Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hứa Xương thâm thúy nói: "Thím Tề, thím cũng không cần phải chê bai con gái mình như vậy chứ, hơn nữa, cháu chưa từng nói câu này, thím có ai làm chứng không?"
"Bà ta... bà ta có thể chứng minh!"
Tê Nhạc Bình đẩy Lữ Thu Mai ra, cũng nhỏ giọng nói với bà ta: "Chủ nhiệm Lữ, nếu bà không chứng minh giúp tôi, tôi sẽ cử báo bà nhận tiền với quà của nhà tôi tổng cộng ba trăm đồng."
Lữ Thu Mai:.. đáng lẽ hôm nay bà ta không nên tới đây.
Bà ta cắn chặt răng, dù thế nào cũng phải để chuyện này qua đi đã: "Đúng, tôi nghe thấy, tôi có thể làm chứng."
Nhưng bà ta không ngờ là, có chiếc xe cảnh sát lái tới cửa, hàng xóm xung quanh đều luống cuống nhường ra một lối đi.
Nghiêm Dặc bước xuống từ xe cảnh sát của Tống Liêm: "Bà không thể làm chứng, bởi vì bây giờ bà cũng là nghi phạm."
Còn có cả Tiêu Lai Phượng cũng bị còng tay giống bọn họ.
Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy còng tay trên tay Tiêu Lai Phượng, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, chạy tới hỏi: "Có chuyện gì vậy anh Nghiêm Dặc, các anh định tới bắt ai vậy?" Nghiêm Dặc chỉ chỉ vào Lữ Thu Mai.
Lữ Thu Mai bị dọa sợ lui về phía sau mấy bước, từ lúc nhìn thấy Tiêu Lai Phượng, bà ta đã có dự cảm xấu. Bà muốn chạy, nói: "Tôi không phạm tội, giờ tôi còn phải về dạy học, không có thời gian cãi nhau với mấy người đâu."
Nghiêm Dặc vặn cánh tay của Lữ Thu Mai ra đằng sau, còng tay bà ta lại.
Nghiêm Dặc nói: "Chúng tôi vừa từ trường học đến, hiệu trưởng nói bà đang ở đây, bà không cần trở về trường học nữa, đến thẳng cục công an giải quyết vấn đề của mình đi."
Lữ Thu Mai giãy giụa nói: "Tôi có thể vấn đề gì chứ, các cậu không được bắt người tốt."
Nghiêm Dặc cười lạnh nói: "Quý Hương Hàn đã được giải cứu ra rồi, cô ta kiện con trai bà tội đùa bốn lưu manh, bà trì hoãn không cưới cô ta vào cửa, chắc chưa từng nghĩ sẽ có ngày cô ta cá chết lưới rách đâu."
Nghiêm Dặc nói, L Thu Mai và Tiêu Lai Phượng đồng mưu, muốn gả Quý Hương Hàn vào trong núi sâu, để cô ta ở đó cả đời không chạy ra được.
Đinh Hồng Tuệ thông báo cho anh biết kế hoạch của nhà họ Tiết và Tiêu Lai Phượng, còn nói ra thời gian và địa điểm. Lúc anh và cục trưởng Tống chạy tới, Quý Hương Hàn đã sắp bị đưa ra khỏi tỉnh.
Quý Hương Hàn tỉnh lại, phát hiện ra mình bị gãy một chân, còn suýt nữa bị Tiêu Lai Phượng gả vào trong núi sâu, cô ta thâm hiểu rõ đây là nhà họ Tiết thu mua Tiêu Lai Phượng.
Cô ta lập tức tố cáo Tiết Diệu Mạnh đã từng giở trò đồi bại với mình, hôm đó có rất nhiều người có thể làm chứng cho cô ta, cũng tố cáo luôn cả Tiêu Lai Phượng.
Lần này Tiêu Lai Phượng bị bắt, bà ta không còn người chị em tốt nào dùng chuyện li dị để cứu mình nữa, bởi vì em họ bà ta đã từng dùng chuyện ly dị cứu bà ta một lần, không thể li dị được nữa, bà ta đành phải khai ra Lữ Thu Mai là chủ mưu.
Lúc nhà họ Tiết chuẩn bị tìm quan hệ cứu người ra, Đinh Hồng Tuệ sử dụng những bằng chứng mình thu thập được, tố cáo hành vi tham ô và nhận hối lộ của chồng mình. Cảnh sát mặc thường phục lập tức chạy tới nhà cũ nhà họ Tiết, lục soát được hai hòm đồ lớn từ trong hầm trú ẩn.
Số lượng này đủ để chú Hai của Tiết Diệu Mạnh rục xương trong tù.
Lúc này, Tiêu Lai Phượng đột nhiên xông lên, giơ đôi tay đang bị còng của mình lên tát vào mặt Lữ Thu Mai: "Đều tại con tiện nhân này xúi giục, bảo tôi gả Hương Hàn vào trong núi sâu, giờ nó được công an cứu ra rồi, bà là chủ mưu, bà đi chết đi bà đi chết đi!"
Lữ Thu Mai mềm nhũn cả hai chân, xong rồi, lần này thật sự kết thúc rồi...
Ngày hôm sau, Tạ Tiểu Ngọc đi tới bệnh viện làm việc, nghe Vưu Tiểu Ninh trực ca đêm kể lại, tối hôm qua Tiết Diệu Mạnh bị còng tay dùng cáng đưa đi.
Vưu Tiểu Ninh còn phỉ nhổ nói: "Loại cặn bã đó không xứng chiếm dụng tài nguyên chữa bệnh, đáng tiếc là tối qua cô không được thấy, bình thường anh ta coi trời bằng vung, hôm qua sợ hãi co rúm người lại, còn nói chú hai nhà anh ta là cha ruột của anh ta, đòi cha ruột của anh ta cứu anh ta, nhà bọn họ đúng là loạn."
Tạ Tiểu Ngọc không nhìn thấy trưởng khoa Đinh đâu, hỏi Vưu Tiểu Ninh có biết cô ấy ở đâu không, Vưu Tiểu Ninh nói trưởng khoa Đinh tố cáo chồng mình bằng danh tính thật, bị đưa đi điều tra rồi.
"Lần này nhà họ Tiết hoàn toàn kết thúc rồi, không cứu được ai nữa."
Không ai cứu nổi, không ai trốn thoát được, không có cá lọt lưới, như vậy cũng không cần phải lo lắng sẽ bị trả thù, bao gồm Lữ Thu Mai. Nếu không có bà ta tác oai tác quái ở trong trường, Tiểu Tiên sẽ không bị bắt nạt nữa.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");