Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
  3. Chương 232
Trước /259 Sau

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 232

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đúng là khờ, thật đấy, Dư Thư Phương cảm thấy Hứa Xương tốt hơn Tống Hạnh Hoa rất nhiều.

Cô ấy không cảm thấy hối tiếc vì phải chịu những lời châm chọc trong suốt hai năm qua, nếu không nhờ có vậy, cô ấy sẽ không tìm được đối tượng thật tâm thật ý với mình như Hứa Xương.

Hàng xóm láng giềng xung quanh đều cực kỳ kinh ngạc, ôi trời ơi, hóa ra con dâu của Triệu Hương xinh đẹp đến vậy, kỳ thực lúc trước con dâu của bà ấy nhìn cũng đẹp, chỉ là bây giờ gầy đi, lại thay đổi kiểu tóc trang điểm nhẹ nhàng, nhìn như đổi một cô con dâu mới.

Tề Nhạc Bình không dám tin hỏi hàng xóm cũ: "Cô gái nhìn gây đến mức gió có thể thổi đi này là con dâu của Triệu Hương?"

Ôi trời ơi, cô gái xinh đẹp thế này, gia thế tốt, của hồi môn có hẳn một căn nhà, tại sao cô gái có điều kiện tốt thế này lại tìm nhà chồng nghèo rớt mùng tơi như nhà Triệu Hương.

Bà ta vẫn chưa từ bỏ ý định, nói với Dư Thư Phương: "Cô gái à, cháu đừng để nhà họ Hứa lừa, Hứa Xương từng làm đầu cơ trục lợi, cẩn thận không cậu ta liên lụy cả cháu vào đấy."

Dư Thư Phương tức giận nói: "Thím nói gì vậy, nghe nói thím vừa đi cải tạo về, mới về đã lại tung tin đồn lung tung, có phải thím muốn đi cải tạo tiếp không?”

Te Nhạc Bình lập tức ngậm miệng lại, bà ta lẩm bẩm nói: "Đắc ý cái gì, gầy thế này lại càng khó nuôi, nếu cô không thể sinh, xem nhà họ Hứa có cần cô nữa không."

Tạ Tiểu Ngọc tạt chậu nước rửa cá vừa nãy ra ngoài, cố tình tạt thẳng vào mặt Tề Nhạc Bình.

"Ai nha muốn chết à, bà dội nước không nhìn xem có ai bên ngoài không à?”

Tạ Tiểu Ngọc cười khẩy nói: "A, hóa ra thím là con người, cháu cứ tưởng là con súc sinh nào."

"Cô..."

"Cháu làm sao, cháu thấy thím đi cải tạo thế này là thất bại rồi đấy, có cần cháu viết một bài báo giúp thím tỉnh táo lại không?"

Tề Nhạc Bình chán nản rời đi, con dâu và con gái nuôi nhà Triệu Hương đều làm việc ở tòa soạn báo, bà ta thật sự không dám gây chuyện.

Lúc ăn cơm, Nghiêm Dặc cũng tới, Tạ Tiểu Ngọc không biết anh đã lấy được lòng tin của Tào Bằng Vũ hay chưa.

Nhiệm vụ của Nghiêm Dặc là dành được lòng tin của Tào Bằng Vũ, tìm hiểu đường dây phía sau ông ta trước khi ông ta lên kế hoạch bỏ trốn, và lấy được bằng chứng xác thực về chứng cứ phạm tội của ông ta.

Triệu Hương một lòng muốn giúp Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc giảng hòa, vội kéo Nghiêm Dặc ngôi vào bên cạnh Tạ Tiểu Ngọc.

Tạ Tiểu Ngọc nhéo Nghiêm Dặc ở dưới gầm bàn, ý là hỏi anh chuyện hồi sáng thế nào rồi?

Nghiêm Dặc nói nhỏ ở bên tai Tạ Tiểu Ngọc: "Hôm nay anh có thể trở về nhà ngủ."

Anh và Tào Bằng Vũ đã bàn bạc với nhau xong, ngày mai bọn họ sẽ đi đến nhà chị họ ở Tô Châu kiểm tra đồ cổ, lại thảo luận mức giá cụ thể, nếu đã tìm được "Khách hàng", anh đương nhiên có thể về nhà Ở.

Tạ Tiểu Ngọc thầm vui mừng khôn xiết, cuối cùng cũng không cần phải giả vờ cãi nhau nữa.

Cô vui vẻ tuyên bố với Cá Nhỏ đang đần thối mặt: "Được rồi, anh chị không cãi nhau nữa, tối nay anh rể em sẽ về nhà ở."

Cá Nhỏ còn vui vẻ hơn cả Tạ Tiểu Ngọc: "Vậy sau này anh chị cũng không được cãi nhau nữa!”

"Được"

Cá Lớn đột nhiên thút tha thút thít, còn lẩm bẩm nói: "Lần này anh chị cãi nhau lâu quá."

Chỉ có Tinh Tinh bình tĩnh ăn cá viên, cô bé biết ngay là anh và chị giả vờ cãi nhau, nhưng bây giờ không cần phải giả vờ nữa, chỉ cần nhìn cái cách chị Tiểu Ngọc gắp thức ăn cho anh trai là biết. Hồi còn ở thôn Thanh Sơn, mỗi lần không phải giả vờ nữa, chị Tiểu Ngọc đều sẽ làm rất nhiều món ngon cho bọn họ ăn. Uhml Lại có lộc ăn rồi.

Mọi người đều mừng thay cho hai người bọn họ, chỉ có Hứa Xương là vẫn còn lo lắng. Tiểu Ngọc không tức giận, còn để Nghiêm Dặc về nhà ở, vậy chứng tỏ là anh đã giải quyết xong vụ làm ăn đồ cổ kia rồi.

Anh ấy vẫn rất lo lắng, chờ cơm nước xong anh ấy tìm cơ hội nói chuyện riêng với Nghiêm Dặc, dặn anh phải chú ý, đừng để bị đi tù.

Nghiêm Dặc vỗ vỗ vào trên bả vai của anh ấy, nói: "Anh sẽ cẩn thận."

Lúc Nghiêm Dặc và Tạ Tiểu Ngọc dẫn ba đứa trẻ về nhà, anh gầy và Tào Bằng Vũ đứng phía xa xa nhìn.

Anh gầy nói: "Anh Tào, anh cũng cẩn thận quá rồi đấy, anh xem, thằng nhóc kia làm vậy thật sự là vì muốn dành dụm tiền cưới vợ, cô vợ nhỏ của cậu ta là kẻ tham tiền, vừa nghe thấy có mấy mươi nghìn đồng vào sổ là làm hòa với người ta liền, giờ anh đã tin chưa?”

Tào Bằng Vũ yên tâm.

Anh gầy nói: "Anh Tào, anh nói một món đồ cổ sẽ đưa cho cậu ta tám nghìn đồng, cậu ta nói mình có năm món, chúng ta đi đâu lấy bốn mươi nghìn đưa cho cậu ta bây giờ?"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /259 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tà Tâm

Copyright © 2022 - MTruyện.net