Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lương Triệu Thành "vâng" một tiếng, nói: "Quả thực Tiểu Khê không phải là cháu gái ruột của nhà họ Lâm. Năm đó ở trạm y tế vùng biên giới, thật ra đêm đó có đến ba sản phụ, một người là Trương Tú Mai, một người là mẹ đẻ của Tiểu Khê – dì Nhạc, người còn lại chính là người đàn bà tên Tiền Anh Tử vừa mới bị mang đi."
"Người sinh em bé đầu tiên là Tiền Anh Tử, thật ra bà ta sinh con vào buổi tối, sau đó Tiểu Khê và con của Trương Tú Mai lần lượt chào đời. Lúc đó dì Nhạc khó sinh, sau khi sinh con xong liền rơi vào hôn mê. Sau khi tỉnh lại nữ hộ sinh làm ở trạm y tế tối hôm đó nói cho bà ấy biết rằng bà ấy sinh khó, đứa bé sinh ra chính là một thai c.h.ế.t lưu."
"Nhưng sự thật là người sinh ra thai c.h.ế.t lưu đêm đó không phải dì Nhạc mà là Trương Tú Mai. Bà ta sinh ra thai c.h.ế.t lưu nhưng lại muốn có con, khi nhìn thấy con của dì Nhạc thì lập tức nổi lên dã tâm. Sau đó bà ta mua chuộc nữ hộ sinh kia, thay đổi cái thai c.h.ế.t lưu kia thành Tiểu Khê."
Nói cách khác, Thẩm Hương chính là con gái của vợ chồng nhà họ Thẩm.
Trương Tú Mai sinh ra một thai c.h.ế.t lưu, sau đó lại đổi thai c.h.ế.t lưu lấy con của Nhạc Minh Tư, cũng chính là Lâm Khê.
Tại sao bây giờ bọn họ lại tìm vợ chồng nhà họ Thẩm rồi nói Thẩm Hương là con gái của nhà họ Lâm, ý đồ rõ ràng là muốn chiếm đoạt tiền, muốn tài sản của nhà họ Lâm. Thái độ Lâm Khê đối với Trương Tú Mai vô cùng ác liệt nên bà ta hoàn toàn không thể nào tìm kiếm được một chút lợi ích nào, vì thế liền tác động đến nơi khác.
Về phần trước đây Tiền Anh Tử có biết chuyện Trương Tú Mai đổi con hay không, thêm cả chuyện rốt cuộc Trương Tú Mai đã hợp mưu với vợ chồng nhà họ Thẩm như thế nào, hiện tại tất cả bọn họ đều đã bị đưa vào đồn cảnh sát, chắc chắn bên phía công an sẽ điều tra rõ ràng, chuyện đó cũng không còn liên quan gì đến nhà họ Lâm nữa.
Bí thư Hạ quay đầu nhìn người nhà họ Nhạc đứng ở một bên, ông ta hỏi Lương Triệu Thành: "Mấy người biết được chuyện này từ khi nào? Tại sao bọn họ lại trùng hợp đến đây như vậy?"
Lương Triệu Thành giải thích ngắn gọn: "Người nhà họ Chu vẫn luôn có âm mưu chiếm đoạt tài sản nhà họ Lâm, thế nên cháu đã nhờ một đồng đội để mắt đến mọi hành động của bọn họ. Lúc sau tết, bọn họ đặc biệt đi một chuyến đến biên giới Vân Nam."
"Lúc đó cháu cảm thấy rất kỳ lạ nên lập tức nhờ đồng đội điều tra, sau đó mới phát hiện ra chuyện này. Lần này bọn họ từ Xuân Thành đi tìm đến nhà họ Thẩm và Thẩm Hương khiến cháu thấy lạ, vì thế đã đặc biệt mời nhà họ Nhạc đến đây."
Sự thật chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.
Thật ra Lương Triệu Thành phát hiện ra Lâm Khê trông khá giống với Nhạc Minh Tư nên anh đã nhờ người đồng đội ở bên biên giới điều tra nhà họ Nhạc và Nhạc Minh Tư. Nhưng không ngờ mọi chuyện lại vô cùng trùng hợp, trong khi đồng đội đó điều tra Nhạc Minh Tư, lúc tra được đến khoảng thời gian ở trạm y tế, bên trong có một hộ sĩ thuận miệng nói: "Thật kỳ lạ, tại sao gần đây lại có nhiều người tìm bà Tiền như vậy chứ? Bà Tiền đã qua đời mấy năm rồi, bà ta cũng nghỉ làm ở trạm y tế của chúng tôi được khoảng mười lăm mười sáu năm rồi đấy."
Bà Tiền đang được đề cập đến chính là nữ hộ sĩ đã già kia.
