Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thập Niên: Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân
  3. Chương 170
Trước /250 Sau

Thập Niên: Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 170

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tướng quân Lương nhìn về phía thím Thu, ánh mắt rất nghiêm khắc.

Thím Thu bị ông ấy nhìn như vậy, trong lòng lộp bộp một tiếng.

Tướng quân Lương chưa từng dùng ánh mắt như vậy để nhìn người làm trong nhà, nhưng thím Thu lại từng thấy qua, là đôi khi nhìn thấy ông ấy ở trong phòng làm việc gọi điện thoại hoặc nói chuyện với cấp dưới, bà ta chỉ cảm thấy trong lòng sợ hãi một trận, tay bưng trà cũng run lên một chút, “cạch” một tiếng, để lên trên bàn.

Tướng quân Lương không nói chuyện, thím Thu cười gượng, không được tự nhiên mà cúi đầu, vội cầm giẻ lau lau nước trà tràn ra trên bàn, che giấu xấu hổ nói: “Ai, vốn dĩ em không nên nói lời này, chỉ là dù sao cũng đã nhìn Triệu Thành từ nhỏ tới lớn, đứa trẻ kia cứng đầu, không nghe khuyên bảo, chạy đến Tân An làm việc thì không nói, nghĩ đến đã thấy chắc chắn không dễ dàng. Thế nhưng lại nuôi một người vợ tiêu tiền như nước như vậy, cho dù gia nghiệp có lớn cỡ nào cũng chịu không nổi…”

“Đủ rồi!”

Giọng nói của tướng quân Lương nghiêm khắc lạnh lẽo: “Triệu Thành kiếm được tiền, thì đó chính là tiền của nó, nó muốn tiêu tiền cho vợ nó thì cứ để nó tiêu tiền cho vợ nó, không cần người khác phải chỉ trỏ nói ra nói vào!”

Nói xong đứng dậy, cũng không nhìn thím Thu thêm một lần nào nữa, xoay người đi trên lầu.

Bóng lưng kia nhìn qua thế mà lại có chút tức giận.

Thím Thu sợ ngây người.

Bà ta ngơ ngẩn mà nhìn về phía tướng quân Lương đi lên lầu, m.á.u trên mặt trên bà ta chảy ngược lên trên đầu.

Bà ta không biết bà ta chỉ nói vài câu nói thật mà thôi, như thế nào lại chọc tướng quân Lương tức giận thành ra như vậy?

Nhiều năm như vậy, tướng quân Lương cho tới bây giờ cũng chưa từng nặng lời một câu với bà ta.

Hơn nữa ông ấy còn nói “không cần người khác phải chỉ trỏ nói ra nói vào”, thím Thu chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát đau đớn, vừa xấu hổ vừa nghẹn ngào.

Bà ta quay đầu muốn đi tìm Chu Vấn Bình tâm sự ấm ức, nhưng bước chân vừa mới bước được vài bước đã dừng lại.

Bà ta rất rõ ràng, Chu Vấn Bình là người biết xem sắc mặt của tướng quân Lương nhất, nếu Chu Vấn Bình biết tướng quân ghét bỏ bà ta, nói không chừng thái độ đối với mình cũng sẽ kém lại.

Trái lo phải nghĩ, thím Thu cuối cùng vẫn lùi chân về.

Chỉ là càng thêm ấm ức.

Bà ta không rõ, tướng quân Lương vẫn luôn thích những cô gái mộc mạc anh khí như Dung Hoa An, cực kỳ chán ghét những cô gái cái gì cũng không biết, cả ngày chỉ biết son phấn trang điểm. Lâm Khê kia rõ ràng đã phạm vào kiêng kỵ của tướng quân như vậy, sao lại không hề bị la mắng?

Người khác nói cũng không được nói.

Sự xuất hiện của Lâm Khê và Lương Triệu Thành không chỉ đánh sâu vào tâm lý của thím Thu, đồng thời cũng tạo thành đả kích mãnh liệt cho Chu Vấn Bình và Lương Tuyết Đình.

Chu Vấn Bình ở trong phòng con gái, nói với Lương Tuyết Đình: “Con xem, chẳng qua chỉ tới đây học đại học, nói mua một căn hộ là mua một căn hộ. Tuyết Đình à, nếu con gả cho Dung Hoa Sâm, vậy những thứ này con sẽ chẳng có gì đâu.”

