Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Phần lớn công trường không bao cơm ăn, các thợ mỗi ngày hầu như phải dùng tiên túi để mua cơm, cơm ăn thường không được ngon hơn nữa vì họ tiếc tiền, họ cũng không dám ăn quá ngon, bình thường một tháng ăn không đến hai miếng thịt.
Ở đây Hứa Bối Đóa sẽ làm khác, hào phóng hơn, bao ăn bao ở.
Không chỉ cung cấp chỗ ở có điều kiện rất tốt, còn bao một ngày ba bữal
Ba bữa một ngày!!!
"Ôi mẹ ơi, một ngày ba bữa! Bữa trưa còn có thêm thịt! Muốn ăn bao nhiêu mì cũng được!Lại còn được cơm thêm!"
"Đây là cuộc sống ở chốn thần tiên nào đây!!!"
Công nhân viên truyên tai nhau những điều kiện vô cùng tốt này khiến mọi người đều vô cùng sôi nổi,
Thậm chí, có một số người trẻ trong thôn chưa từng đi làm công bao giờ, cũng muốn bỏ cuốc xuống, đến công trường thần tiên này làm việc.
Đáng tiếc, chính sách được đưa ra tốt như vậy, là phải có điều kiện.
Công nhân đều truyên tai nhau rằng:
"Không phải ai muốn làm cũng được! Bà chủ Hứa yêu cầu làm việc phải nhanh nhẹn, tay chân tốt, có sức khỏe, kỹ thuật tốt, kỷ luật tốt, đầu óc tốt!"
"Không những thết Trong thôn tôi có một ông đi thôn Lan Thủy để xây nhà thờ, tay nghề anh ta tốt lắm! Không ngờ, anh ta hút thuốc ở công trường là bị sa thải ngay!"
"Nhưng anh ta phục lắm, bà chủ Hứa nói anh làm trái với quy định, không thể để anh tiếp tục làm việc, nhưng tiền công anh làm ngày nào vẫn tính cho anh ngày đó, hơn nữa công trình lần này ở trong Huyện, vẫn cho gọi anh ta tiếp tục làm việc, nhưng nhất định phải làm đúng quy định!"
"Điều kiện tốt như vậy, cả nhà tôi cai thuốc lá thì cũng chẳng có vấn đề gì!!! Tôi đem tẩu thuốc đi bẻ đây!"
Chưa đầy hai ngày, công nhân đến công trường xin việc xếp thành hàng dài, vô cùng náo nhiệt.
Bây giờ chính là lúc dùng người. Làm việc ở công trường khác với ở trường học, hoàn toàn có thể tùy cơ ứng biến dựa vào thế đông người để cộng hưởng sức lao động, dù sao chủ yếu đều là việc dùng đến thể lực.
Hứa Bối Đóa cố gắng nhận hết tất cả công nhân, mới một ngày, đã dựng xong khu ký túc xá.
Đương nhiên quy mô không lớn, nhưng bốn người một phòng, sức chứa có thể đến bảy, tám chục người.
Tiên công được trả theo ngày, các công nhân đều vô cùng vui vẻ, cho dù không được nhận vào làm việc, họ cũng đều ngưỡng mộ và nhớ đến lòng tốt của bà chủ Hứa.
Hứa Bối Đóa bảo Hứa Hắc Đậu viết ra họ tên, địa chỉ, loại công việc thực hiện và biểu hiện cơ bản của mỗi người.
Hắc Đậu bận rộn đến mức đầu óc quay cuồng, một phần cũng vì cậu không đọc được rất nhiều từI!!
Cần phải để việc học vào việc ưu tiên thôi, cậu trăm triệu lần cũng không thể để chị Đóa Đóa thất vọng mà từ bỏ cậu!
Khu ký túc xá đã xây xong, kế tiếp chính là chờ tin tức của chú Lương.
Đoàn xe của chú Lương đã đi dăm ba ngày rồi, vì liên lạc không thuận tiện lắm, cho nên tạm thời còn chưa nhận được tin tức, nhưng bến xe của chú Lương ở ngay phía Nam, nên chỉ cần một đoàn xe tải đi ngang qua thôi, thì sẽ liên thấy ngay.
Nhóm công nhân đầu tiên đã vào ở khu ký túc xá, họ cũng đưa ra một số ý kiến để cải tạo, Hứa Bối Đóa vui vẻ tiếp nhận ý kiến của họ, sau đó cũng tiến hành thực hiện luôn.
Các công nhân đã bắt đầu đợt xây dựng thứ hai, ở góc Đông Bắc của lô đất, dùng một ít vật liệu đơn giản để xây dựng nhà xưởng chứa vật liệu xây dựng.
Thêm hai ngày nữa trôi qua, nhà máy và cơ sở hạ tầng cần thiết khác cũng đã được xây xong.
Tiến trình xây dựng nhà thờ tổ ở thôn Lan Thủy cũng rất tốt, từ lân trước sau khi lợp mái, là bắt tay ngay vào việc quét sơn tường bên trong, đến hiện tại thì công việc gân như đã hoàn tất.
Vạn sự tươm tất, chỉ thiếu gió Đông.
Trong lúc chờ đoàn xe của chú Lương về, thì Lục Hoài Ninh và cô của anh đã đến xem tình hình.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");