Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
  3. Chương 102
Trước /259 Sau

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 102

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nghiêm Dặc cảm ơn, lại hỏi Triệu Hương có biết giờ Tạ Tiểu Ngọc về không: "Y tá trưởng cũng không biết rõ thời gian cụ thể, lúc đi Tiểu Ngọc có nói với thím không?"

"Cô ấy nói đến ba thôn chữa bệnh từ thiện, nói muộn nhất thì là ngày mai trở về."

Muộn nhất là sáng mai Nghiêm Dặc phải về trường học rồi, nếu không gặp được, vậy phải đợi một ngày rồi.

Anh đến nhà chị dâu Hoa ở bên cạnh đón ba đứa nhỏ về, đám Tinh Tinh đang chơi với Thiết Đản và Thiết Trụ nhà chị dâu Hoa.

Đại Tiểu Ngư Nhi nhìn thấy Nghiêm Dặc, liền vui vẻ tiến lên, hai đứa nhỏ này rất sùng bái anh.

Nghiêm Dặc ngồi xổm xuống, khó xử nói: "Ba đứa các em, anh chỉ có thể om hai người, làm sao đây?"

Nếu Tiểu Ngọc ở đây thì tốt rồi, Tiểu Ngọc ôm Tinh Tinh, anh ôm Đại Tiểu Ngư Nhi, không có tranh cãi gì.

Cá Lớn nói: "Anh trai ôm em trai với em gái đi."

Cá Nhỏ nói: "Chúng ta chơi đoán số, thua thì không được ôm."

Tinh Tinh: "Cắt, em không hiếm lạ gì, em có chị ôm, các anh có không?" Nghiêm Dặc:...

Đại Tiểu Ngư Nhi:...

Về nhà ăn cơm, Nghiêm Dặc thúc giục bọn nhỏ làm bài tập xong trước: "Ngày mai anh đưa các em đến công viên chơi."

"Được ạ." Đến ngay cả Cá Nhỏ đã làm bắt đầu làm bài tập rất nhanh rồi.

Nghiêm Dặc nhìn ánh mắt Cá Nhỏ luôn liếc sang nhìn bài tập của Cá Lớn, liền gõ vào đầu cậu bé một cái: "Cá Nhỏ, nếu em còn không thành thật, không động não muốn chép bài, ngày mai em ở lại trông nhà với A Sài đi."

"Không cần đâu." Cá Nhỏ khẩn trương nghiêm túc lại.

Nghiêm Dặc đun nước rửa mặt cho bọn chúng, lại còn hỏi bọn chúng: "Lúc chị đi, có để lại cái gì cho anh không?"

"Có." Tỉnh Tỉnh nói.

"Không có.

Đại Tiểu Ngư Nhi nói.

Nghiêm Dặc:...

"Vậy rốt cuộc là có hay không?"

Đại Tiểu Ngư Nhi liếc nhìn nhau một cái, đúng là chị không nói với bọn chúng, là có để lại cái gì cho anh trai không, nói dối không phải đứa bé ngoan, bọn chúng nhao nhao lắc đầu: "Không có." Nghiêm Dặc đầu nhìn Nghiêm Tinh ngồi ở bên bàn khác: "Tinh Tinh... Nói dối không phải đứa bé ngoan..."

Tinh Tinh: "Em thông minh như vậy, sao có thể nói dối chứ, anh trai không tin thì thôi, em không nói nữa."

Nghiêm Dặc không có cách nào khác với mấy đứa bé lanh lợi này: "Muốn nghe, em nói đi."

"Còn chưa uống sữa trước khi ngủ đấy."

"Anh đi pha cho các em."

"Móng chân em dài quá, để đau chân."

Nghiêm Dặc bất đắc dĩ: "Rửa sạch chân mới có thể cắt cho em, bây giờ em có thể nói rồi."

Tinh Tinh cười hắc hắc, học theo lời của Tạ Tiểu Ngọc: "Mỗi lúc trời tối chị đều nói,"Hôm nay lại nhớ anh Nghiêm Dặc một ngày, không biết anh ấy có nhớ chị không, anh ấy nói chờ anh ấy tốt nghiệp xong liền kết hôn, chị rất vui vẻ, Tỉnh Tinh có vui hay không?", chính là những lời tương tự như này."

Tinh Tinh nói tiếp: "Em rất vui vẻ, mà chị càng vui vẻ hơn."

Trong lòng Nghiêm Dặc còn ngọt hơn cả rót mật ngọt vào, anh ho nhẹ một tiếng: "Được được, anh đi múc nước rửa chân cho em, sau đó anh lại cắt móng chân cho em, uống sữa sớm một chút rồi đi ngủ đi, ngày mai chúng ta đi công viên."

Buổi tối, căn nhà này không có Tạ Tiểu Ngọc, giống như thiếu đi cái gì đó, Nghiêm Dặc cực kì hi vọng ngày mai cô có thể trở về....

Ngày cuối cùng của chuyến đi chữa bệnh từ thiện, Tạ Tiểu Ngọc nói với Chu Ngôn Nho cô có chút việc gấp, giữa trưa liền trở về trước, cô không về nhà, mà đến thẳng công viên Bình Thành.

Hôm nay cô phải ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, đợi một người rất quan trọng, chị họ của Nghiêm Dặc.

Người phụ nữ kia như thơ như vẽ, nếu không khác với thế giới song song Tạ Tiểu Ngọc thấy, thì cô ấy là "nữ chính" bị nữ trọng sinh hãm hại không nhẹ.

Kì kì quái quái, Tạ Tiểu Ngọc không hiểu lắm, nhưng cô biết, hôm nay chị họ sẽ bị rơi xuống nước trong công viên này, bị ép gả cho người chồng đầu tiên của cô ấy, một người đàn ông có tâm cơ như Tạ Đông Hải.

Thời tiết bây giờ quả thật không tốt lắm, lại còn có gió lớn, trong công viên không có mấy người, càng không có ai tới đây dạo chơi.

Căn cứ theo kí ức sau này về chị họ, nếu thời gian có thể lặp lại, cô ấy nhất định sẽ không tới công viên, sẽ càng không lên du thuyền, bởi vì du thuyền bị lật, người đàn ông tâm cơ kia hô hấp nhân tạo cho cô ấy, dưới áp lực thế tục, cô ấy đành phải gả cho anh ta.

Về sau ly hôn lại gặp được người chồng thứ hai, hai người cực kì yêu thương nhau, nhưng rất không may, sau khi kết hôn với người chồng thứ hai không lâu thì anh ấy hy sinh, đến xương cốt cũng không tìm được, chồng cũ cứ tới ám chỉ muốn quay lại, bị chị họ đánh đến mức nhập viện.

Người đàn ông tâm cơ kia, giống như Tạ Đông Hải, không phải có lợi ích ở trước mắt, khả năng chính anh ta cũng không biết, hóa ra anh ta có thể ích kỷ tuyệt tình đến như vậy.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /259 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Huyễn Tưởng Hàng Lâm Hiện Thực

Copyright © 2022 - MTruyện.net