không nói chuyện ba mẹ anh từng du học và lấy bằng tiến sĩ ở nước ngoài.

Hệ thống giáo dục trong nước nhiều lần chưa kịp phát triển đã chết yểu, bay giờ ngay cả thi đại học cũng bị hủy bỏ, ba mẹ anh hiện đang làm việc trong nhà xưởng, họ cũng biết rằng không thể nói quá của họ cho người ngoài biết. Để mối hôn sự này được chắc chắn hơn, lá thư kèm theo tiền quà nói rằng họ đã được danh hiệu chiến sĩ thi đua trong nhà xưởng và tất cả đều mạnh khoẻ nên không phải lo lắng cho gia đình, yên tâm mà kết hôn.

Ba mẹ anh đặc biệt nhắc đến chiến sĩ thi đua, có lẽ là vì họ muốn làm cho gia đình nhà họ Tề, người có gia cảnh tốt, có ấn tượng tốt hơn về anh.

Vợ hỏi họ đã tốt nghiệp cấp ba chưa? Anh trả lời rằng họ đã tốt nghiệp đại học.

Tề Ngọc Trân không hiểu nghiên cứu nhưng biết đại học.

Ba mẹ chồng là sinh viên đại học!

Càng làm cô áp lực hơn.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cô quyết định học hỏi chồng.

Cô không muốn bị ba mẹ chồng tương lai đối xử như một người có văn hoá thấp.

Nghe lời vợ nói, Tống Tầm Chu xúc động:

“Ngọc Trân, em có thể đứng lên được không?”

Hai vợ chồng ngồi trên băng ghế, Tề Ngọc Trân nghĩ anh muốn di chuyển băng ghế, nên cô đứng dậy và đứng sát vào gần bàn để anh có đủ không gian để di chuyển băng ghế.

Tống Tầm Chu dời chiếc ghế ra xa, bảo cô quay lại đối mặt với anh.

Tề Ngọc Trân quay lại đối mặt với anh, cô vừa định hỏi có chuyện gì thì chồng cô đã cúi xuống ôm cô.

Chồng còn áp mặt vào cổ cô.

Tay Tề Ngọc Trân giật giật, không biết đặt vào đâu, cuối cùng cô ôm lấy lưng chồng:

“Sao vậy?”

“Cảm ơn.”

Tống Tầm Chu buột miệng nói.

Tề Ngọc Trân đại khái có thể hiểu tại sao anh lại cảm ơn:

“Nếu bây giờ anh nói cảm ơn, đến lúc đó lại thấy đau đầu, cho nên khi nào anh rảnh rỗi và tâm tình bình thản thì dạy em, em sẽ quan sát trạng thái của thầy Tống, thấy trạng thái của thầy Tống không tốt thì em sẽ không để thầy Tống dạy em.”

Việc học tập xếp sau sức khoẻ.

Cô muốn học hỏi thêm kiến thức nhưng càng mong anh được khỏe mạnh.

Khi anh nói cảm ơn, hẳn là cảm ơn cô có lòng muốn học tập để hướng về phía trước.

Mắt Tống Tầm Chu cười khẽ, nói:

“Làm thầy của em thật sự rất vất vả.”

“Đúng vậy, cho nên em đang do dự, không biết có nên mở miệng hay không.”

Tề Ngọc Trân thật sự thấy buồn rầu.

Trong mắt cô, lời nói đùa của chồng không phải lời nói đùa.

Đương nhiên làm thầy giáo của cô sẽ vất vả, điều này không phải nói đùa.

Bởi vì cô không sợ thầy giáo.

Lúc đi học, có thắc mắc gì thì hỏi thầy, không giấu trong lòng, thầy giáo hơi sợ gặp cô.

“Thành tích học tập cấp hai của em thế nào?”

Tống Tầm Chu cảm thấy đã quyết định dạy vợ đọc sách viết chữ thì cần phải hiểu những điều cơ bản về cô.

Tề Ngọc Trân: “Không tốt lắm. Dù sao thì trình độ giáo dục của chúng em cũng có hạn và không bằng các thành phố lớn, thậm chí còn không nói được tiếng phổ thông.”

“Cho nên em là người đứng đầu lớp à?”

Cô không trả lời thẳng nên anh đã mạnh dạn đoán.

“Đúng, nhưng nếu học lớp của anh thì sẽ đứng từ dưới lên.”

Tống Tầm Chu: “Cần cù bù thông minh, huống chi em không hề ngốc. Nếu em trải qua quá trình trưởng thành và học tập như anh thì chưa chắc anh có thể vượt qua em.”

Anh không dám đặt quá nhiều lòng tin, cũng sẽ không đánh giá thấp Ngọc Trân.

“Lúc học cấp hai em không được thuận lợi lắm, trường học đóng cửa náo loạn mấy năm liền. Em chật vật học hết cấp hai. Nếu sau đó em kiên trì học hết cấp ba thì có lẽ em đã không phải làm phiền anh. Em nghĩ thành tích và biểu hiện ở trường của em chắc sẽ được thư giới thiệu của trường, vượt qua kỳ thi tuyển sinh cấp ba.”

Bây giờ học cấp ba cần phải thi và cũng cần có giấy giới thiệu của trường cấp hai. Học sinh cầm giấy giới thiệu đến cấp ba để thi đầu vào, còn về việc có tuyển sinh thì phải xem kế hoạch tuyển sinh của cấp ba.

