Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cố Thanh Thành nắm chặt hai vé xe buýt trong tay, đang do dự có nên lên tiếng không thì cô gái được anh mua cho vé đã xuống xe rồi.Ma xui quỷ khiến thế nào, Cố Thanh Thành cũng xuống xe.
Anh nhìn thấy cô gái vào trong một gian phòng trước kia là tiệm tạp hoá hoang phế rách nát.
Loại phòng trông như đã để không nhiều năm như vậy, có khi có con gì đó không tốt bên trong.
Cố Thanh Thành liền không yên tâm nên quyết định đi theo vào bên trong.
Bên trong tiệm tạp hoá cũng rách nát, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy được cỏ dại móc ở khắp nơi, tạo thành từng cụm từng cụm trong hậu viện.Cố Thanh Thành đã tìm khắp mọi nơi trong căn phòng rách nát này, nhưng lại không tìm được cô gái kia đâu, quá kỳ quái.
Lúc nãy rõ ràng chính mắt anh nhìn thấy cô ấy đi vào trong.
Hai mắt của Cố Thanh Thành liền nhìn chằm chằm vào bức tường cao hai mắt bên trong căn phòng thầm nghĩ, chẳng lẽ cô ây trèo tường đi ra ngoài?Hắn đành ngồi xổm dưới gốc cây dâu lớn phía đối diện tiệm tạp hoá, mãi cho đến khi nghe thấy âm thanh có người gọi hắn.
Hắn nhìn lại theo hướng phát ra âm thành thì thấy người gọi hắn chính là Trình Văn Năm, “ Cố Thanh Thành, anh ngồi xổm ở chỗ này làm cái gì?”Cố Thanh Thành ngẩng đầu nhìn Trình Văn Năm.
Năm trước toàn căn cứ tổ chức đại hội luận võ, Cố Thanh Thành đạt giải nhất, còn Trình Văn Năm đạt giải ba, vì vậy mà hai người quen biết nhau.
Hắn nghe nói lần này Trình Văn Năm trở về là muốn đi đăng ký kết hôn với vợ.
Trình Văn Năm mới có hai mươi ba tuổi, vẫn còn là một thằng ranh con vậy mà đã có vợ, còn hắn đã bằng ngần này tuổi rồi còn chưa gặp được một ai.
Thế đạo thật không công bằng.Cố Thanh Thành nhìn Trình Văn Năm một cái, quay đầu lại, tiếp tục nhìn chằm chằm vào cửa của tiệm tạp hóa rách nát bên kia đường.“Ngồi xổm đợi tiên nữ.” Nếu tiên nữ còn trở về.Trình Văn năm nhịn không được cười ra tiếng, sau đó lại tự mình phiền muộn chuyện của bản thân.
Lần này hắn trở về không phải là đi đăng ký kết hôn mà là muốn từ hôn, nhưng không thuận lợi.
Hắn vừa mới mở miệng nói về chuyện này, Khương Nhường đã tức giận chạy ra khỏi nhà.
Bố mẹ hắn liền vung lên gậy gộc bắt hắn phải đi đón cô ây trở về, nếu cô ấy không về họ liền không nhận có thằng con trai là hắn..