Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mộ Dung Phong tuy có nghi hoặc, nhưng vẫn nghe theo Thập Thất lưu lại. Ông đưa mắt nhìn theo bóng dáng Lý Uyển Nhi dần dần khuất.
Lúc này, Thập Thất xoay người đối mặt với Nhị phu nhân và Tam phu nhân vẫn đang không hề hay biết chuyện gì, ánh mắt sắc bén quét nhìn từ đầu đến chân hai ả, cuối cùng, nàng mới nhìn Mộ Dung Phong, trưng ra nụ cười tươi như hoa và nói: “Cha, từ xưa đến nay, lớn nhỏ có thứ tự, trong Mộ Dung phủ, mẫu thân là nữ chủ nhân, không có mệnh lệnh của mẫu thân, Nhị di nương và Tam di nương thân là thiếp thất lại dám quyến rũ cha, lại còn hạ độc thủ với mẫu thân? Hơn nữa, giữa ban ngày ban mặt, ở trong lương đình, nhị vị di nương không quản thân phận, lại càng không thèm để ý gì trước mặt một người chưa lấy chồng như Thập Thất, dụ dỗ quyến rũ cha, động tay động chân, hành vi phóng đãng tựa như dâm oa!”
“Xấc láo! Nói chúng ta quyến rũ lão gia?! Chúng ta là nữ nhân của lão gia, hầu hạ lão gia là trách nhiệm của chúng ta!” Nhị phu nhân mặt đỏ tới mang tai, tức giận mắng.
“Thủ đoạn quyến rũ? Nói đến điều này, ta thấy chính là tỷ tỷ! Mấy ngày nay, bà ta độc chiếm lão gia không buông, điều này nên nói như thế nào?” Tam phu nhân vô cùng tức giận, nàng vốn muốn truyền bá lời đồn, nói Lý Uyển Nhi có yêu thuật, không ngờ lại bị tiểu tiện nhân này đoạt trước.
Mộ Dung Phong có thế nào cũng không ngờ tới Thập Thất sẽ nói toẹt ra như vậy. Ông biết Thập Thất đang vì Uyển Nhi mà bất bình. Nhưng…
“Vì lấy lại thanh danh cho Mộ Dung phủ, giờ phút này, việc cha nên làm nhất chính là, hoặc đuổi bọn họ ra khỏi phủ, hoặc giết bọn họ!” Thập Thất không thuận theo không buông tha, hôm nay, bất kể như thế nào cũng phải lấy lại công đạo cho mẫu thân. Trong đó quan trọng nhất chính là, nàng muốn cho Hiên Viên Mặc ở sau lưng hai ả đàn bà này biết, Mộ Dung phủ không phải là nơi mà bất cứ ai cũng có thể bỡn cợt trêu đùa.
Nghe vậy, Mộ Dung Phong vừa định mở miệng. Nói sớm muộn cũng sẽ đuổi bọn họ, thế nhưng không phải là bây giờ.
Nhưng mà, Thập Thất không để cho ông có cơ hội nói, mà là, nụ cười trên mặt nàng lộ vẻ rét lạnh đến xương: “Cha, hãy nghe nữ nhi khuyên một câu, sự thỏa hiệp của cha sẽ chỉ khiến người ta tiếp tục trèo qua vai cha, nhưng kết quả cha không mong muốn nhất, vẫn sẽ không có thay đổi dù chỉ một chút! Một khi đã như vậy, vì sao còn phải tiếp tục thỏa hiệp!” Dứt lời, Thập Thất lại tức giận nhìn sang hai vị phu nhân, cười lạnh nói tiếp: “Ta nói rồi, đừng đến trêu chọc mẫu thân, nhưng hôm nay, hai người dám ở trước mặt ta và cha, đối với mẫu thân không tôn trọng đến thế! Nếu vẫn để hai người tiếp tục càn rỡ như vậy, ta – Mộ Dung Thập Thất, hôm nay sẽ nhảy xuống hồ sâu dưới cái đình này!”