Nhà họ Lương có quyền thế, nhưng tướng quân Lương thanh liêm, quản lý bọn họ cũng cực kỳ chặt chẽ, cuộc sống cũng không tồi, nhưng thật ra nếu con cái trong nhà rời khỏi nhà họ Lương, không có bản lĩnh, vậy thì bọn họ sẽ không thể nào sống nổi. Nhưng nếu muốn được như Lâm Khê, đi học đại học là mua ngay một căn hộ, mang theo em trai và bảo mẫu cùng nhau đến ở chung, đừng nói đến những chuyện như cái ăn cái mặc, những thứ đó đều không cần nghĩ tới.

Chu Vấn Bình vốn là khôn khéo lại thực dụng.

Lúc suy xét đến chuyện hôn sự của con trai con gái càng thực dụng hơn.

Môi Lương Tuyết Đình mím chặt.

Dung Hoa Sâm đã từ bộ đội trở về, trong khoảng thời gian này dành rất nhiều thời gian cho cô ta, cô ta cũng đã nảy sinh tình cảm với anh ta.

Nhưng cô ta từ nhỏ đã sinh ra trong một gia đình như vậy, từ nhỏ đã được người nâng niu như con cưng của trời, nên cho dù cô ta có thích Dung Hoa Sâm, thì cũng không thể tiếp nhận được cuộc sống cái gì cũng không có.

Chu Vấn Bình nhìn bộ dáng của con gái, trong lòng như là bị lửa thiêu, nắm lấy tay cô ta: “Tuyết Đình, con còn nhỏ, từ nhỏ đã sống trong phú quý, làm sao biết được cuộc sống bần cùng gian nan như thế nào. Nếu con kết hôn với Hoa Sâm, đừng nói là muốn tiêu xài thì tiêu xài, muốn mua căn hộ thì mua căn hộ, đi học đại học còn được mang theo em trai và bảo mẫu giống Lâm Khê. Con đi mua cái đồ ăn thôi cũng phải tính toán giá bao nhiêu, phải ở nhà thuê, không có giúp việc, tự mình đi chợ bán thức ăn mua đồ ăn, trở về lại phải tự mình giặt quần áo nấu cơm quét nhà. Tuyết Đình à, con thật sự muốn sống như vậy sao?”

“Hơn nữa, con nhìn xem, bạn bè của con, ai cũng gả cho người chồng tốt hơn con, ra ngoài phải ngưỡng mộ cuộc sống phú quý của người ta, về nhà còn phải nhìn lên anh cả chị dâu cả và anh hai chị dâu hai của con. Tuyết Đình, cuộc sống như vậy, là cái mà con muốn sao?”

Lương Tuyết Đình nghe mẹ mình nói như vậy, hốc mắt lập tức đỏ.

Loại cuộc sống như này thì cũng thôi đi, còn phải so sánh với Lâm Khê, điều này càng làm cho cô ta khó có thể chịu đựng.

Cô ta cắn môi, đỏ con mắt nói: “Mẹ, anh hai không phải cũng là rời bộ đội để đi đến Tân An tự mình mở công ty kiếm tiền sao, năng lực của Hoa Sâm không thể kém hơn so với anh hai, có nhà chúng ta ở đây, anh ấy làm buôn bán chưa chắc sẽ kém hơn anh hai.”

Chu Vấn Bình duỗi tay đánh vào người Lương Tuyết Đình.

“Con cũng thật hồ đồ!”

Chu Vấn Bình mắng: “Nếu trước kia vẫn còn nhà họ Dung, vậy đương nhiên là không có vấn đề, cho dù nhà họ Dung không lên tiếng, người khác cũng sẽ dâng hạng mục lên cho nó. Nhưng hiện tại nhà họ Dung xảy ra chuyện, tội danh là lạm dụng quyền riêng, tham ô nhận hối lộ, bối cảnh của nó như vậy, không nói đến nó có làm ăn được hay không, cho dù có thể làm, nếu nó mở rộng kinh doanh, ai dám giao hạng mục cho nó?”

