Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");
Người anh trong cặp song sinh ra đời sớm hơn hai mươi phút tên gọi là Lục Thanh Hàng, người sinh ra sau được gọi là Lục Thanh Ngạn.
Cá Lớn trong tay tên biến thái bị Tạ Tiểu Ngọc giật đi mất, anh ta đã từng rất phụ thuộc vào những người thân chưa từng gặp mặt này.
“Chị ơi, chị đến đón bọn em thật sao?”
Bác cả và bác cả gái đã bị cảnh sát bắt đi mất, nếu chị gái không muốn dẫn bọn cậu đi, hai người có thể sẽ bị gửi vào trại trẻ mồ côi, sau đó chờ một người không biết sẽ là người như thế nào nhận nuôi.
Cá Lớn muốn đi theo chị gái xinh đẹp này.
Cá Nhỏ vẫn rất cảnh giác: “Mẹ tôi vì muốn đi tìm chị mới bị tai nạn xe mà chết, tại sao bây giờ chị lại đến đây, lần này chị đến đây có mục đích gì?”
Cá Nhỏ là một tên nhóc thông minh, cậu nhóc đã trèo qua cửa sổ, bí mật đi theo người bác cả gái đến xã cung tiêu nghe bác cả gái gọi điện thoại, nghe lén được bác cả gái đang cùng người nào đó đạt thành giao dịch, nói rằng mẹ cậu đã phục hồi, muốn trả lại một phần công việc trước.
Người bên kia điện thoại đưa cho người bác cả gái một khoản tiền, điều kiện chính là cậu và anh cậu không được phép quay lại Bình Thành.
“Vì vậy, có phải chị trở về là vì công việc của mẹ?”
Tạ Tiểu Ngọc búng hạt dưa trên đầu cậu bé: “Chị cũng là con gái của mẹ, không đón hai đứa, thì vẫn có thể tiếp quản công việc của mẹ. Bởi vì hai đứa là em trai chị nên chị, mới không quản ngại đường xa đến đón hai đứa con riêng đâu .”
Tạ Tiểu Ngọc cố ý nói: “Nếu em không muốn đi thì cứ ở lại, chị mang Cá Lớn đi.”
“Đừng mà chị ơi, đừng bỏ lại Cá Nhỏ mà.”
Cá Lớn ôm lấy đùi Tạ Tiểu Ngọc: “Chị, em sẽ quản tốt em trai mà, chị đưa em ấy đi cùng đi.”
“Anh ơi, anh đừng cầu xin chị ấy, một mình em cũng có thể tự mình sống tốt, anh cùng chị ấy đi đi, chờ em lớn lên em sẽ đến tìm anh.”
Cá Nhỏ tức giận ngồi trên ngưỡng cửa nhà Hứa Xương, hừm, chị gái và bác cả gái giống nhau, đều nói rằng cậu và anh trai là con chồng trước, không để ý tới chị ấy nữa.
Tạ Tiểu Ngọc mang theo phiếu dầu toàn quốc, bên hợp tác xã cung ứng tiếp thị ở đây không đủ phong phú, cô bỏ ra một phiếu thịt để mua một cân thịt ba chỉ, mua thêm một củ cái trắng to, một con cá diếc lớn to bằng bàn tay.
Hứa Xương mang theo một cân gạo, dầu, muối, tương, giấm các loại: “Đống ngũ cốc này vốn định để lại đến Tết dùng, nhưng dù sao cũng sắp rời khỏi rồi, chúng ta lấy ra ăn vậy.”
Nhà Hứa Xương ba người, cộng với Tạ Tiểu Ngọc và hai người em trai, tổng cộng có sáu người, nếu muốn tất cả đều ăn no, chỉ một ít gạo và đồ ăn chắc chắn không đủ.
Nếu làm cơm thịt heo băm thì mọi người đều có thể nếm được vị thịt.
Thịt heo mà Tạ Tiểu Ngọc mua có chất lượng rất tốt, hai phần mỡ ba phần thịt, vừa đủ dầu lại không quá ngấy.
Thịt ba chỉ cắt miếng nhỏ để dùng sau, nấu cùng nấm hương khô, hành tây thái hạt lựu và khoai tây.
Đổ một thìa dầu hạt cải vào nồi, phi thơm hành khô đã băm nhỏ đến khi chín vàng, mùi thơm của hành đầy kích thích, vừa cho các nguyên liệu vào xào, Cá Nhỏ đã bị mùi hương thơm phức câu dẫn cứ liên tiếp quay đầu lại.
Đợi nóng dầu, cho hành tím vào phi thơm, cho hai lát gừng và vài tép tỏi vào phi thơm rồi cho thịt heo đã thái hạt lựu vào xào tiếp, sau khi thịt heo chuyển màu thì nêm một chút nước tương, cơm, rượu vang và một chút đường để tăng vị.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");