Nghe được Thập Thất âm ngoan nói, Mộ Dung Phong khó xử, cẩn thận cân nhắc lời nói của Thập Thất.
“Tiểu tiện nhân nhà ngươi! Ngươi thật to gan! Ngươi chẳng lẽ không biết chúng ta là người của ai sao? Bằng ngươi mà cũng dám chống đối Tam Vương gia?!” Tam phu nhân mất đi lý trí, buột miệng nói ra bí mật vốn nên che giấu.
Nhị phu nhân vừa nghe Tam phu nhân nói ra Tam Vương gia, sắc mặt đại biến, “Muội muội!” Thân phận của họ không thể tùy tiện công khai. Tuy rằng chủ nhân của họ là Tam Vương gia, nhưng tuyệt đối không thể nói ra, nếu bị người có tâm nghe được, họ đừng mong sống nữa!
Thình lình bị quát một tiếng, Nhị phu nhân mới giật mình lại, không ngờ nàng lại phạm phải sai lầm to lớn vô cùng! Nghĩ thế, Nhị phu nhân bắn ánh mắt ác độc nhìn sang Thập Thất, nó chỉ đơn giản nói mấy câu đã chọc giận được nàng!
Sắc mặt Mộ Dung Phong đại biến. Ông lập tức đưa mắt nhìn khắp mọi nơi, hi vọng lúc này không có ai đi qua hoa viên. Chuyện ông làm việc cho Tam Vương gia tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài. Nếu không, đại họa lâm đầu.
Tương đương với sự hoảng hốt của ba người, Thập Thất lại nở nụ cười, híp mắt, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn ba người và nói: “Nhị di nương, Tam di nương, đường là hai người tự đi! Cho nên, hậu quả hai người phải gánh chịu!” Hiển nhiên, lời nói Tam phu nhân thốt ra vừa rồi, là lời nàng muốn nghe được nhất.
Mộ Dung Phong trừng lớn hai mắt, theo ngữ khí và biểu tình của Thập Thất, ông bỗng run sợ phát hiện, con gái của ông thế nhưng lại có khí thế bức nhân, sát khí khiếp người! Chỉ cần con bé nhận định, bất cứ ai cũng không thay đổi được!
Cho dù trong không khí không có mùi vị máu tanh bao phủ, nhưng dường như ba người đều ngửi thấy được cỗ huyết dịch xé rách da thịt phun trào ra ngoài!
Lời nói của Thập Thất nồng đậm sát khí nhìn qua biếng nhác băng lãnh nhưng lại giấu giếm sát khí vô hạn, dần dần mạnh mẽ tuôn trào.
Một cơn gió thoáng đánh úp tới, Nhị phu nhân và Tam phu nhân bỗng rùng mình một cái.
Bọn họ mặc dù có hậu phương cường ngạnh, không sợ người của Mộ Dung phủ. Thế nhưng, lúc này, Thập Thất đang hành động dưới ánh mắt của kẻ khác, nên bọn họ không cần lo lắng!
“Ta cảnh cáo ngươi! Động chúng ta, trên dưới Mộ Dung phủ đều phải chôn cùng chúng ta!” Nhị phu nhân trước hết trấn định xuống, quát to uy hiếp Thập Thất. Nàng biết Mộ Dung Phong không dám làm gì bọn họ, nếu không năm năm này, bọn họ làm nhiều chuyện như vậy với Lý Uyển Nhi, mà ông cũng không hề quản, điều đó đã nói lên, ông kiêng kỵ Tam Vương gia sau lưng họ.
