Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cô muốn thiết kế một đoạn anh hùng cứu chị họ đã không còn nữa rồi.
Bởi vì trong lúc cái anh chân mệnh thiên tử này chuẩn bị chèo mái thuyền qua thì chiếc du thuyền phía trước đã bị lật.
Tạ Tiểu Ngọc sốt ruột đoạt lấy chiếc mái chèo thuyền trong tay anh ấy rồi nói lời thúc giục: "Anh trai à, anh mau đi xuống cứu người đi!"
Mạnh Cảnh Niên nói không chút do dự: "Anh mà đi xuống cứu thì thanh danh của cô gái kia sẽ bị tổn hại mất. Em gái à, không phải em nói em ở dưới nước giống như một con cá sao, anh kiến nghị em đi xuống cứu đi, anh ở trên thuyền tiếp ứng cho em."
Tạ Tiểu Ngọc:...
Trời ạ, anh trai này còn ngay thẳng hơn cả anh Nghiêm Dặc nữa, sau này anh ấy thật sự có thể theo đuổi được chị họ sao?
Mạnh Cảnh Niên có chút sốt ruột khi nhìn thấy tên cẩu đàn ông kia đang bơi về phía chỗ cô gái đang bị rơi xuống: "Em gái, em nhanh hơn đi đừng có để cho tên đàn ông đó đoạt trước."
Anh ấy lo lắng đến chảy cả mồ hôi nên lập tức cởi chiếc áo khoác trên người vứt lên trên du thuyền.
Tạ Tiểu Ngọc nghĩ thầm, anh trai này đúng là chính nhân quân tử, suy xét quả thật quá chu đáo. Nhưng mà cứu người như cứu hoả huống hồ người cần cứu còn là vợ tương lai của anh ãy.
Cứu vợ còn không tích cực như vậy đúng là đầu óc có vấn đề.
Tạ Tiểu Ngọc không nói hai lời, cô nâng một chân lên đưa lưng về phía anh trai kia rồi đạp anh ấy xuống.
"Bùm" Tạ Cảnh Niên rơi xuống nước.
Ngay vừa lúc Tạ Tiểu Ngọc đá Mạnh Cảnh Niên xuống dưới hồ thì Nghiêm Dặc đang ngồi ở đình hóng gió trên triền núi cũng đột ngột đứng lên, anh nói với ba đứa nhỏ: "Nhanh, chúng ta đi ra bến tàu đón chị em."
Cá Nhỏ chậm rì rì nói: "Em đã nói là chị rất giỏi mà, vừa rồi chắc chắn là anh trai kia đã chọc tới chị nên mới bị chị đá xuống hồ như thế."
Cá Lớn có chút lo lắng: "Anh ấy tức giận như vậy liệu có lật luôn thuyền nhỏ của chị không?"
Tinh Tinh: "Sợ cái gì chứ, chị của mình ở trong nước linh hoạt giống như cá vẫy, ở dưới nước là chị ấy sẽ không sợ người xấu."
Nghiêm Dặc:.."Ba đứa các em mau im miệng đi, nhanh chạy đến bến tàu."...
Mạnh Cảnh Niên ở dưới nước còn linh hoạt hơn nhiều so với ở trên chiếc thuyền nhỏ. Lúc anh ấy vừa mới nhô đầu ra khỏi mặt nước thì đã nhìn thấy Tạ Tiểu Ngọc đang chỉ tay về phía trước rồi hô to với anh ấy: "Anh trai, câu xin anh nhanh chóng đi cứu chị họ của tôi đi."
Cầu xin anh nhanh chóng đi cứu vợ tương lai của anh đi.
Quả thật Tạ Tiểu Ngọc buồn thối ruột mà.
Mạnh Cảnh Niên:...
Anh ấy đã bị đá xuống hồ rồi còn có thể làm sao bây giờ chứ, huống hồ đây còn là chị họ của bạn trai em gái họ.
Tương lai còn dài, cái món nợ này anh ấy phải tính sổ lên đầu bạn trai của em họ mới được.
Mạnh Cảnh Niên khẽ cắn môi, một người lặn ở phía dưới nước lại đâm sầm về phía anh ấy.
Tạ Tiểu Ngọc nắm chặt lấy mái chèo thuyền vội vã chèo qua đó, ngay tại lúc người đàn ông tâm cơ chuẩn bị tới gần chị họ thì cô lấy mái chèo vỗ mạnh về phía trước của anh ta.
"Vị đồng chí này mau bắt lấy méo chèo thuyền của tôi, tôi sẽ kéo anh lên!"
Tạ Tiểu Ngọc đập đánh lung tung người đàn ông tâm cơ này chỉ vì không muốn làm cho anh ta tới gần chị họ của Nghiêm Dặc.
Cái tên đàn ông tâm cơ này giống y như Tạ Đông Hải, lúc nào cũng làm ra vẻ đạo mạo lừa mình dối người. Sau này chị họ nhìn thật mặt thật của anh ta rồi thì sẽ đứt khoát quyết định rời đi cái thứ ích kỷ này. Tên đàn ông tâm cơ lập tức điên tiết lên khi đột nhiên bị du khách khác xen vào chuyện của mình.
Anh ta lớn tiếng ồn ào: "Đồng chí, tôi biết bơi lội, tôi muốn đi cứu vợ chưa cưới của tôi."
Mạnh Cảnh Niên đang ở trong nước rõ ràng đã bơi chậm lại, nếu như cô gái rơi xuống nước này là vợ chưa cưới của người đàn ông kia, bây giờ anh ấy mà đi ra cứu thì hình như không được thích hợp cho lắm thì phải?
Tạ Tiểu Ngọc:.. Quả nhiên tên đàn ông tâm cơ này có chút lợi hại.
Cô đập đánh càng lợi hại hơn: "Đồng chí nam này tôi có lòng tốt muốn giúp anh vậy mà anh còn dám bôi nhọ chị họ của tôi sao. Chị ấy có chồng chưa cưới hay không chẳng lẽ tôi còn không biết sao. Cái tên lừa đảo nhà anh muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của à. Tôi không cứu anh nữa, anh không được tới gần chị họ của tôi!"
Lạc Chí Thanh: "Cô nói hươu nói vượn cái gì đấy, Chi Tuệ chỉ có em trai họ thôi làm gì có em gái họ nào!”
Tạ Tiểu Ngọc: "Anh nói đúng, tôi chính là bạn gái của em trai họ Chi Tuệ. Đồng chí này, chúng ta nên giải thích đạo lý một chút. Nếu như anh thật sự thích chị họ của tôi vậy thì mau về nhà đổi quần áo cho sạch sẽ sau đó ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện mà không phải đợi tới lúc chị ấy bị rơi xuống nước lại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");