Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Gia đình bình thường trừ bỏ mở cửa hàng thì ai có thể lấy liền năm mươi cân tóp mỡ để ăn.Vương Đại Quân thu xếp: “Thu Bình, em nếu muốn ăn, từ trong tiệm lấy một chút về nhà.
Anh còn nhớ rõ mẹ em làm bánh bao tóp mỡ thực sự ăn rất ngon.Vợ anh ta lập tức nóng nẩy “Buổi tối anh không định buôn bán nữa sao?”“Anh liền đi đến xưởng mua về là được rồi.”“Anh rảnh như vậy sao, nhiều chén bát cần rửa như vậy, nhiều nguyên liệu cần xử lý như vậy thì ai làm?”Chu Thu Bình tuy rằng cảm thấy vợ của Vương Đại Quân có địch ý với mình đến không thể hiểu được, nhưng cô cũng không thể để cho hai vợ chồng vì mình mà cãi nhau.
Cô liền nhanh chóng pha trò “ Ai, chị dâu, em chính mình sẽ tự đi vào xưởng mua.
Vừa vặn trong thôn có người làm bàn tiệc đang thiếu đồ ăn.
Năm mươi cân tóp mỡ làm vằn thắn cũng rất tốt.
Chị dâu, còn phiền toái chị giúp em liên hệ với người thân trong xưởng ép dầu, bằng không người bên xưởng sợ là không cho em vào cửa.”Hiện tạ ép dầu muốn mua không cần phiếu nhưng đối với thực phẩm từ nhà máy ép dầu trong thành thì đối với nông dân vẫn rất tốt.
Chính là mười năm sau, người thành phố khinh thường dân quê thì cũng không có chỗ mà mua loại đồ ăn này nữa.Vợ Vương Đại Quân bị chồng trừng mắt nhìn, nhưng nói không lại với lời nói của người ta, chỉ không mặn, không nhạt lên tiếng “ Cô đi đến xưởng ép dầu tìm Cung Tiêu Khoa hoặc là Hoàng Đạo Minh, nói ra em gái bên nhà chồng tôi thì người trong xưởng sẽ bán đồ cho cô.”Chu Thu Bình cũng không để ý đến cách nói của chị ta, cười nói cảm tạ : “Cảm ơn chị dâu đã hỗ trợ”.Bên ngoài trời hiện đang rất nóng, ban đầu cô vốn định ở lại trong tiệm tránh nóng một chút, nhưng hiện tại tình trạng như thế này cô cũng thật không muốn ở lại nữa.Chu Thu Bình liền nhanh chóng ăn xong mì tóp mỡ trứng gà, lại giơ ngón tay cái hung hăng khen tay nghề của Vương Đại Quân, liền buông xuống một khối tiền cáo từ..