Lúc này người đồng đội đó mới biết Trương Tú Mai cũng đang tìm bà hộ sĩ kia.
Có điều sau khi Trương Tú Mai và Chu Lai Căn biết được hộ sĩ đó đã qua đời liền yên tâm đi khỏi biên giới và đi đến nhà họ Thẩm ở Xuân Thành. Người đồng đội kia lại lần theo dấu vết tìm đến nhà bà hộ sĩ kia, thậm chí còn nhận được thu hoạch ngoài ý muốn, tiếp theo đó lại dùng một chút thủ đoạn rồi lấy được một ít di vật của người hộ sĩ từ con trai bà ta, di vật bao gồm nhật ký, thư từ qua lại giữa bà ta và Trương Tú Mai.
Dựa theo nhật ký và những lá thư kia của bà ta, về cơ bản bọn họ cũng ghép lại được chân tướng năm đó Trương Tú Mai và người hộ sĩ đã cùng nhau hợp tác tráo đổi con gái.
Nhưng sau khi Lương Triệu Thành nhận được tin tức này, anh không trực tiếp nói cho Lâm Khê, cũng không đi tìm người nhà họ Nhạc ngay lập tức mà đi tìm người để hỏi thăm rõ ràng tình huống của nhà họ Nhạc và Nhạc Minh Tư. Sau đó anh lại đích thân đi Xuân Thành một chuyến để gặp người nhà họ Nhạc, tiếp theo thì đi tìm rồi mới nói chuyện này với bọn họ.
Bọn họ có quyền biết được sự thật nhưng anh cũng nói với họ rằng anh sẽ nói chuyện này cho Lâm Khê biết trước, về phần Lâm Khê có muốn nhận lại họ hay không thì sẽ do Lâm Khê tự quyết định.
Chẳng qua trong lúc này, anh lại phát hiện Trương Tú Mai thường xuyên gặp gỡ nhà họ Thẩm, cho đến đợt này khi một nhà ba người nhà họ Thẩm đến Tân An, Lương Triệu Thành nhận ra được có lẽ bọn họ đang lên kế hoạch làm gì đó nên chiều hôm qua, anh mới gọi điện khẩn cấp cho người nhà họ Nhạc và mời bọn họ tới đây.
Thậm chí anh vẫn chưa kịp nói kỹ càng chuyện này với Lâm Khê.
Có điều anh cũng không cần phải nói rõ những chuyện này với bí thư Hạ và các vị trưởng bối trong thôn Lâm Hạ.
Sau khi bí thư Hạ và trưởng bối thôn Lâm Hạ nghe xong, sắc mặt ai nấy đều rất phức tạp.
Nhưng chuyện này phải nói như thế nào nữa đây? Mọi chuyện đã đến bước này, nhưng cũng không quá phức tạp, bởi vì con gái nhà họ Lâm vừa sinh ra đã chết, chẳng qua bây giờ Tiểu Khê chỉ là từ cháu gái ruột trở thành cháu gái nuôi mà thôi.
Chuyện cần nói đến chính là vấn đề tài sản của nhà họ Lâm.
Có lẽ sẽ giống như những gì Lâm Khê đã nói trước đây, ông bà nội Lâm đã sớm qua đời, suy cho cùng dù cho cô có là cháu ruột hay cháu gái nuôi thì cũng đều có quyền thừa kế. Bọn họ là trưởng bối trong thôn, mặc dù nói là trưởng bối nhưng thật ra huyết thống dòng họ cách nhau rất xa nên cũng không tiện nói gì.
Hơn nữa với tính tình của Lâm Khê thì chắc chắn cô sẽ không bạc đãi Trần Dã.
Dù sao Trần Dã vẫn còn hai triệu rưỡi ở đó.
Vậy thì hiện tại còn gì cần để nói nữa?
Bà Ba nhìn người nhà họ Nhạc rồi lại nhìn Lâm Khê, sau đó lại liếc mắt nhìn Trần Dã.
Lúc này Trần Dã đã không còn tức giận như trước nữa, nhưng mà sắc mặt cậu vẫn không tốt lắm.
Thằng nhóc tội nghiệp này...
Hơn nữa ông bà nội Lâm thật sự đúng là số khổ mà, con trai con gái đều mất sớm, kết quả cháu gái lại không phải cháu ruột, còn một đứa cháu ngoại thì cũng phải chịu cực khổ ngay từ nhỏ, rốt cuộc thì bọn họ đã tạo nghiệt gì đây...
Bà Ba thở dài nói: "Thôi đi."
Bà ấy nhìn về phía Lâm Khê rồi nói: "Tiểu Khê à, chuyện này cháu có ý kiến gì không?"
Lâm Khê bị kêu tên lập tức hoàn hồn.