“Con nói cái gì mà cha con, con còn không hiểu cha con sao? Sợ là ông ấy không chỉ không giúp đỡ nó, mà còn sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho người ta, để người ta không giao hạng mục cho nó đấy. Còn có anh hai con…”

Bà ta cắn chặt răng nói: “Con cho rằng anh hai con là dựa vào cha con sao? Đúng, vì có cha con, nên người ta còn có thể nể mặt cái danh của cha con, để nó đi lại không bị ngăn trở. Nhưng chuyện kinh doanh của nó thì không có liên quân gì với cha con cả, nó đi Tân An, lần đầu tiên nắm giữ được một hạng mục lớn, cha con đã từng gọi điện thoại cho người ta, nói làm việc không được thiên vị.”

“Ông sếp bên kia nói, anh hai con là mở công ty thiết kế kiến trúc xây dựng, an ninh và kiến trúc xây nhà là quan trọng nhất. Cấp trên của bọn họ nửa điểm cũng không dám qua loa, anh hai con ở trường quân đội học về thiết kế kiến trúc và an ninh công nghệ cao.”

Hơn nữa người như Lương Triệu Thành, tuy rằng Chu Vấn Bình không thích anh, nhưng cũng không thể không thừa nhận, anh từ nhỏ đã đối nghịch với cha anh, ngay cả cha anh cũng không thể làm gì được anh. Dung Hoa Sâm đúng là không tồi, nhưng anh ta chỉ là một đứa con trai được nhà họ Dung yêu thương bảo vệ mà lớn, sao có thể so với người từ nhỏ đã lăn lê bò lết ở bên ngoài như Lương Triệu Thành chứ?

Trên mặt Lương Tuyết Đình lúc này mới xuất hiện kinh hoảng và sợ hãi: “Mẹ, mẹ nói cái gì, vì sao cha lại không cho phép người khác đưa hạng mục cho anh ấy?”

Chu Vấn Bình cười lạnh: “Người một nhà của nhà họ Dung còn đang bị giam giữ thẩm tra đấy, sao cha con có thể cho phép người khác đưa hạng mục cho nó? Con là chê cha con quá thanh liêm, không làm gì là ông ấy sẽ kêu người giúp cho con sao? Mà cũng không ai dám làm như vậy, hễ là chuyện gì có liên quan đến nhà họ Dung, người khác tránh được bao nhiêu đều sẽ tránh được bấy nhiêu!”

Lương Tuyết Đình lập tức ngồi liệt trên giường, sắc mặt trắng như tuyết.

Lâm Khê cũng không biết mình đã tạo ra bao nhiêu đả kích cho người nhà họ Lương.

Cô vừa đến thành phố Bắc, chỉ còn bảy tám ngày nữa sẽ khai giảng, thật sự rất bận.

Đầu tiên là tuy rằng đã mua được căn hộ thích hợp, cũng đã trang hoàng cơ bản xong luôn rồi, nhưng nếu thật muốn vào ở, thì còn cần rất nhiều thứ phải mua sắm, mùng màn, chăn nệm, dụng cụ nhà bếp,... đều phải mua. Còn nếu muốn trang trí thêm, thì cũng có rất nhiều đồ vật chi tiết cũng phải mua, bây giờ việc mà Lâm Khê làm mỗi ngày chính là lên danh sách kỹ càng tỉ mỉ những đồ vật cần thiết, sau đó là mua mua mua, lúc trở về vẫn tiếp tục bận rộn, lông mày của Tiểu Dã đã nhăn thành mấy vết nhăn.

Nhưng cho dù rất bận rộn, Lâm Khê thỉnh thoảng vẫn sẽ lôi kéo Lương Triệu Thành đi dạo vườn trường cùng cô.

Thời điểm đi dạo ở bên ngoài, Lâm Khê thường thích nắm tay của Lương Triệu Thành, hoặc là kéo cánh tay anh, lúc đầu thì hầu hết thời gian đều không được nắm tay anh, chỉ có số ít những lúc sẽ có ngoại lệ, ví dụ như ở trước mặt Hạ Hướng Viễn.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /250 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Gả Cho Lão Công Nhà Giàu

Copyright © 2022 - MTruyện.net