Lúc đó, cô cảm thấy chỉ cần học hết cấp hai là đủ, đi lên thành phố mất hai tiếng đồng hồ, còn phải lo chỗ ở và ăn uống, không tiện nên cô dứt khoát chuyên tâm làm việc nhà nông.

Bây giờ hối hận thì đã quá muộn.

Tống Tầm Chu: “Bây giờ học thì vẫn kịp, dù sao anh vẫn luôn ở bên cạnh em. Em xem như này được không, anh

vào thành phố tìm sách giáo khoa cấp ba cho em, chờ anh hiểu rõ nội dung thì sẽ bắt đầu dạy em, có được không?”

“Hiểu rõ kiến thức của ba năm cấp ba?”

Cô không chắc mình nghe có đúng không.

Cô đoán chồng mình học rất giỏi, nhưng giỏi đến thế sao?

Nhưng cũng có thể, ba mẹ chồng đều là sinh viên đại học, có khi chồng cô đã đọc sách đại học khi đang học tiểu học rồi, huống chi anh đã học hết cấp ba, nội dung cấp ba đối với anh mà nói rất dễ.

“Ừm, sách giáo khoa mỗi nơi có chút khác nhau, nhưng nội dung chính thì gần như giống nhau. Anh đã học qua, chỉ cần đọc lại là có thể hiểu kỹ.”

“Học từng học kỳ, ngày thường chúng ta còn phải lao động, một tháng chỉ có ngày để học, anh sợ lúc em bận rộn nghĩ đến nội dung sách giáo khoa mà phân tâm rồi không cẩn thận bị thương, học một học kỳ trước, sau đó anh căn cứ vào tình hình của em mà kế hoạch học tập.”

“Cũng được, làm như anh nói.”

...

Tống Tầm Chu là người thuộc phái hành động, anh chờ đến ngày nghỉ tiếp theo vào thành phố mua sách giáo khoa.

Anh đến trường cấp ba tốt nhất trong huyện để mua sách, sách giáo khoa hiện tại cơ bản là truyền từ khoá này sang khoá khác, sách mà học sinh lớp mười nhận được không phải là sách mới, Tống Tầm Chu muốn mua trọn bộ sách giáo khoa cấp ba, bỏ tiền ra mua nên nhà trường đặc biệt chọn những cuốn tương đối mới cho anh.

Trước khi mua sách, anh hỏi chủ nhiệm về bằng cấp.

Anh muốn biết hiện nay vợ mình đã thành niên thì có đường nào để lấy bằng cấp ba không.

Ví dụ mỗi học kỳ tới tham gia thi, đáp ứng các yêu cầu tốt nghiệp thì có thể có được bằng cấp cấp ba và giấy tốt nghiệp.

Dù tốn nhiều tiền cũng không sao, hai vợ chồng đều có thể chấp nhận được.

Hôm nay Tề Ngọc Trân đi cùng anh, trước đó chồng cô đã hỏi ý kiến của cô, nếu tham gia thi ba năm thì có thể có bằng cấp cấp ba thì cô có muốn tham gia hay không.

Tham gia kỳ thi cấp ba là chuyện khó đối với Tề Ngọc Trân, chồng cô không biết phạm vi kỳ thi, cô càng không biết, cô có thể đậu hay không là một vấn đề lớn.

Nhìn vẻ mặt mong đợi của chồng, cô đồng ý.

Cô muốn có kiến thức và bằng cấp ba.

Nếu phải bỏ ra nhiều tiền thì thôi vậy, nếu chủ nghiệm nói có thể bỏ tiền ra mua bằng thì cô sẽ kéo tay áo chồng, ngăn cản anh.

Bỏ tiền mua bằng rất dễ dẫn đến hiểu lầm, Tống Tầm Chu nói rõ rằng anh không muốn vợ ở lại thành phố phát triển, ba vợ anh là đội trưởng đội sản xuất, lấy bằng cấp ba để thuận lợi lao động và sản xuất.

Chủ nhiệm cũng không nghĩ nhiều, đưa ra câu trả lời cho họ.

Không thể.

Trường họ chỉ nhận học sinh thuộc khoá này, một trường cấp ba khác trong huyện cũng như vậy, không nhận học sinh thành niên không phải khoá này.

Nếu có tiền, có thể mua sách giáo khoa, không mua được bằng cấp cấp ba.

Không phải là không có cách nào khác, chủ nhiệm gợi ý họ có thể đi học một trường cấp ba kỹ thuật dạy nghề, những trường cấp ba này nhìn chung không quá khắt khe, còn học được kỹ thuật.

Bây giờ các trường cấp ba dạy nghề phổ biến hơn các trường cấp ba thông thường.

Tống Tầm Chu không nghe lời khuyên của chủ nhiệm mà nhất quyết mua sách giáo khoa về nhà học.

Đặt tất cả sách giáo khoa vào một bao tải và buộc chúng vào ghế sau xe đạp.

Sau khi ra khỏi trường, Tề Ngọc Trân khen ngợi sự cẩn thận của chồng.

Khi mua sách giáo khoa, anh còn mua “điểm kiến thức” và được tặng một danh sách các điểm kiến thức cần ghi nhớ.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /111 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nghịch Lữ Lai Quy

Copyright © 2022 - MTruyện.net