Cô có ý kiến gì đây?
Trong lòng cô rất phức tạp, cô cảm thấy nguyên chủ thật sự rất thảm, có chút buồn bã nhưng cũng không khỏi cảm thấy vui vẻ, có rất nhiều hoang mang và nghi vấn, nhưng những thứ này chỉ là tâm trạng của bản thân cô mà thôi. Cô biết ý tứ bà Ba khi hỏi câu đó không phải như vậy, cô quay đầu lại liền nhìn thấy dáng vẻ phùng mang trợn mắt của Tiểu Dã khi nhìn cô, trong phút chốc cô cũng không biết nên gì cho phải, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu.
Bà Ba nhìn về phía bí thư Hạ, bí thư Hạ gật đầu. Bà Ba lập tức lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ trông có vẻ khá tầm thường từ trong cái giỏ bà ấy đã mang đến.
Mọi người sững sờ.
Chỉ thấy bà Ba đứng lên, bàn tay run rẩy nhét cái hộp vào trong tay Tiểu Dã. Dưới cái nhìn kinh ngạc của Tiểu Dã, bà ấy quay đầu nhìn về phía Lâm Khê, nói: "Tiểu Khê, cái này là trước khi bà nội của cháu lâm chung, bà ấy đã giao cái này cho bà ngay trước mặt bí thư Hạ và nói rằng nếu sau này trong nhà các cháu xảy ra biến cố gì thì những thứ này sẽ là một vài thứ bà ấy để lại cho Tiểu Dã tự lo cho mình."
"Bà ấy nói với bà rằng nếu như cháu không giữ được gia sản, không bảo vệ được Tiểu Dã, hay là xảy ra biến cố nào khác, nếu lúc đó cháu không còn khả năng chăm lo Tiểu Dã nữa thì cứ để bà và bí thư Hạ lấy tiền trong này rồi chăm sóc cho Tiểu Dã."
"Ngoài ra trong đây còn có một bức thứ nữa, lá thư này cũng để lại cho Tiểu Dã. Nhưng mà bà ấy cũng nói, nếu không có biến cố gì xảy ra, bên trong ngoại trừ một cuốn sổ tiết kiệm có ghi tên Tiểu Dã thì còn những thứ khác, chúng ta hãy lấy một ít làm kỷ niệm, còn bức thư thì chờ đến lúc Tiểu Dã trưởng thành hoặc trước khi bà qua đời sẽ giao lại cho thằng bé."
Tiền và đồ đạc trong hộp không tính là nhiều, lúc trước bà nội Lâm đã bỏ vào ngay trước mặt bà ấy và bí thư Hạ, chính là để nuôi cho đến khi Trần Dã trưởng thành. Đối với những người dân nhận được hưởng lộc từ chuyện mở rộng đất đai như bọn họ mà nói thì bọn họ sẽ không đến mức vì số tiền này mà phụ lòng bà nội Lâm. Nhất là sổ tiết kiệm bên trong, trên đó viết tên Tiểu Dã, bọn họ có cầm thì cũng chẳng lấy được, vì thế chắc chắn sẽ không tham số tiền này.
Lúc ấy bọn họ cũng chỉ nghĩ bà nội Lâm lo xa, sợ rằng tính tình Lâm Khê yếu đuối sẽ không giữ được tài sản, lo lắng cháu ngoại khi vị thành niên sau này sẽ không nơi nương tựa nên mới đặc biệt để lại thêm chút tiền bảo mệnh cho cháu ngoại.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên cảm thấy, có lẽ không hẳn là vậy…
Sáng sớm hôm nay, Trương Tú Mai dẫn theo một nhà ba người nhà họ Thẩm lần lượt đến tìm bọn họ. Bà ta nói rằng chuyện này có liên quan đến thân thế của Tiểu Khê, có chuyện quan trọng muốn để bọn họ chứng kiến, khi bà ba nhìn thấy Thẩm Hương, trong lòng bà ấy liền trở nên nặng nề. Bà ấy cảm thấy trong lòng không yên nên lập tức bàn bạc với bí thư Hạ một chút rồi mang theo cái hộp đến đây, đề phòng bất trắc.
Cho đến hiện tại, bọn họ không hề lo lắng rằng Lâm Khê sẽ bạc đãi Trần Dã.
Không những tin tưởng vào nhân phẩm của cô và Lương Triệu Thành mà thật ra chủ yếu cũng là bởi vì hai trăm năm mươi vạn của Trần Dã.
Nếu đã không cần lo lắng Tiểu Dã, cũng không cần lo lắng tài sản nhà họ Lâm bị người khác chiếm đoạt, vậy thì bây giờ đưa hay đợi sau này mới đưa cho Tiểu Dã cũng chẳng khác biệt mấy.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");