Tam phu nhân cắn răng, hung tợn trừng mắt nhìn Thập Thất, nổi giận mắng: “Động chúng ta, ngươi cũng không có ngày tháng tốt lành. Tiểu tiện nhân, thực sự là ăn gan hùm mật gấu. Không biết trời cao đất rộng!” Nói xong Tam phu nhân liền xoay người nhìn sang Mộ Dung Phong, thái độ lập tức thay đổi ba trăm sáu mươi độ: “Lão gia, ngài để nó hồ nháo như vậy mãi sao? Năm năm nay, chúng thiếp đều tận tâm tận lực hầu hạ lão gia mà”
Thập Thất tiến tới cạnh Mộ Dung Phong, dùng thanh âm hai người mới có thể nghe được nói: “Cha, hãy tin Thập Thất. Thập Thất làm mọi thứ đều là vì cha và mẹ. Lúc này, nếu như có nửa phần do dự, người một nhà chúng ta, kết quả duy nhất chỉ có chết.” Nàng không thể ngồi chờ chết, nàng muốn ra tay trước! Chỉ vì, giờ đây Hiên Viên Mặc đang trên đường hồi kinh!
Mộ Dung Phong kinh hãi với chuyển biến của Thập Thất, dĩ vãng Thập Thất được ông nuông chiều hôm nay thay đổi lớn, nhưng điều đó lại khiến cho ông tín nhiệm. Quả thực, theo như lời Thập Thất nói trước đó, ông đã sớm biết, nếu Tam Vương gia thành công, việc đầu tiên muốn làm là trừ bỏ ông. Nếu không thành công, Hoàng thượng cũng không bỏ qua cho ông! Nhưng, giờ khắc này, nhìn ánh mắt kiên định của Thập Thất, ông đột nhiên có niềm tin, con gái sẽ xoay chuyển được cục diện.
Thu phản ứng của cha vào đáy mắt, Thập Thất dĩ nhiên đã biết ý nghĩ của Mộ Dung Phong. Lại xoay người, Thập Thất cười nhìn hai vị phu nhân đang vô cùng khẩn trương, cất tiếng nói lạnh lùng: “Nếu hai vị di nương khăng khăng ở trong phủ, Thập Thất sẽ không bảo cha đuổi hai người đi. Nhưng mà…. ngang nhiên dâm đãng, không tôn trọng mẫu thân, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!”
“Ngươi!” Một tiểu tiện nhân, thế nhưng dám càn rỡ như thế! Nhị phu nhân tức giận xanh cả mặt.
“Lão gia!” Tam phu nhân hướng ánh mắt xin giúp đỡ sang Mộ Dung Phong.
Đáng tiếc, Mộ Dung Phong tựa hồ như đã thoát khỏi vòng lẩn quẩn, ông thay đổi không được kết quả, vậy, ông sẽ buông tay để Thập Thất thử một lần.
Thập Thất hướng về phía hạ nhân ở xa xa ra lệnh: “Người đâu!”
Biết tình huống không thể thay đổi, Tam phu nhân đột nhiên nhìn sang Thập Thất hô to: “Ngươi không thể đụng đến ta! Ta đang có thai…” Vốn định qua hai ngày nữa mới đem tin nàng mang thai nói cho lão gia, hoặc là, chờ sau khi Tam Vương gia trở về, nàng nói sau, nhưng bây giờ tựa hồ không thể đợi được nữa!
Nghe thế, hai mắt Thập Thất híp sâu, trong nháy mắt, sát khí toàn thân đột nhiên phát ra, ánh mắt âm hàn đến cực điểm bắn về phía Tam phu nhân: “Đánh năm mươi gậy cho ta.” Ả làm sao có thể mang thai! Mấy ngày trước đây, cha có nói cho mẹ hay, lúc sinh hoạt vợ chồng với hai ả, cha đã sớm uống thuốc tránh thai.
Mộ Dung Phong càng khó có thể tin. Mang thai? Làm sao có thể? Nhị phu nhân tê liệt ngã ngồi xuống nền đất lạnh lẽo. Đánh năm mươi gậy? Không chết thì nửa cái mạng cũng sẽ mất! Ý định của nó chính là muốn mạng các bọn họ đây mà!